Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1788
GỪNG CÀNG GIÀ CÀNG CAY
Thực ra Nhiếp Nhiên cũng không hiểu. Cô chỉ ăn sáng thôi mà, tại sao lại bị An Viễn Đạo chỉ đích danh thế này?
Mặc dù nghĩ thế nhưng cô vẫn đứng lên:
“Có!”
An Viễn Đạo tức giận đi từ phía xa đến, lạnh giọng quát: “Ai bảo cô tới phòng ăn!”
Sau đó anh ta lại chỉ đồ ăn sáng trên bàn, mắng: “Bây giờ cô là lính của tôi, tôi chưa cho cô ăn, ai bảo cô ăn!”
Câu nói này của anh ta khiến phòng ăn vốn yên lặng lập tức xôn xao.
“Lính của sĩ quan huấn luyện An?”
“Chuyện gì thế này?”
“Sao Nhiếp Nhiên lại thành lính của sĩ quan huấn luyện An rồi? Không phải hôm qua SĨ quan huấn luyện An mới về à?”
Hà Giai Ngọc trợn to hai mắt nhìn Nhiếp
Nhiên: “Chị Nhiên, chị đến lớp 1 rồi à? Sao chị không nói chuyện này với bọn em?”
Ngay cả Lý Kiều cũng kinh ngạc nhìn
Nhiếp Nhiên.
Lúc này Nhiếp Nhiên không rảnh mà trả lời cô ta, cô lờ mờ cảm thấy An Viễn Đạo bây giờ không giống với hôm qua, khí thế uy nghiêm này khiến cô cảm nhận được
“An ma đầu” trong miệng người lớp 1 đã thật sự xuất hiện rồi.
Thậm chí còn kinh khủng hơn cả An Viễn
Đạo lúc phạt mình đứng.
“Ăn mấy miếng bánh bao rồi?” An Viễn
Đạo nhìn đồ ăn trên bàn của Nhiếp Nhiên, lạnh lùng hỏi.
“Sáu miếng.”
“Cháo thì sao?”
“Ba miếng.”
An Viễn Đạo đột nhiên bật cười, có điều nụ cười này khiến Nhiếp Nhiên cảm thấy vô cùng không ổn.
Quả nhiên, tiếp theo lại nghe thấy anh ta nói: “Cô thích ăn như vậy đúng không?
Được! Tôi cho cô ba phút ăn hết những món trước mặt cho tôi! Sau đó ăn bao nhiêu thì chạy bấy nhiêu! Bây giờ lập tức thực hiện!”
Ăn hết?
Nhiếp Nhiên nhìn đồ trước mặt mình, mặc dù cô không tham lấy nhiều đồ, cũng có thể ăn hết, nhưng ba phút phải ăn hết bát cháo nóng hổi này, chẳng phải là sẽ bị bỏng miệng à?
Nhiếp Nhiên mới chỉ cau mày lại thôi, An
Viễn Đạo đã vỗ mạnh lên bàn một cái:
“Điếc à! Không nghe thấy tôi nói gì à?!”
Anh ta vỗ rất mạnh, toàn bộ đồ trên mặt bàn đều rung lên, đồng thời cũng khiến tất cả mọi người giật mình.
Hà Giai Ngọc đang định lên tiếng liền bị
Thi Sảnh và Nghiêm Hoài Vũ đồng thời ấn xuống. Bị Thi Sảnh ngăn cản rất bình thường, nhưng bị Nghiêm Hoài Vũ ngăn cản thì là lần đầu tiên. Cô ta kinh ngạc quay sang nhìn Nghiêm Hoài Vũ, thấy anh ta nghiêm túc lắc đầu. Hà Giai Ngọc thấy khó hiểu, nhưng lúc cô ta thấy Nghiêm
Hoài Vũ nắm tay mình, sự kiêu ngạo muốn chống đối đã biến mất.
Mặc dù Nghiêm Hoài Vũ nắm tay cô ta, nhưng toàn bộ sự chú ý đều đặt lên An
Viễn Đạo. Bởi vì anh ta đã từng ở lớp 1 nên rất hiểu rốt cuộc lúc nào An Viễn Đạo tức giận thật, lúc nào đùa giỡn. Bây giờ, anh ta có thể bảo đảm trăm phần trăm là An Viễn
Đạo đang nghiêm túc. Hơn nữa là sự nghiêm túc chưa bao giờ có, khác hoàn
toàn với An Viễn Đạo phạt Nhiếp Nhiên đứng ngày đó.
Mặc dù anh ta không hiểu tại sao Nhiếp
Nhiên chỉ ăn một bữa sáng thôi lại khiến
An Viễn Đạo phản ứng lớn thế này. Nhưng nếu như Hà Giai Ngọc lên tiếng, chỉ sợ sẽ bị mắng không ngóc đầu lên được, hoặc là bị dạy dỗ đến mức ngày mai nằm ở trên giường không bò dậy nổi.
Mà hiển nhiên Nhiếp Nhiên cũng phát hiện ra điểm này.
Nếu cô đã trăm phương ngàn kế kéo An
Viễn Đạo từ đơn vị khác về, xin anh ta huấn luyện mình, đương nhiên không thể không nể mặt anh ta vào ngày đầu tiên được.
Vì vậy cô khẽ nghiến răng, đáp một tiếng:
“Rõ!”
Sau đó cô ăn hết bánh bao và cháo ở trên bàn.
Cô không ngu, vì thế cô nhét bánh bao đã nguội vào trong miệng trước, sau đó húp cháo nóng cùng nuốt xuống với bánh bao.
Ít nhất cũng giảm được khả năng bị bỏng miệng.
Trước ánh mắt của mọi người, cô ăn hết hai cái bánh bao và một bát cháo nóng trong ba phút.
Sau đó Nhiếp Nhiên đi theo An Viễn Đạo ra ngoài trước ánh mắt khó hiểu của mọi người.
Bọn họ vốn tưởng Nhiếp Nhiên sẽ cãi lại, ai ngờ cô không oán hận lấy một câu mà nghe theo anh ta.
Đến khi Nhiếp Nhiên và An Viễn Đạo rời đi, toàn bộ phòng ăn lập tức xôn xao. Nếu không phải kiêng dè sĩ quan huấn luyện của mình vẫn còn ở đây, chỉ sợ bọn họ đã bùng nổ rồi.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?”
“Không phải là An Viễn Đạo nên dạy lớp 1 sao? Sao lại ném người lớp 1 ở đây không quan tâm, lại đi lo người lớp 6 chúng ta thế?”
Một người khác nói: “ Đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là Nhiếp Nhiên lại nghe lời sĩ quan huấn luyện An, đây là tin tức siêu khổng lồ.”
“Còn không phải à, cũng có ngày Nhiếp
Nhiên nghe lời sĩ quan huấn luyện An cơ đấy, xem ra gừng càng già càng cay rồi.”
“Đúng thế… gừng càng già càng cay, nhìn dáng vẻ nghe lệnh của Nhiếp Nhiên vừa nãy chắc chắn là đã bị khí thế của sĩ quan huấn luyện An đè ép rồi!”