Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 982
Lâm Dật Phong cùng Nạp Lan Mộc Tuyết đều kinh ngạc đến ngây người.
Phải biết.
Tên kia ngồi ở chỗ này tu luyện chưa đủ một canh giờ, lại đột nhiên từ Chân Long kỳ tầng hai bước vào Khai Khiếu kỳ.
Cái này… đang nằm mơ sao?
Nếu không có khí tức Vân Phi Dương nhào tới trước mặt, thật sâu kích thích tư duy, bọn họ có lẽ cho rằng thật chỉ là một giấc mơ.
Lại nói.
Trong sơn động, xuất hiện đại động tĩnh như thế, Tiểu Huyền Vũ đang vù vù ngủ say cũng không có dấu hiểu tỉnh lại.
“Hô!”
Khí thế tấn cấp như sóng biển lăn lộn ,khắp sơn động tràn ngập thuộc tính, điều này khiến Lâm Dật Phong nghiêm nghị.
Làm người đi trước, năm đó hắn đột phá Khai Khiếu kỳ hình thành khí thế cũng không đáng sợ như vậy!
– Nếu như hắn đột phá thành công, thực lực tất nhiên khủng bố!
Lâm Dật Phong nói thầm.
Trong đôi mắt đẹp của Nạp Lan Mộc Tuyết lấp lóe vẻ hâm mộ, bởi vì cảnh giới nàng đã đạt đến Chân Long kỳ tầng tám.
Nhưng những năm nay thủy chung không tiến triển cũng chẳng biết lúc nào có thể như hắn bước vào tầng chín, sau đó đột phá Khai Khiếu kỳ.
– Nha đầu, không nên gấp.
Kiếm Thần nói:
– Lĩnh ngộ kiếm đạo thật sâu là được, cảnh giới cao thấp chỉ là phụ.
– Ừm.”
Nạp Lan Mộc Tuyết nói:
– Ta hiểu rõ, Kiếm Thần thúc thúc.
Sau nửa canh giờ.
Quanh thân Vân Phi Dương tản mát ra khí tức đã đạt đến đỉnh điểm, cũng dần dần từ chuyển.
“Hưu!”
Đột nhiên, khí tức cuồn cuộn mắt thường có thể mơ hồ thấy rõ, xuất hiện từ thân thể Vân Phi Dương, sau đó tràn ngập bốn phía.
Lâm Dật Phong biết cái này là linh hồn.
Lúc võ giả bước vào Khai Khiếu kỳ, linh hồn sẽ như năng lượng bị kích phát ra, dung hợp cảm ngộ thiên địa để cảnh giới đột phá.
Mà cái này.
Cực kỳ trọng yếu.
Nếu như linh hồn không được thăng hoa đầy đủ sẽ không có cách nào dung hợp cùng thiên địa, không cách nào đụng chạm đến tầng thứ Khai Khiếu kỳ, tấn cấp thất bại.
– Hắn sẽ thành công sao?
Lâm Dật Phong lẩm bẩm.
Nhưng vào lúc này, linh hồn càng thêm cuộn trào xuất hiện từ người Vân Phi Dương, sơn động đã khó có thể chứa hết, sau cùng tuôn ra bên ngoài.
Một khắc này.
Linh hồn Vân Phi Dương đang nhắm mắt đột phá phảng phất như dung nhập giữa thiên địa, cảm ngộ hết thảy xung quanh.
Nhưng.
Ngay lúc hắn yên tĩnh cảm ngộ, một cỗ lực lượng khó nói lên lời đột nhiên trói buộc linh hồn hắn.
Đây là Thiên Đạo lực của Tiểu Thần Giới đang khảo nghiệm một võ giả tư cách đột phá Khai Khiếu kỳ hay không.
Bao nhiêu võ giả có cường độ linh hồn không đạt tiêu chuẩn, cuối cùng bị Thiên Đạo lực vỡ nát, từ đó vĩnh viễn ngừng bước tại Chân Long kỳ tầng chín.
– Muốn trói buộc ta?
– Buồn cười!
Vân Phi Dương thao túng linh hồn bỗng nhiên trùng kích sức trói buộc vô hình, trong khoảnh khắc chấn động phân mảnh!
Linh hồn lực có thể so với Chí Tôn đập vào Thiên Đạo lực trong giai đoạn Khai Khiếu kỳ, tuyệt đối dễ như trở bàn tay.
Tránh thoát trói buộc.
Vân Phi Dương lần nữa dung nhập linh hồn giữa thiên địa, phảng phất như cá trong biển rộng, thống khoái vùng vẫy.
– Ừm?
Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương đang lấy linh hồn thể ngao du bầu trời đột nhiên cảm thấy trên trời cao có trận pháp khí tức xuất hiện.
Mà loại cảm giác này phảng phất như bị nhìn trộm.
– Chẳng lẽ, vị diện này tồn tại một loại trận pháp có thể nhìn trộm chúng sinh?
Vân Phi Dương âm thầm giật mình, vội vàng vận chuyển Nghịch Thiên Quyết triệt để ẩn nấp khí tức và linh hồn lưu lạc đang khuếch trương.
Cách làm vô cùng chính xác.
Bởi vì ngay tai thời điểm hắn lấy linh hồn xông phá Thiên Đạo trói buộc dễ như trở bàn tay.
Trong cung điện Tiểu Thần Chủ thành treo lơ lửng giữa trời.
Tả sứ đang tĩnh toạ như cảm thấy được, nói:
– Lại có người dễ dàng phá vỡ Thiên Đạo lực do lão chủ bố trí!
– Là ai?
Linh hồn hắn dung nhập màn sáng câu thông giám thị nhãn trên trời cao, trong nháy mắt nhìn xuống toàn bộ Tiểu Thần Giới.
Đáng tiếc.
Vân Phi Dương đã dựa vào Nghịch Thiên Quyết ẩn nấp hoàn mỹ linh hồn lực khuếch tán lúc tấn cấp, tả sứ dò xét không được.
– Kỳ quái.
Hắn nỉ non:
– Tại sao không phát hiện?
Lại nói Vân Phi Dương.
Khi tả sứ câu thông giám thị nhãn, hắn cũng cảm nhận được một khí tức quỷ dị áp xuống từ bầu trời.
Mà chính tuy hoàn mỹ tránh được đối phương quan sát, nhưng cũng ý thức được, vị diện này có người đang giám thị tất cả!
Xem ra.
Hẳn là Tiểu Thần Chủ.
Vân Phi Dương cẩn thận thầm nghĩ:
– Xem ra, không thể quá kiêu căng, vạn nhất bại lộ, vậy phiền phức.
Tên này hiển nhiên không biết, hiện tại điệu thấp đã trễ, bởi vì Tiểu Thần Chủ đã chú ý tới hắn.
Nếu không có Trầm Lận Phong ra mặt bảo vệ hắn trăm năm, chỉ sợ sớm đã gặp nhau.
– Lực lượng phiến thiên địa này không thể trói buộc ta, chắc có thể đột phá Khai Khiếu kỳ.
Vân Phi Dương bắt đầu thu hồi linh hồn.
“Hô!”
Rất nhanh, linh hồn bên ngoài lưu lạc đã dung nhập vào cơ thể hắn, mà khí tức tấn cấp cũng dần yếu bớt.
“Hô!”
Vân Phi Dương hơi mở mắt phun ra một ngụm trọc khí, hai con ngươi lấp lóe tinh mang, khí thế như hồng!
– Đột phá.
Lâm Dật Phong nói khẽ.
Không sai.
Một khắc khi Vân Phi Dương thu hồi linh hồn, mở ra hai mắt đã chân chính vượt nhập giai đoạn thứ hai của Hư Không cảnh, Khai Khiếu kỳ!
Quá trình đột phá dị thường đơn giản.
Lâm Dật Phong đắng chát lắc đầu, năm đó hắn từ theo Chân Long kỳ bước vào Khai Khiếu kỳ dùng trọn vẹn 10 ngày mới thành công.
“Uy.”
Vân Phi Dương đứng lên, nắm quyền đầu, nói:
– Muốn ra ngoài đánh một trận?
Vừa mới đột phá đến Khai Khiếu kỳ, quanh thân tràn ngập lực lượng mạnh mẽ, hắn bức thiết hi vọng tìm một đối thủ phát tiết thật tốt!
– Không hứng thú.
Lâm Dật Phong cự tuyệt.
Vừa như tính cách hắn.
Vừa trong lòng cũng không nắm chắc có thể chiến thắng gia hỏa đã bước vào Khai Khiếu kỳ này hay không.
– Tốt thôi.
Vân Phi Dương có chút uể oải.
“Vù vù!”
Tiếng Tiểu Huyền Vũ lẩm bẩm truyền tới, Vân Phi Dương quay đầu nhìn lại, nhếch miệng cười nói:
– Có thể tìm hắn luận bàn.
Hôm sau.
Một khu vực vắng vẻ, Vân Phi Dương và Tiểu Huyền Vũ ngươi một quyền, ta một quyền ầm ầm loạn đả.
Thụ mộc sơn thạch xung quanh bị cuồng bạo khí kình lộng hành quấy rối, bị hủy diệt bi thảm.
Nạp Lan Mộc Tuyết đứng xa quan chiến thấy khí kình như thế, mở to cái miệng nhỏ nhắn, nói:
– Kiếm Thần thúc thúc, hắn đột phá đến Khai Khiếu kỳ không kém gì Hóa Thần cảnh cường giả!
Kiếm Thần cũng khiếp sợ không thôi.
Phải biết.
Khi Vân Phi Dương và Tiểu Huyền Vũ giao chiến, mỗi một quyền, mỗi một lần công kích đều bạo phát lực lượng đạt tới bảy trăm trọng trở lên.
Mà cái này chỉ là quyền đầu thuần túy, không vận dụng bất kỳ vũ kỹ nào!
Nếu như thi triển vũ kỹ, đeo binh khí, tuyệt đối đủ khả năng trong nháy mắt miểu sát Hứa Lệ Hành đã đạt đến Hư Không cảnh đại viên mãn trước đó!
Đáng sợ.
Thật đáng sợ.
Từ Chân Long kỳ bước vào Khai Khiếu kỳ, thực lực hắn được tăng phúc quả thực không dám tưởng tượng!
Kiếm Thần bị rung động thật sâu, thậm chí nhận định, nếu tên này đạt đến cảnh giới đã từng có trước đó, thực lực khẳng định sẽ càng mạnh!
Lâm Dật Phong đang quan chiến cũng khiếp sợ không thôi.
– May mắn không cùng hắn luận bàn, nếu không tự tôn sẽ bị đả thương.
Đột phá đến Khai Khiếu kỳ, thực lực Vân Phi Dương xác thực tăng vọt, nhưng dựa vào lực lượng nhục thân đơn thuần cũng khó có thể đã thương Tiểu Huyền Vũ.
Cuối cùng.
Hai người xuất ra hơn trăm chiêu, dừng lại.
Vân Phi Dương thầm nghĩ:
– Đột phá đến Khai Khiếu kỳ, toàn lực bạo phát chắc có thể đánh một trận với cường giả Hóa Thần cảnh Khuy Thiên kỳ!