Thần Đạo Đan Tôn - Chương 5068. Rừng trúc tím
Sau khi lẫn trốn hai tháng, cuối cùng Lăng Hàn cũng chưa khỏi thương thế.
Mặc dù mất đi liên hệ với đám người Nữ Hoàng, Đại Hắc Cẩu nhưng Lăng Hàn không lo lắng.
Thánh Nhân muốn chạy, ai có thể giữ lại được?
Huống chi bọn họ cùng tu luyện Phượng Dực Thiên Tường, cho dù gặp Thánh Nhân cửu tinh cũng không sợ.
Trong thời gian hai tháng qua, Lăng Hàn cũng không có nhàn rỗi.
Hắn vừa chữa thương, vừa quan sát rừng trúc rung động, hắn đã cảm giác vận luật đặc thù kia mang theo huyền bí, nhưng khi đó lại bị Bách Lý Hào Kiệt đánh gãy.
Hai tháng qua, hắn thả tâm tình quan sát và có thu hoạch thật lớn.
– Thật sự là cổ quái, dù tổn thương nhưng ta thu thập tiên khí nhiều hơn gấp ba lần.
Lăng Hàn nhe răng.
– Ta có thuộc tính gì?
Nếu có Đại Hắc Cẩu ở đây, hắn khẳng định sẽ không khách khí vạch, đây chính là “tiện”!
Nhất định phải đánh cho tổn thương, một loại năng lực nào đó mới có thể bị kích phát ra.
– Nhưng cũng có khả năng là do rừng trúc này.
Lăng Hàn suy nghĩ nói, rừng trúc này quá cổ quái, bởi vậy, có thể hấp dẫn tiên khí tới cũng không nhất định, đây chính là thứ do Đại Đế bố trí.
– Nhìn từ trên trời xuống, rừngg trúc này chia thành mười khu vực.
– Nhưng quay tới quay lui, ta chỉ nhìn thấy chín khu vực, ta không thể đặt chân sang khu vực màu tím.
– Hơn nữa, cho dù đi từ trên trời xuống cũng không thể đi xuống khu vực đó.
– Cho nên, mục tiêu của ta hẳn là ở đó.
Lăng Hàn lộ ra nụ cười tự tin, hai tháng qua hắn quan sát rừng trúc rung động, hắn đã nhìn ra vận luật trong đó.
Đây là một cái trận pháp.
Hắn bắt đầu tiến lên, khi thì xoay trái, khi thì rẽ phải, hắn cũng tìm thấy một tia vận vị trong đó.
– Theo gió đi, theo lá động.
Lăng Hàn bước đi trong rừng trúc, màu sắc của rừng trúc không ngừng biến hóa, màu xanh biếc, màu bạc nhạt, màu xanh đậm, cuối cùng xuất hiện màu tím đậm.
Hắn đã tiến vào khu vực chưa ai tới.
Lập tức, Lăng Hàn sinh ra cảm giác khác biệt, rừng trúc này dường như không thuộc về phiến thiên địa chung quanh.
– Tiên khí!
Hắn vui mừng lẫn sợ hãi, hắn vừa tiến vào nơi này, hắn lại bắt được một đạo tiên khí.
Xèo, hắn bắt được một đạo tiên khí bay thoáng qua.
Hắn kinh ngạc nhìn bốn phía, chỉ thấy trên rừng trúc tím là từng tia tiên khí bám vào.
Trời ạ, nơi này có bao nhiêu tiên khí?
Trái tim của Lăng Hàn đập mạnh hơn, hắn không biết có bao nhiêu tiên khí ở đây.
Hắn vô cùng giật mình, vì cái gì Đế tộc có thể tuỳ tiện rút ra tiên khí?
Không phải vì có Đế binh sao?
Đế binh ẩn chứa quy tắc cửu tinh, đối với tiên khí mà nói, đó là lực hấp dẫn trí mạng.
Cho nên, Đế binh thu hoạch tiên khí không cần tốn sức, ức vạn năm qua đi, nội tình của nơi này vô cùng hùng hậu.
Phải biết, Thanh Trúc Nữ Đế cũng không phải không có Đế binh.
Tương truyền, nàng rút ra một đoạn thân thể của mình, dùng thứ này đúc thành vô thượng Đế binh lưu truyền cho hậu nhân.
Nơi này có Đế binh tọa trấn, đã trôi qua vô số năm, nơi đây tích lũy bao nhiêu tiên khí?
Khó trách trước kia hắn bắt được tiên khí dễ dàng, thì ra là vì nguyên nhân này.
Lăng Hàn giơ tay lên, hắn không ngừng thu lấy tiên khí, cũng tận lực nhét vào trong Hỗn Độn Cực Lôi tháp.
Đây là Chuẩn Đế binh, nó có tác dụng bảo tồn tiên khí.
Thu hoạch lớn.
Lăng Hàn vô cùng vui vẻ, hắn có thể tăng lên bao nhiêu tiểu cảnh giới.
Ba hay năm tiểu cảnh giới?
Hắn chắc chắn có thể đạt tới Tôn Giả cửu tinh!
Lăng Hàn tươi cười, hắn đang suy nghĩ, lần sau gặp lại sẽ đè đánh Bách Lý Hào Kiệt, Thạch Thiên Lộ, hiện tại hắn bắt đầu thu gặt tiên khí chung quanh.
Hắn đi dạo một vòng tại nơi này, cũng bắt đầu thu tiên khí.
Nhưng hắn không có phát hiện nào khác.
Nữ Đế truyền thừa là chút tiên khí này hay sao?
Lăng Hàn không tin, mặc dù đây là tài nguyên tu luyện kinh người, nhưng Đế tộc nào cũng có nội tình như thế, thậm chí là vượt qua, cho nên, muốn nói Thanh Trúc Nữ Đế bố cục ức vạn năm trước chỉ để lại rất nhiều tiên khí, dù thế nào cũng không nói thông.
– Có lẽ còn phải chờ.
– Ta vừa luyện đan vừa tu luyện.
– Chỉ cần thực lực tăng lên, có việc gì không thể giải quyết chứ?
Nơi này vô cùng an toàn, trong thời gian ngắn sẽ không có ai tiến vào.
Lăng Hàn yên lặng luyện đan, mỗi khi luyện ra một viên Cửu Hoàng Thập Diệp đan, hắn lại ăn trước một viên, hắn phải chuyển hóa tài nguyên thành tu vi của mình.
Như thế, sau ba tháng, hắn đạt tới lục tinh đỉnh phong.
Lăng Hàn không chút do dự xung kích thất tinh, hai ngày sau đó, trên Tứ Cực trụ của hắn xuất hiện ký hiệu thứ bảy, mang ý nghĩa hắn trở thành Tôn Giả thất tinh.
Lúc này, cuối cùng đã có người khác đi vào.
Số lượng cũng không ít, có bá chủ Nguyên thế giới như Đinh Thụ, còn có con của Đại Đế như Bách Lý Hào Kiệt, thậm chí đám người Dương Dịch Hoàn đại biểu Đại Đế sa đọa cũng tiến vào.
Bọn họ đã mò ra quy luật của rừng trúc, sau đó tiến vào nơi này, nhưng bởi vì tiên khí đã bị Lăng Hàn lấy đi, đương nhiên bọn họ không phát hiện cái gì, lúc này vẫn cảm thấy kỳ quái.
Thật vất vả mới tới đây, tại sao nó không khác gì khu vực khác.
Bọn họ tìm kiếm tỉ mỉ, cũng không tha bất cứ phiến lá nào, có lẽ Thanh Trúc Nữ Đế lưu lại manh mối trên lá cây thì sao?
Lăng Hàn không có tham dự, hiện tại nhiều người như vậy, hơn nữa còn rất tập trung, cho dù là ai giải bí mật cũng không thể độc hưởng.
Cho nên, hắn hoàn toàn có thể đợi, ngồi mát ăn bát vàng.
Chủ yếu nhất là, trước đó hắn cũng nếm thử qua, thật sự không phát hiện nơi này có gì thần kỳ.
Hắn tiếp tục luyện đan, mặc dù số lượng tiên khí rất nhiều, nhưng Lăng Hàn vẫn không thể lãng phí.
Qua vài ngày sau, hắn kinh ngạc phát hiện, khu rừng trúc này đang biến hóa lớn.
Không phải là cảm giác, mà là thực.
Không chỉ có hắn, những người khác cũng phát hiện, mọi người đang nghị luận.
Hiện tại, mọi người có thể khẳng định, nếu quả thật có Nữ Đế cổ tàng, như vậy nó nhất định nằm trong khu rừng trúc tím này.
Nhưng bây giờ còn chưa hiển hóa, có thể là cần thời gian.
Vậy thì chờ.
Với Lăng Hàn mà nói, đây là chuyện cầu cũng không được, vừa vặn có thể luyện đan và gia tăng tu vi.
Khu rừng trúc này đang mở rộng ra với tốc độ rất nhanh, mà tu vi của Lăng Hàn cũng tăng lên khi luyện hóa tiên khí.
Bốn tháng qua đi, rừng trúc tím đã thống trị toàn bộ mặt trời,, nếu nhìn từ vũ trụ sẽ thấy đây là thế giới màu tím.
Lăng Hàn cũng thoát khỏi trạng thái bế quan, hắn lại tiến thêm một bước.
Tôn Giả bát tinh!
Khoảng cách thắp sáng thánh hỏa, trở thành Thánh Nhân càng ngày càng gần.
– Tiểu Hàn tử, cứu mạng!
Đúng lúc này, một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Đại Hắc Cẩu?
Lăng Hàn lập tức giận dữ, là ai đang đuổi giết Đại Hắc Cẩu?
Hắn lập tức lao ra ngoài, lao tới nơi phát ra tiếng nói.
– Tiểu Hàn tử!
Rất nhanh, tiếng kêu lại vang lên.
Lăng Hàn thét dài một tiếng để đáp lại, sau đó hắn tiếp tục phóng đi hướng khác.
Hắn đi một lúc, Đại Hắc Cẩu đã chạy về phía hắn.
– Nhanh cứu Cẩu gia!