Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 961
“Oanh!”
Vân Phi Dương lần nữa bị một quyền đánh bay ra ngoài, sau cùng liên tục đụng gãy hơn mười cây đại thụ mới dừng lại.
“Xoát!”
Hai mắt Lý Hưng Lượng đỏ bừng, lần nữa tiến lên, vung vẫy hai tay.
“Hưu hưu hưu!”
Mấy đạo thanh quang nổ bắn ra đánh về phía Vân Phi Dương, nhất thời nổ bụi đất tung bay.
– Đối mặt Thập Đại Thanh Quang của Lý đội trưởng trưởng, tên này không chết cũng phải trọng thương.
Thành viên Nhai Tí Long đội trốn ngoài ngàn trượng rối rít nói.
– Phi Dương ca!
La Mục kinh hãi.
“Xoát!”
Nhưng vào lúc này, Lý Hưng Lượng xuất hiện trước mặt hắn, cái mũi ngửi ngửi, phát ra tiếng gầm ngao ô, vung chưởng đập tới.
“Bành!”
La Mục như bóng cao su bay ra xa mấy chục trượng nện vỡ nát một tảng đá lớn.
Không thể tránh bị đánh bay còn có bọn người Vân Lịch, Long Chấn Vũ.
– Một khi Lý đội trưởng thi triển loại vũ kỹ này, người sẽ triệt để phát cuồng, may mà chúng ta chạy nhanh.
Thành viên Nhai Tí Long đội âm thầm may mắn.
Năm đó bọn họ bị ngộ thương qua, mà còn có mấy tên đồng bạn chết thảm.
– Dám chọc giận Lý đội trưởng, thật sự tự mình chuốc lấy cực khổ.
– Đúng như thế, không có biến ảo trước, nhiều lắm thì chết, bây giờ, lại muốn sống không bằng chết.
Nhớ tới thời điểm Lý đội trưởng biến ảo lúc trước, thủ đoạn ngược sát vô cùng thê thảm, mọi người lạnh run.
“Bành.”
Lý Hưng Lượng cấp tốc tới gần đánh bay Hà Kỳ, nhưng khi hắn chuẩn bị xuất thủ lần nữa thì trên không xuất hiện Kim Bát to lớn, trong nháy mắt áp xuống bao phủ hắn vào trong.
– Nam mô a di đà phật.
Pháp Tể treo giữa không trung, chắp tay trước ngực, mặc niệm kinh phật.
Phật Đạo tuyệt đối khắc chế khi đối phó với vũ kỹ biến ảo thành hung thú như Lý Hưng Lượng đang tràn ngập lệ khí toàn thân.
Nhưng lấy cảnh giới và lý giải phật pháp của Pháp Tể cũng chỉ có thể trói buộc thời gian rất ngắn.
“Bành!”
Kim Bát bị bạo lực phá vỡ.
“Phốc!”
Pháp Tể phun một ngụm máu, sắc mặt đột nhiên tái nhợt.
“Xoát!”
Thanh quang lóe lên, Lý Hưng Lượng xuất hiện trước mặt hắn, mười ngón tay vung ra, hình thành 10 đạo thanh quang.
– Sát Túc!
Nhưng vào lúc này, Mộ Dung Chiến bay đến, bàng bạc sát lục khí tức gió cuốn mây tan đánh tới.
“Xoát xoát!”
10 đạo thanh quang nhẹ nhõm phá mất sát lục khí tức, Lý Hưng Lượng phất một tay lên đánh bay Mộ Dung Chiến ra ngoài.
– A Di Đà…
“Bành!”
Pháp Tể bị một quyền đánh bay.
Lý Hưng Lượng thi triển Địa giai Huyễn Thú thuật, hóa thành nửa Thanh Ảnh Thánh Lang tốc độ nhanh, thực lực mạnh, dù bọn người La Mục đồng loạt ra tay cũng chỉ có thể bị ngược.
“Xoát!”
Nhưng vào lúc này, Mã Siêu nắm lấy cơ hội, chân long lực rót vào trường thương hình thành khí thế dời núi lấp biển từ phía dưới đâm tới.
Lý Hưng Lượng hình như có phát giác, thân thể khẽ chuyển, đơn chưởng trực tiếp nắm tới chế trụ đầu thương, dùng lực bóp, ba một tiếng vỡ vụn.
Tay không bẻ vụn binh khí do chân long lực ngưng tụ, có thể thấy được lực lượng và thân thể người này sau khi biến ảo mạnh bao nhiêu.
“Bành!”
Lý Hưng Lượng tung một chân đá Mã Siêu rơi xuống.
Sắc mặt đám người Mãnh Hổ Đoàn nhất thời khó coi, công tử và thủ hạ hắn cùng Siêu ca, đều không phải đối thủ người này, lần này sợ rằng chết chắc.
“Uy.”
Nạp Lan Mộc Tuyết đứng ở xa, run rẩy nói:
– Ngươi…ngươi đi lên hỗ trợ đi.
Lâm Dật Phong vịn băng quan, dựa trên tàng cây, thản nhiên nói:
– Không liên quan đến ta.
“Hưu!”
Đột nhiên, Lý Hưng Lượng xuất hiện trước mặt hắn, phát ra âm thanh ngao ô, nắm tay phải oanh tới.
“Bành!” Lâm Dật Phong vội vàng không kịp chuẩn bị, người mang theo băng quan hoa lệ bay ra ngoài.
“Rống!”
Lý Hưng Lượng quay đầu, trong con ngươi đỏ rực phát ra âm u, từng bước một hướng về phía Nạp Lan Mộc Tuyết.
– Ngươi…ngươi đừng tới đây!
Nạp Lan Mộc Tuyết lấy ra bội kiếm, thân thể rung động rất nhỏ, hiển nhiên rất sợ hãi, chủ yếu là vì hình tượng Lý Hưng Lượng hiện tại có chút dọa người.
– Nha đầu.
Kiếm Thần nói:
– Chạy mau, ngươi không phải đối thủ của người này.
Nạp Lan Mộc Tuyết tự nhiên cũng biết, mà dù sợ hãi nhưng không lui lại nửa bước, bởi vì nàng không thể mặc kệ Vân Phi Dương.
“Xoát!”
Lý Hưng Lượng đang phát cuồng không có thương hương tiếc ngọc, thủ trảo sắc bén hung hăng đưa qua.
“Đinh!”
Bội kiếm Nạp Lan Mộc Tuyết nhất thời bị đánh bay ra ngoài, sau đó xoay tròn vài vòng cắm trên mặt đất.
– Ngươi…
Nạp Lan Mộc Tuyết cắn môi mỏng, nước mắt to như hạt đậu lăn xuống.
Lúc tham gia đoàn đội chiến Thi Đấu Thiên Tài, nàng từng nói qua sẽ không thả kiếm ra khỏi tay, bây giờ lại một lần nữa tuột mất.
“Hô!”
Đột nhiên, nữ hài đáng yêu nắm chặt đôi bàn tay trắng như phấn, tóc xanh bay múa, kiếm khí cuồn cuộn khủng bố xuất hiện, phảng phất như có được một loại lực lượng đáng sợ nào đó sắp bạo phát.
Kiếm Thần cả kinh hô to:
– Nha đầu, đừng vận dụng Thần lực!
Nạp Lan Mộc Tuyết xem nhẹ lời nhắc của Kiếm Thần, tâm lý chỉ có một ý nghĩ, đánh bại người sói trước mặt này!
– Hửm?
Trong cung điện Tiểu Thần Chủ, nam tử tóc dài đang nhắm mắt nghỉ ngơi hơi mở mắt, lên tiếng hỏi:
– Tả sứ, ngươi cảm giác được Thần lực không?
– Chủ thượng, cảm giác được.
Tả sứ cung kính đáp.
Nam tử tóc dài cười nhạt một tiếng, nguyên niệm bàng bạc xuất hiện tuôn ra từ trong thành bảo hướng đến khu vực Thần lực xuất hiện.
Làm Tiểu Thần Chủ, hắn có một nhiệm vụ, chính là phát hiện người bạo phát Thần lực, sau đó mạt sát.
Nhưng.
Nguyên niệm vừa tuôn ra khỏi Tiểu Thần Chủ thành, cỗ khí tức có Thần lực bạo phát kia đột nhiên biến mất không còn tăm tích.
Nam tử tóc dài thu hồi nguyên niệm, nói:
– Biến mất quá nhanh, không có bắt được vị trí chính xác.
– Chủ thượng.
Tả sứ ngưng trọng nói:
– Những năm nay, Thần lực nhiều lần xuất hiện, đây là báo hiệu không tốt.
Tóc dài nam tử thản nhiên nói:
– Đơn giản cũng chỉ là đám người Thần Giới trước kia, tự mình giữ lại tàn hồn mà thôi, năm đó, phụ thân có thể tùy ý bóp chết bọn họ thậm chí Thần Chủ, ta đồng dạng cũng có thể.
Tả sứ cả kinh nói:
– Chẳng lẽ, cảnh giới chủ thượng hiện tại đã đạt đến lão chủ vạn năm trước?
Tóc dài nam tử cười nói:
– Bản chủ ta dù sao cũng là người có Tiên Đế mệnh cách bên trong ngàn ức vạn người, đột phá đến tầng thứ phụ thân đã từng đến không phải dễ như trở bàn tay?
Tả sứ cung kính nói:
– Chủ thượng thiên tư siêu nhiên, tương lai nhất định có thể trở thành Tiên Đế chúng sinh cúng bái!
“Ha ha ha.”
Tóc dài nam tử cười ha hả.
Lại trở lại Dược Cốc.
Khi Nạp Lan Mộc Tuyết chuẩn bị liều lĩnh phóng thích Thần lực ẩn tàng bên trong thân thể, một cánh tay đập vào bả vai nàng.
Nạp Lan Mộc Tuyết khẽ giật mình, quay đầu nhìn lại.
Vân Phi Dương chẳng biết lúc nào xuất hiện, một bước đi đến phía trước nàng, nói:
– Đối phó loại rác rưởi trước mắt, không cần dùng loại lực lượng này.
“Ông.”
Thất Thải Hồng Quang kiếm xuất hiện, Vân Phi Dương nhẹ nhàng nắm chuôi kiếm, lãnh đạm nói:
– Tiểu tử, chơi chán chưa?
Thành viên Nhai Tí Long đội hoảng hốt.
Bị Lý đội trưởng đánh nhiều lần như vậy, lại bị Thập Đại Thanh Quang oanh kích, tên này lại không có việc gì?
“Ngao ô!”
Lý Hưng Lượng phát ra gào thét âm u, chợt giơ bàn tay lên đánh tới Thất Thải Hồng Quang kiếm, hiển nhiên, muốn đập nát hoặc đánh bay.
Vân Phi Dương rất phối hợp.
Hắn chía kiếm ra chờ đối phương tới.
“Bành!”
Cuối cùng, hữu chưởng Lý Hưng Lượng đánh vào kiếm phong, móng tay dài nhọn nhất thời bị gọt sạch mấy cái.
“Ngao ô “
Lý Hưng Lượng phát ra tiếng kêu thảm.
Vân Phi Dương chuyển cổ tay một cái, kiếm quang xuất hiện, trong nháy mắt bao phủ quanh thân Lý Hưng Lượng, liền thấy móng tay và từng túm lông xanh bay loạn giữa không trung!