Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1844
MUỐN ĐƯA CÔ ẤY ĐI THÌ PHẢI QUA ĐƯỢC ẢI CỦA TÔI ĐÃ!
Bình thường nếu đối phương đã nói đến vậy thì sẽ không có ai ngăn cản nữa, cũng không có ai dám ngăn cản.
Nhưng An Viễn Đạo không giống người khác, anh ta là một người bao che khuyết điểm, sao có thể để lính của mình bị đưa đi chứ?
“Anh nói có bằng chứng, vậy bằng chứng đâu? Anh đưa bằng chứng cho tôi, tôi sẽ để các anh đưa cô ấy đi. Nếu như không lấy ra được, vậy thì xin lỗi, bây giờ anh muốn
đưa cô ấy đi thì phải qua được ải của tôi đã!”
Nghiêm Hoài Vũ dùng hết sức lực từ khi sinh ra đến giờ giãy ra khỏi sự khống chế của đám người kia, hô to một tiếng: “Còn cả ái của tôi nữa!”
Hà Giai Ngọc cũng lên tiếng: “Cả tôi nữa!”
“Chúng tôi nữa!”
“Chúng tôi cũng thế!”
Giọng Diệp Tuệ Văn, Dương Thụ, Kiều Duy cùng với Thi Sảnh, Tôn Hạo liên tiếp vang lên, sau đó là cả một đám người khác.
Bọn họ từng thấy sự liều mạng và kiên trì của Nhiếp Nhiên lúc nằm vùng, họ không tin cô lại vi phạm kỷ luật.
Nhiếp Nhiên khẽ nhướng mày lên. Đây là lần đầu tiên cô thấy có nhiều người bảo vệ mình thế này. Cô bỗng cảm nhận được tình chiến hữu mà họ vẫn luôn nói.
Ừm, không tệ.
Nhiếp Nhiên hỏi: “Anh nói có người nặc danh tố cáo tội?”
“Đúng vậy, nên chúng tôi đưa cô về để điều tra, cũng mong cô hợp tác một chút để tránh những xung đột không cần thiết.”
Binh lính kia chuyển ánh mắt lên người An
Viễn Đạo, rõ ràng lời này để nói cho anh ta nghe.
Nhiếp Nhiên nhẹ giọng nói với An Viễn
Đạo: “Không sao, cứ để tôi đi với bọn họ đi.”
Nếu là chuyện của Cổ Lâm thì cô nên đi một chuyến. Vốn dĩ chuyện này là lỗi của cô, không ai giúp được cả.
Nhưng An Viễn Đạo lại không đồng ý: “Cô nói cái gì thế?! Cô có biết mình đang nói gì không?! Còn nửa tháng nữa là đến buổi sát hạch mùa đông rồi, bây giờ cô đi vào đó, nếu như bỏ lỡ thì toàn bộ tâm huyết của cô trong khoảng thời gian này sẽ đổ sông đổ
biển! Cô đã bỏ lỡ buổi sát hạch mùa hè rồi, đến lúc đó đừng nói đến Quân khu 9, mà ngay cả đội thủy quân lục chiến cũng không thể nhận cô!”
Nhiếp Nhiên lại bình thản hơn: “Nhưng nếu hôm nay tôi không đi cùng bọn họ, bọn họ sẽ không bỏ qua.”
“Bọn họ không bỏ qua, chẳng lẽ tôi giống người dễ thỏa hiệp à? Cô là lính của tôi, bảo vệ lính của mình là nghĩa vụ và trách nhiệm của một sĩ quan huấn luyện! Hôm nay nếu bọn họ muốn đưa cô đi thì nhất định phải qua được ải của tôi!”
“SĨ quan huấn luyện An, mong anh đừng làm khó chúng tôi. Chúng tôi chỉ đưa cô ấy đi hỏi một số vấn đề, sẽ không làm gì cô ấy cả.” Binh lính dẫn đầu thấy tâm trạng của
An Viễn Đạo còn quyết liệt hơn cả Nhiếp
Nhiên, chỉ có thể thỏa hiệp khuyên giải.
Nhưng rất đáng tiếc, An Viễn Đạo không nể mặt bọn họ một chút nào, anh ta nói thẳng:
“Các anh dám! Nếu như Tiểu đoàn trưởng
Lý biết các anh dám nhân lúc ngài ấy không có ở đây đưa lính của ngài ấy đi, cẩn thận ngài ấy tìm các anh tính sổ!”
Nghe An Viễn Đạo nhắc tới tên Lý Tông
Dũng, giọng người dẫn đầu kia càng thêm mềm mỏng hơn: “Chuyện này xảy ra đột ngột, tôi tin Tiểu đoàn trưởng Lý sẽ không so đo.”
“Tôi không cần biết ngài ấy có so đo hay không, dù sao hôm nay các anh không thể đưa Nhiếp Nhiên đi được.”
Thấy An Viễn Đạo không nhượng bộ, binh lính kia vô cùng đau đầu: “Sĩ quan huấn luyện An, cấp trên phái tôi đến dẫn người đi, anh thế này chẳng phải là làm khó tôi sao?”
An Viễn Đạo bất đắc dĩ nói: “Bây giờ không phải tôi làm khó anh, mà là anh làm khó tôi. Đơn vị dự bị cũng có quy định của đơn vị dự bị, từ đầu tiểu đoàn trưởng đã nói với chúng tôi là bất cứ binh lính nào rời đi cũng nhất định phải được ngài ấy đồng ý,
bây giờ tôi tự tiện giao người cho các anh, nếu tiểu đoàn trưởng trách tôi, chúng tôi phải làm thế nào?”
“Sĩ quan huấn luyện An, anh đừng có quấy rối nữa, tôi đã nói tôi đưa người đi theo đúng thủ tục chứ không phải là tùy tiện đưa đi rồi.” Người kia nổi giận.
An Viễn Đạo định mặt dày đến cùng: “Vậy tôi cũng hết cách rồi, anh có quy định của anh, chúng tôi cũng có quy tắc của chúng tôi, mỗi người có chức trách riêng mà.”
Người kia bực mình quát lên: “Anh!”
Nguồn : we btruy en onlin e.com