Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 2751
– Căn cứ cách nói của đám hải tộc, có lẽ Thi Sát Tông đang ở trong hải vực này, bị một con rùa lớn chở đi. Nhưng nơi đây mênh mông bát ngát, làm gì có rùa biển nào?
Lý Vân Tiêu lâm vào trầm tư, thần thức không ngừng thả ra.
Linh khí ở hải vực này rất cao, hơn nữa rất hiếm động vật biển khổng lồ, đúng là đặc thù có tồn tại cường đại chiếm cứ.
– Chẳng lẽ phải làm cho biển nơi này khô cạn mới bức con rùa hiện thân?
Sắc mặt của hắn khó nhìn, dưới nguyệt đồng hắn không nhìn ra mánh khóe gì cả, ngay cả chấn động cường đại cũng không có.
– Hẳn là ẩn vào trong không gian khác? Nếu nơi đây có không gian khác, chỉ cần ta gây ra động tĩnh sẽ có đệ tử đi ra quan sát tình huống.
Sau khi suy nghĩ xong, Lý Vân Tiêu liền Hoàng Triêu Chung ra, không ngừng gõ vang.
Đ-A-N-G…G!
Đ-A-N-G…G!
Tiếng chuông vang xa ngàn dặm, vượt qua thời không chấn động biển cả.
Quả nhiên không bao lâu Lý Vân Tiêu đã phát hiện một ít khác thường.
Sâu dưới biển vạn mét bắt đầu xuất hiện một ít tồn tại cường đại.
– Ân? Tiềm phục trong biển sâu sao?
Lý Vân Tiêu sững sờ một chút, rất khó tưởng tượng có tràng cảnh này.
Sau đó không lâu đã có hai đạo thân ảnh phá nước bay lên, trực tiếp xuất hiện trên bầu trời, đều mặc quần áo và trang sức rộng thùng thình quái dị, sắc mặt trầm ngưng.
Một người trong đó quát lên:
– Mau dừng tay, là người phương nào tới khiêu khích?
– Khiêu khích?
Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:
– Hiểu lầm, ta chỉ đi ngang qua đây, nhưng thấy ngày tốt cảnh đẹp, nhịn không được gõ chuông kích khí mua vui một phen.
– Mua vui?
Người nọ nhíu mày, quát:
– Chỉ gõ chuông mua vui, làm bất động quy lâm chấn động như vậy, theo ta trở về trong môn giai thích.
– Nha.
Lý Vân Tiêu thu chung lại, nói:
– Tốt, đi thôi.
Hai người đều sững sờ, lập tức nhe răng cười.
Một có người nói:
– Đi? Trước hết để chúng ta phong bế đan điền lại.
Hắn không nói hai lời dừng lại ngay.
Lý Vân Tiêu đứng vững bất động, trên mặt đầy sợ hãi, vội la lên:
– Cái này, cái này…
Một tay điểm vào đan điền, lập tức cảm thấy một đạo sát khí tràn ra, vòng xoáy trong đan điền mở ra, tử lôi bay ra không còn gì.
Hai tên hộ vệ lộ ra thần sắc thỏa mã, nhìn qua Lý Vân Tiêu nhe răng cười không dứt.
– Tiểu tử, cái chung của ngươi không tệ lắm, lấy ra cho ta nhìn một chút.
– Cái này…