Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1760
KHÔNG THỂ KHINH THƯỜNG TỔ CHỨC KIA
Từ sau khi dọn ra khỏi phòng cũ,
Nhiếp Nhiên với Cửu Miêu cũng coi như hòa thuận.
Tại sao lại hòa thuận, là bởi vì hai người gần như không trở về phòng, một người vì thi vào Quân khu 9, tập luyện đến hai ba giờ sáng mới về, năm rưỡi sáng lại dậy tiếp tục.
Một người là vì còn hơn một tuần nữa đến buổi sát hạch nên cũng đang liều mạng tập luyện.
Đầu tiên là đám người Diệp Tuệ Văn, Tôn
Hạo, dần dần đến cả lớp 6, tiếp theo là những đội khác tham gia vào, khiến đội ngũ càng lúc càng lớn hơn.
Nhưng có một người không tham gia, đó chính là Cửu Miêu từ trước đến giờ không hòa mình với ai.
Sau khi kết thúc sát hạch, cô ta bắt đầu khôi phục huấn luyện cơ bản, không còn xuất hiện vào lúc chạng vạng tối nữa.
Nhiếp Nhiên không có phản ứng gì quá lớn với việc này.
Sát hạch đi hay ở đã kết thúc rồi, đúng là cô ta có thể thả lỏng một chút.
Nhưng cô muốn đến chỗ Lý Tông Dũng xem thành tích sát hạch của Cửu Miêu, thăm dò thực hư.
Chỉ là còn chưa thực hiện được thì vào sẩm tối ba ngày sau, Quý Chính Hổ đã gọi riêng
Nhiếp Nhiên tới.
Nhiếp Nhiên đến phòng làm việc, đang thấy kỳ quái thì Quý Chính Hổ đưa một phần hồ sơ cho cô.
“Đây là cái gì thế?” Nhiếp Nhiên tò mò hỏi.
“Đây là thành tích thể lực của Cửu Miêu, cô xem đi.” Quý Chính Hổ nghiêm túc nói với cô.
Nhiếp Nhiên hơi kinh ngạc, nhanh chóng lấy bản báo cáo bên trong ra, “Sao đang yên đang lành lại đưa báo cáo thể lực của cô ta cho tôi xem?”
Cô vừa nói vừa xem cẩn thận.
“Tiểu đoàn trưởng nói đưa cô xem, để cô hiểu cái gì gọi là chênh lệch.” Quý Chính
Hổ bình tĩnh nói.
Nhiếp Nhiên nghe thấy là lời dặn dò của Lý
Tông Dũng, nhận thấy bản lĩnh đoán tâm tư người khác của ông ta thật quá là cao siêu. Những câu nói sau đó lại khiến sắc mặt cô xụ xuống.
Cái gì gọi là để cho cô hiểu cái gì gọi là chênh lệch!
Có cần phải đến mức đó không!
Cô và Cửu Miêu từng đánh nhau rồi, cũng đã từng chạy với nhau, ít nhiều gì cô cũng đã tự biết. Cô dám chắc Lý Tông Dũng sẽ không nói thế, nhất định là Quý Chính Hổ tự bịa ra.
Nhiếp Nhiên liếc anh ta một cái, sau đó mới chuyển tầm mắt lên phần báo cáo kia.
Được rồi, cô không thể không thừa nhận rằng đúng là… chênh lệch!
Thành tích thể lực này gần như ngang bằng với Lý Kiều, thậm chí còn có chiều hướng vượt qua. Có thể nói là nền móng vô cùng vững chắc.
Cô ta là một thành viên trong tổ chức ở khu vực đó những thể lực lại cao thế này, đánh đối kháng và kỹ thuật bắn cũng tốt, vậy có phải người ở đó đều từng được huấn luyện quân sự cơ bản không?
Hoặc bọn họ không chỉ đơn giản là chiếm núi làm vua, mà thật ra còn có một tổ chức hệ thống quân sự hoàn chỉnh.
Nếu là thế thật, vậy tiếp theo Hoắc Hoành sẽ phải đánh một trận ác liệt rồi.
Chỉ dựa vào một mình anh thì có lẽ sẽ khá khó khăn.
“Còn đứng ngây ra đó làm gì?” Đột nhiên bên tai truyền đến tiếng Quý Chính Hổ,
Nhiếp Nhiên ngẩng đầu lên mới phát hiện
Quý anh ta đã đứng ở bên cạnh mình rồi.
“Cái gì?” Cô bị cắt ngang mạch suy nghĩ nên hỏi.
“Tôi đang hỏi cô, cô và cô ấy có quan hệ thế nào?” Quý Chính Hổ cau mày, rõ ràng không vui vì cô không tập trung.
Nhiếp Nhiên giả ngu hỏi ngược lại, “Quan hệ thế nào là sao?”
“Trong đơn vị có rất nhiều người thể lực tốt hơn cô, tại sao tiểu đoàn trưởng phải đặc biệt đưa thành tích của cô ấy cho cô xem?”
Bình thường Quý Chính Hổ ít nói chuyện, nhưng không hề thiếu sự nhạy bén. Lý
Tông Dũng chỉ dặn dò một câu mà có thể khiến anh ta nghĩ đến việc giữa Nhiếp
Nhiên và Cửu Miêu.