Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1758
THỂ LỰC CỦA CÔ KHIẾN TÔI KINH NGẠC
Hai người bọn họ vừa mới ra ngoài, đã thấy nhóm Hà Giai Ngọc đi đến.
“Chị Nhiên! Hai người đi ăn cơm à? Đúng lúc bọn em cũng định đi, chúng ta cùng đi đi.” Cô ta đi tới, giơ tay ra định kéo tay cô
Đúng lúc Nhiếp Nhiên nhấc tay lên, lướt qua cái tay đang giơ ra của cô ta, chỉnh lại mũ của mình, nói: “Không cần đâu, buổi trưa tôi ăn nhiều nên tạm thời không đói, mọi người đi ăn đi.”
Dứt lời, cô đi qua bọn họ, đến thẳng sân huấn luyện dưới tầng.
Cửu Miêu đương nhiên sẽ không ở lại, cô ta theo Nhiếp Nhiên cùng xuống tầng.
Cả hai không phải là người thích nói chuyện, nên không nói lời nào mà bắt đầu tập trung luyện tập luôn.
Hai người trước kia đều tự luyện tập một mình, chỉ có lúc đánh đối kháng mới thỉnh thoảng khóa tay múa chân một chút, song nay lại cùng chạy năm cây số nên trình độ hiện rõ ngay lập tức.
Thể lực của Cửu Miêu đúng như Nhiếp
Nhiên dự liệu. Sức bền của cô ta rất tốt, ở vòng thứ ba thứ tư mà tốc độ không chậm lại mà còn có chiều hướng tăng lên.
Còn Nhiếp Nhiên thì ngay từ vòng thứ ba đã bị cô ta vượt qua hơn nửa vòng rồi, bây giờ gần như phải đuổi theo.
Trông Nhiếp Nhiên có vẻ sốt ruột, cố gắng chạy về phía trước.
Nhưng cách làm của cô ở trong mắt Cửu
Miêu chỉ là phí công vô ích thôi.
Mới có mười mấy giây ngắn ngủi, Cửu
Miêu đã vượt lên.
Vậy là Nhiếp Nhiên cứ trơ mắt nhìn cô ta chạy qua mình, chỉ để lại cho cô một cái bóng lưng.
Hình như không cam lòng, Nhiếp Nhiên lại nhanh chóng đuổi theo. Trông chỉ có một vòng ít ỏi, nhưng thật ra hai người chênh lệch quá xa, đến cuối cùng Nhiếp Nhiên vẫn không trở mình được, kém cô ta nửa vòng
Họ nghỉ ngơi một lúc, Nhiếp Nhiên thở hổn hển, khen ngợi cô ta, “Không hổ là người tôi chọn, thể lực thật sự khiến tôi kinh ngạc.”
Cửu Miêu lạnh nhạt trả lời, “Cô cũng khiến tôi kinh ngạc đấy.”
Nhiếp Nhiên nhướng mày lên, “Sao tôi cứ cảm thấy đây không phải là lời khen thế nhỉ?”
“Thể lực quá kém.” Cửu Miêu lạnh nhạt quét mắt qua cô một cái, sau đó định đứng lên, “Tôi đi huấn luyện đây, cô cứ chịu khó mà tập đi.”
Rất rõ ràng là cô ta không muốn huấn luyện chung với cô, chê cô quá yếu.
Nhiếp Nhiên chưa từng bị ai chê công khai thế này, lập tức nhướng mày lên hỏi: “Ai quy định kỹ thuật bắn kỹ thuật đánh đối kháng tốt thì thể lực nhất định phải tốt?”
“Chẳng lẽ không phải à?” Cửu Miêu khó hiểu hỏi.
Đây không phải là mối liên quan rất hiển nhiên sao? Không có thể lực tốt, đánh đối kháng hay bắn súng, hành quân đầu chỉ là nói suông. Cho nên thể lực là thứ căn bản nhất.
“Tôi thiên về kỹ thuật không được à?” Q1
Dáng vẻ ngang ngược của Nhiếp Nhiên khiến Cửu Miêu chỉ có thể từ bỏ việc trao đổi với cô, đi thẳng tới đường tập vượt
chướng ngại vật 400 mét.
Nhìn bóng lưng cô ta, Nhiếp Nhiên không dây dưa nữa, nghỉ đủ rồi, cô đi tới đường chạy, bắt đầu một vòng năm cây số mới.
Hoàng hôn từ từ buông xuống, nắng chiều còn vương lại chút ánh sáng giống như là không muốn rơi xuống.
Các binh lính được nghỉ phép về đi ngang qua thì thấy Nhiếp Nhiên và Cửu Miêu đang liều mạng huấn luyện, trên mặt bọn họ đầm đìa mồ hôi, tóc mai cũng ướt hết, bết thành từng lọn. Rõ ràng nhìn nhếch nhác là thế, nhưng ánh chiều tà chiếu lên trên người bọn họ lại phát ra ánh sáng xinh đẹp, khiến các binh lính phải dừng chân.
Chẳng trách Nhiếp Nhiên có thể được tiểu đoàn trưởng yêu thích, thậm chí còn có thể đi nằm vùng. Lúc bọn họ ra ngoài thư giãn thì cô ở đây tiếp tục huấn luyện. Chỉ riêng điểm này thôi cũng đã thể hiện rõ chênh lệch rồi.
Nguồn : we btruy en onlin e.com
Họ vội vàng trở về phòng, thay quần áo huấn luyện, tập luyện một vòng trước khi ăn tối.
Tự dưng có nhiều binh lính tới huấn luyện khiến Nhiếp Nhiên thấy rất khó hiểu. Cũng may cô huấn luyện thể lực xong rồi, không tập cùng bọn họ nữa, cô cầm áo khoác chạy đến phòng bắn.
Lúc này, mấy người lớp 2 đang bị Trần
Quân kéo qua huấn luyện thêm, cô nghe thấy bên trong có tiếng súng nên định về đi tắm trước, đến lúc đám người này đi ăn cơm thì mình đến luyện cũng được.
Nhưng cô còn chưa kịp quay đi thì đã bị
Trần Quân tinh mắt nhìn thấy kéo lại, nói hoa mỹ là cùng huấn luyện.
Thực ra anh ta vốn nhắm vào Nhiếp Nhiên rất lâu rồi, muốn kéo cô vào tiểu đội của mình, song thấy cô không muốn rời khỏi lớp 6 nên đành phải từ bỏ. Bây giờ khó lắm mới giữ được một mình cô lại, đương nhiên phải thử có một lần ra trò rồi.
Nhiếp Nhiên nhận thấy nếu anh ta là người chuyên đào tạo tay súng bắn tỉa, có lẽ cũng có thể nâng cao kỹ thuật bắn của mình, giống như Hoắc Hoành dạy cô trước kia, vì vậy cô đã ở lại.