Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1872
MỘT LẦN SAI LẦM, ÔM HẬN NGÀN THU
Vừa trở lại cửa phòng thẩm vấn, ông đã thấy Phó bí thư Tần đập bàn mắng cho đội trưởng Hứa một trận.
“Rốt cuộc cậu đang làm cái gì thế! Tại sao chuyện lớn như vậy mà không nói với tôi!
Cậu làm ở chỗ này nhiều năm vậy rồi, càng làm càng thụt lùi đúng không?! Đầu óc bị nước vào rồi hả?”
“Tôi nói cho cậu biết, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua chuyện này đơn giản đâu!”
“Cậu cứ chuẩn bị tâm lý đi!”
Sau khi mắng một trận, Phó bí thư Tần không nghe thèm đội trưởng Hứa nói gì đã
hùng hùng hổ hổ đi ra khỏi phòng, sau đó gặp Lý Tông Dũng đang đi vào.
Phó bí thư Tần vừa nhìn thấy ông, lửa giận lập tức tiêu tan, cung kính tiến lên đón:
“Tiểu đoàn trưởng Lý, cô ấy thế nào rồi?
Vẫn ổn chứ?”
Sắc mặt Lý Tông Dũng lạnh như băng:
“Nhờ ơn cấp dưới của cậu mà cô ấy phải mất một tháng mới khỏi, nhưng còn nửa tháng nữa là đến buổi sát hạch mùa đông, chắc là phải bỏ lỡ rồi, có lẽ cũng không vào nổi Quân khu 9 nữa, mấy tháng huấn luyện vất vả này coi như uổng phí hết.”
Bây giờ chuyện ông phiền não nhất không phải buổi sát hạch mùa đông, mà là Nhiếp
Nhiên ra khỏi đây bằng cách nào.
Phó bí thư Tần cũng không biết làm sao:
“Chuyện này… chuyện này. Tôi không biết thật…”
Sau đó anh ta quay sang mắng tiếp: “Hứa
Vệ! Cậu tự ý tra tấn người khác, đúng là coi
thường tôi, coi thường kỷ luật! Từ hôm nay trở đi cậu ở lại chỗ này cho tôi, đến khi chuyện này kết thúc mới quyết định tiếp!”
Đội trưởng Hứa vốn tưởng cùng lắm khiển trách một trận là xong, ai ngờ Tiểu đoàn trưởng Lý vừa tới liền biến thành cách chức giam giữ.
Như vậy sao được!
Hắn cảm thấy Tiểu đoàn trưởng Lý quá thiên vị!
Chuyện Nhiếp Nhiên có đủ cả nhân chứng, vật chứng, là chuyện ván đã đóng thuyền rồi.
Một người có mưu đồ với quân đội, dù hắn dùng chút thủ đoạn cũng không tính quá đáng.
Tiểu đoàn trưởng Lý này rõ ràng đang lợi dụng chức quyền của mình để bảo vệ cô ta.
“Không… không phải thế, tôi…”
Hắn vừa mới nói đã bị Phó bí thư Tần ngắt lời: “Cậu không cần giải thích nữa! Chuyện này cứ quyết định thế đi! Cậu ở đây viết kiểm điểm, sám hối cho tôi!”
Sau đó anh ta liên tục bảo đảm với Lý Tông
Dũng: “Tiểu đoàn trưởng, ngài yên tâm, chắc chắn tôi sẽ không để chuyện này tái diễn nữa đâu! Tôi sẽ để binh lính khác tới đây canh chừng Nhiếp Nhiên, không để cho cô ấy bị tổn thương một chút nào nữa.”
Anh ta làm thế là vì muốn giữ Nhiếp Nhiên lại. Chỉ có nói trước như thế, Lý Tông Dũng mới không thể đòi đưa người đi.
Con cáo già như Lý Tông Dũng sao lại không biết suy nghĩ của Phó bí thư Tần chứ, ông nhìn anh ta: “Sự bảo đảm của cậu bây giờ đã không còn đáng tin với tôi nữa rồi, tôi sẽ bảo phía trên phái hai nhóm người xuống canh chừng, đồng thời để người khác thẩm vấn chuyện này! Bây giờ tôi nghi ngờ các cậu lấy một số chuyện chưa được chứng thực ra để cố ý hại người.”
Ông cố ý khiêu khích Phó bí thư Tần, quả nhiên đối phương cắn câu ngay: “Không không không, không phải thế, chuyện này vô cùng chính xác! Nếu ngài không tin, tôi có thể lấy tài liệu tố cáo cho ngài xem.”
Vì chuyện trước đó mà bây giờ Phó bí thư
Tần không có tí cốt khí nào. Nhưng Lý
Tông Dũng vẫn liếc anh ta bằng ánh mắt không tin tưởng.
Phó bí thư Tần khẳng định: “Thật mà!
Phần tài liệu kia đang ở trong phòng làm việc của tôi.”
“Thật không?”
“Thật thật, vô cùng thật!”
Lý Tông Dũng do dự mấy giây mới đi theo anh ta ra ngoài.
Đội trưởng Hứa vội vàng tiến lên bắt lấy
Phó bí thư Tần: “Không phải thế, Phó bí thư Tần… Tôi có thể giải thích, tôi thật sự có thể giải thích…”
“Tôi đã nói với cậu rồi, đừng có giải thích nữa! Chuyện này cứ quyết định như vậy đi, cậu ở đây viết kiểm điểm cho tôi!” Phó bí thư Tần hất tay hắn ra, ra lệnh cho người khác khóa cửa phòng lại rồi rời đi.
Đội trưởng Hứa biết lần này mình xong thật rồi.
Hắn nghĩ ra rất nhiều lý do muốn qua loa với Phó bí thư Tần, nhưng không ngờ sau khi Tiểu đoàn trưởng Lý xuất hiện, những lý do này đều không thể dùng nữa!
Được một mất mười…
Câu nói kia của Nhiếp Nhiên thật sự đã ứng nghiệm vào giờ phút này!
Hắn phải làm thế nào đây?
Vì một câu nói của bà Nhiếp và số tiền kia, hắn đã làm chuyện hồ đồ này. Hắn bỗng thấy hối hận, nhưng càng thấy không cam lòng và tức giận hơn.
Hắn thấy không cam lòng chuyện Lý Tông
Dũng lợi dụng chức vụ để thiên vị binh lính của mình.
Chắc chắn Lý Tông Dũng có chuyện gì đó!