Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 939
Triệu hồi ra một tòa băng sơn gia trì Không Gian lĩnh vực lại phong tỏa Vân Phi Dương.
Chuỗi động tác này nhìn như rất chậm, kì thực trong nháy mắt hoàn thành.
Khi đám người lấy lại tinh thần, băng sơn to lớn mang theo trọng lực cường đại ầm vang áp xuống.
Tuy khí tức bị phòng ngự trận pháp ngăn cách nhưng bọn hắn có thể cảm giác được, băng sơn mang theo lực lượng vô cùng kinh khủng!
– Dù thân thể Vân Phi Dương mạnh hơn nữa một khi bị trấn áp, khẳng định không chết cũng bị thương!
Nhưng vào lúc này, Lâm Dật Phong kêu lên một tiếng, Vân Phi Dương quyết thắng thua đi càng làm cho bọn họ ngừng hô hấp.
– Chẳng lẽ.
– Đại đệ tử Băng Tuyết Cung chuẩn bị lấy một tòa băng sơn quyết thắng thua sao?
Đang cân nhắc.
Tòa băng sơn kia ầm một tiếng, trấn áp xuống, võ đài bỗng nhiên rung động.
Võ giả ngoại giới rõ ràng thấy được, băng sơn áp xuống làm cho thang băng lơ lửng giữa trời khó có thể chịu đựng phải chìm xuống dưới mấy trượng!
– Trời ạ!
– Lực lượng thật mạnh!
– Vân Phi Dương khẳng định phải xong!
Mọi người chấn kinh, ánh mắt khóa chặt màn sáng, xác định võ đài trừ Lâm Dật Phong cùng băng sơn ra không có bóng người Vân Phi Dương.
– Hắn, khẳng định bị trấn áp!
Toàn bộ diễn võ trường, thậm chí Băng Tuyết Thành hoàn toàn yên tĩnh, vô số ánh mắt cùng nhau nhìn chằm chằm toà băng sơn nguy nga kia, trong lòng thầm nghĩ:
– Chắc đã kết thúc.
Trận vô địch này đánh hơn một canh giờ.
Trước sáp lá cà, càng về sau pháp tướng băng chim đối bính, cùng hai người ngươi tới ta đi bạo phát át chủ bài, để mọi người nghiện, nếu như lúc này phân ra thắng bại, cũng không có gì tiếc nuối.
Chủ điện Băng Tuyết Cung, Cuồng Ngạo Thiên thấy đệ tử bị trấn áp, toàn bộ trái tim triệt để treo lên.
Trầm Tiểu Vũ nói:
– Tên kia triệu hồi ra băng sơn, ẩn chứa uy lực cực mạnh lại gia trì lĩnh vực Không Gian đề cao trọng lực, nếu như hắn đỡ không nổi, hẳn sẽ bị trọng thương!
Võ đài.
Lâm Dật Phong cũng không có buông lỏng cảnh giác, giờ phút này, hắn còn đang gia trì Không Gian lĩnh vực để trọng lực băng sơn lần lượt tăng lên.
Hơn một canh giờ luân phiên chiến đấu.
Lâm Dật Phong tiêu hao rất nhiều, cho nên cũng hi vọng mau chóng kết thúc trận đấu, nếu không, đánh lâu dài khẳng định không bằng Vân Phi Dương.
Băng sơn to lớn trấn áp hai phút đồng hồ, cho đến khi hắn tự khó có thể kéo dài, mới giải trừ.
Mọi người vội vàng nhìn lại, chỉ thấy trên võ đài, mặt đất vỡ vụn ra vô số vết rách, chỉ thiếu một chút xíu thì vỡ nát.
Khu vực trung ương, Vân Phi Dương áo quần rách nát nằm rạp trên mặt đất, bắp thịt bại nứt, máu tươi ào ào chảy ròng.
– Tứ sư đệ…
Đám người Đậu Tất nhất thời khẩn trương.
– Bị thương!
– Hắn khẳng định đứng không vững!
Mọi người suy đoán.
Lâm Dật Phong nói thầm:
– Trải qua băng sơn và Không Gian lĩnh vực hai trọng trấn áp, vẻn vẹn chỉ vỡ da thịt, phòng ngự người này thực khủng bố.
Bất quá.
Mình chung quy vẫn thắng.
Kinh mạch của đệ tử Cuồng Tông này chắc đã hư hại hoàn toàn, không còn năng lực đứng lên.
– Tĩnh Dao.
Lâm Dật Phong trong lòng nỉ non:
– Chờ trận đấu kết thúc, ta sẽ mang nàng rời khỏi Tuyết Vực, cùng nhau du lịch thiên hạ.
Phán định một người dự thi phải chăng có năng lực đứng lên hay không, cần chờ đợi một khắc đồng hồ, mà võ giả xem chiến vừa nhìn Vân Phi Dương, một bên yên lặng tính toán thời gian.
Theo trình độ Vân Phi Dương bị thương, không ai sẽ cho rằng hắn có thể đứng lên.
Hiện tại vô địch chiến, thiếu khuyết chính là tiếng Thượng Quan Anh tuyên bố trận đấu kết thúc, hô lên tên người thắng trận.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Cuối cùng, một khắc đồng hồ trôi qua, Thượng Quan Anh thấy Vân Phi Dương vẫn nằm rạp trên mặt đất, cuối cùng mở miệng nói:
– Năm nay thiên tài thi đấu kết…
Dát.
Chữ thúc không có nói ra, thanh âm đã dừng lại, Vân Phi Dương ngã trên mặt đất kéo thân thể máu me đầm đìa đứng lên.
Tóc đen buộc lên đã tán loạn che chắn khuôn mặt, nhưng lại hiển lộ hai đôi mắt sáng bộc lộ ra bất khuất.
– Bị thương nặng như vậy còn có thể đứng lên, tên này thật trâu!
Mọi người kinh ngạc.
Đáng tiếc.
Lấy trạng thái hắn hiện tại, khẳng định không có năng lực tiếp tục chiến đấu, đứng lên cũng không có chút ý nghĩa nào.
Vẻ mặt Lâm Dật Phong nghiêm túc nói:
– Không gian băng sơn ẩn chứa gần như năm trăm trọng chân long lực, ngươi lại còn có thể đứng lên, lợi hại!
Thật lòng bội phục.
Năm trăm trọng!
Vân Phi Dương gian nan ổn định thân thể, khóe miệng nhuốm máu nhẹ nhàng giương lên, hiện ra mỉm cười quỷ dị.
Lâm Dật Phong khẽ giật mình.
Trong lòng dâng lên không ổn.
Đạp!
Đột nhiên, Vân Phi Dương kéo thân thể, bước ra một bước, cấp tốc thi triển thủ ấn, trong thức hải hiện ra từng đạo đồ án phức tạp.
Hô!
Trong thân thể điên cuồng hiện lên chân long lực tuôn hướng bầu trời, hóa thành mây mù triệt để bao phủ võ đài.
Tình huống như thế nào?
Tên này muốn thi triển vũ kỹ?
Mọi người ngạc nhiên.
Trong chủ điện Băng Tuyết Cung, các tông lão đại nhao nhao đứng lên, trong con ngươi lóe ra chấn kinh, bởi vì mây mù không ngừng ngưng tụ ẩn chứa một cỗ lực lượng kinh khủng!
Năng lượng ba động thật mạnh, chẳng lẽ tên này thi triển vũ kỹ Địa giai cao cấp?
Trong lòng mọi người run rẩy.
Đẳng cấp vũ kỹ càng cao, độ khó khăn thi triển cũng càng cao, gia hỏa vừa bước vào Chân Long kỳ không làm được mới đúng!
Nhưng vào lúc này, Trầm Tiểu Vũ nhíu chặt, nói:
– Đây là vũ kỹ Thiên giai.
Lời vừa nói ra, tròng mắt lão đại ở hiện trường kém chút trừng ra ngoài, cả Cuồng Ngạo Thiên cũng không ngoại lệ.
Võ giả Chân Long kỳ tầng một thi triển Thiên giai vũ kỹ, cái này sao có thể! Nhưng lời Trầm Tiểu Vũ nói, bọn họ không có lý do nghi vấn!
Phù phù.
Phù phù.
Tim rất nhiều lão đại đập loạn, hai mắt nhìn chằm chằm đoàn vân vụ đang không ngừng ngưng tụ kia.
Thiên giai vũ kỹ.
Trong Tiểu Thần Giới như lông phượng sừng lân, chẳng lẽ vào hôm nay một võ giả Chân Long kỳ có thể may mắn thi triển ra?
Võ đài.
Lâm Dật Phong đưa mắt nhìn vân vụ, tâm thần bị rung động thật sâu, nói:
– Đây là át chủ bài chân chính của hắn!
Xoát!
Đột nhiên, Vân Phi Dương không nói, một tay mãnh liệt đè xuống, nói:
– Phiên Thiên Thủ, trấn áp!
Hô
Chữ áp vừa dứt, một cự thủ từ trong tầng mây xuất hiện, mang theo khí tức hoang vu từ xưa đến nay ngang nhiên áp xuống.
Ong ong!
Phòng ngự trận pháp run rẩy kịch liệt.
Trong con ngươi hơn mười cường giả Hư Không cảnh đại viên mãn hiện ra hãi nhiên, gắt gao ổn định trận pháp.
Nhưng.
Thần kỹ do Viễn Cổ Đại Thần sáng tạo được Trí Tuệ Chi Thần diễn hóa thành cấm thuật, lần đầu biểu diễn trước mặt thế nhân mang theo uy lực quá kinh khủng!
Bành
Cuối cùng, trận pháp vỡ vụn, hơn mười cường giả Hư Không cảnh đại viên mãn nhất thời bạo bay ra ngoài, phun ra máu tươi.
– Ta dựa vào!
– Làm sao có thể!
Mọi người đều kinh hãi.
Mà nhưng vào lúc này, Phiên Thiên Thủ sinh ra uy áp khủng bố hung hăng hạ thấp thang băng đang lơ lửng giữa trời.
– Không tốt!
Sắc mặt Thượng Quan Anh đại biến, thi triển thân pháp, xuất hiện dưới thang băng, chân long lực bàng bạc bạo phát, hóa thành hư ảnh to lớn nâng thang băng đang chìm xuống lên.
Mấy lão đại khác cũng bay ra.
Tu vi toàn diện bạo phát bố trí ra phòng ngự cường đại bảo vệ mấy chục vạn võ giả quan chiến.
Oanh!
Nhưng vào lúc này, cự thủ phảng phất như đến từ tinh không hung hăng đập vào trên võ đài, khí tức khủng bố như dời núi lấp biển oanh xuống.