Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 932
Vân Phi Dương nói những lời kia giống như rất nhiều trưởng bối thậm chí đạo sư thường xuyên lấy ra khuyên bảo đệ tử và học sinh của mình.
Tuy rất bình thường, rất cơ sở nhưng cực kỳ trọng yếu.
Nạp Lan Mộc Tuyết giống như ngộ ra.
Nàng đứng trên võ đài, trong đầu nghĩ đến những lời Vân Phi Dương vừa nói.
Sau khi gặp được Kiếm Thần thúc thúc, tâm tư nàng mới đặt vào việc tu luyện kiếm pháp.
Ngắn ngủi mấy năm lĩnh ngộ rất nhiều kiếm pháp, cho nàng thành tựu không tầm thường.
Nhưng cũng có một khuyết điểm rõ ràng là một mực truy cầu kiếm pháp và kiếm ý cơ sở nhất lại xem nhẹ.
Tỉ như lớn mạnh bản tâm, vững chắc Kiếm Tâm.
Tỉ như một lòng tu luyện, không giao đấu cùng ngoại nhân, khuyết thiếu nghiêm trọng kinh nghiệm thực chiến.
Vân Phi Dương cũng nhìn ra được, cô bé này lĩnh ngộ kiếm đạo rất tốt, nhưng chỉ là hoa cỏ mọc lên trong phòng ấm.
Ba tràng chiến đấu trước gặp được đối thủ có thực lực yếu hơn nàng, cho nên tuỳ tiện thủ thắng.
Nếu như đụng phải lực lượng ngang nhau, hoặc đối thủ âm hiểm xảo trá như Tiêu Kha Ái, mặc dù sẽ thắng nhưng phi thường chật vật.
“Ai.”
Vân Phi Dương nói:
– Cũng không biết tên hỗn đản nào dạy cách đốt cháy giai đoạn này đây.
Nghe như thế, Kiếm Thần nổi trận lôi đình nhưng vô pháp phản bác.
Mình một mực yêu cầu Nạp Lan Mộc Tuyết tu luyện kiếm pháp và kiếm thức, tuy thời gian ngắn đột nhiên tăng mạnh nhưng cơ sở lại không chắc.
Cơ sở không chắc, tiền kỳ nhìn không ra, nhưng theo cảnh giới càng cao sẽ lộ ra càng rõ cũng sẽ mang đến hậu quả không thể vãn hồi.
Điển hình nhất là tại Phàm Giới, thân thể võ giả không được chú trọng.
Phá vỡ hư không phi thăng Tiểu Thần Giới, rất dễ bị trọng thương thậm chí vẫn lạc tại chỗ.
Từ xưa đến nay, không biết có bao nhiêu Vũ Thần, căn cơ không đánh tốt, phá vỡ hư không rơi vào kết cục thân tử đạo tiêu hạ.
Cảnh giới Nạp Lan Mộc Tuyết hiện tại không tính quá cao, thuộc về tiền kỳ, thiếu hụt khi cơ sở thiếu vẫn chưa hoàn toàn hiển hiện ra.
– Nạp Lan cô nương.
Vân Phi Dương nói:
– Sau khi Thi Đấu Thiên Tài kết thúc, đừng cắm đầu tu luyện kiếm đạo, tốt nhất ra đi ra ngoài học hỏi kinh nghiệm.
Đây là lời khuyên từ Chiến Thần.
Nạp Lan Mộc Tuyết giống học sinh, nhẹ nhàng gật đầu.
Vân Phi Dương nói:
– Một người ra ngoài lịch luyện, chung quy không an toàn, cô tốt nhất nên tìm đồng bạn thực lực mạnh mẽ, có thể trong thời khắc mấu chốt bảo hộ cô.
Hắn chỉ mình, không xấu hổ nói:
– Tỉ như ta nè.
Rất nhiều võ giả nghe vậy xém chút phun ra một ngụm máu.
Thật hay cho một trận tứ cường chiến, trước bị hắn coi như thời gian đạo sư dạy bảo học sinh, bây giờ lại quang minh chính đại tán gái, quả thật quá tào lao!
Trong chủ điện Băng Tuyết Cung, lão đại các tông cũng cạn lời.
Phường chủ Hồng Linh Phường cau mày.
Kẻ này thật không biết xấu hổ, đồ nhi ta quá đơn thuần rất có thể sẽ bị hắn lừa gạt.
Nạp Lan Mộc Tuyết ngượng ngùng cúi đầu, yếu ớt nói:
– Sư…sư tôn nói qua, nam nhân đều là bại hoại, ta…ta sẽ không cùng ngươi ra ngoài lịch luyện đâu.
– Yên tâm đi.
Vân Phi Dương chân thành nói:
– Ta không phải bại hoại, ta là tốt hoại.
“Phốc xích.”
Nạp Lan Mộc Tuyết che miệng cười rộ lên.
Võ giả xem chiến muốn ngất.
Đại ca, đại tỷ.
Đây là cá nhân chiến Thi Đấu Thiên Tài không phải địa phương nói chuyện yêu đương, các ngươi có thể nghiêm túc một chút hay không!
– Nha đầu.
Nhưng vào lúc này, Kiếm Thần nói:
– Hỏi hắn, sau khi Thi Đấu Thiên Tài kết thúc có đi Kiếm Trủng hay không?
Căn cơ Nạp Lan Mộc Tuyết bất ổn, hắn đã sớm ý thức được, vốn tính toán sau khi Thi Đấu Thiên Tài kết thúc đi Kiếm Trủng lịch luyện cho tốt.
Nhưng Kiếm Trủng là một trong các cấm địa của Tiểu Thần Giới, bên trong nguy hiểm trùng điệp, nàng một người đi, có chút nguy hiểm.
Thực lực Vân Phi Dương trước mặt không tệ, có hắn cùng đi, nha đầu hẳn sẽ an toàn hơn.
Nạp Lan Mộc Tuyết yếu ớt hỏi:
– Cái kia cái kia, chờ Thi Đấu Thiên Tài kết thúc, ngươi có đi Kiếm Trủng hay không?
Nói ra câu này, nhịp tim nàng đập thình thịch, bởi vì đối phương đáp ứng thì đại biểu phải bồi mình đi cùng.
– Kiếm Trủng?
Vân Phi Dương trầm mặc.
Đi vào Tiểu Thần Giới những năm nay tự nhiên nghe nói qua Kiếm Trủng một trong tứ đại cấm địa của Tiểu Thần Giới.
Nghe nói, đó là thánh địa kiếm tu cũng là nghĩa địa kiếm tu, bao nhiêu thiên tài, bao nhiêu cường giả được lợi, lại bao nhiêu người vẫn lạc bên trong.
Nếu như lúc trước.
Vân Phi Dương có lẽ không hứng thú tiến về đó thăm dò, nhưng ở Tây Lâm thành đấu giá được một mảnh vỡ của Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm nên có tính toán tiến về đó tìm tòi.
Có lẽ bên trong Kiếm Trủng sẽ tìm được tám mảnh vỡ khác, từ đó tái tạo Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, để Tiểu Tiện Tiện phục sinh.
Huống chi.
Vượt nhập Hư Không cảnh cũng nên xông xáo tại Tiểu Thần Giới, nếu như vận khí tốt, thuận tiện tìm được người mang theo thần hồn thì càng tốt.
Vân Phi Dương đáp ứng.
– Tốt, chờ Thi Đấu Thiên Tài kết thúc, chúng ta cùng đi Kiếm Trủng.
Hắn đáp ứng!
Tim Nạp Lan Mộc Tuyết muốn ngừng đập. Nghĩ đến việc mình sẽ đi theo một người đẹp trai như vậy tiến về Kiếm Trủng xa xôi…
Không thể nghĩ.
Nghĩ tiếp nữa, trái tim nàng sẽ nhảy ra.
– Nạp Lan…
“Khụ khụ.”
Đột nhiên, Thượng Quan Anh rốt cục nhìn không được, ho khan vài tiếng, cắt ngang lời nói Vân Phi Dương.
– Hai vị dự thi, đây là tứ cường đấu cá nhân chiến, mời lấy luận võ làm trọng.
– Nói sớm mới đúng!
– Chúng ta ngàn dặm xa xôi tới đây không phải xem các ngươi nói chuyện yêu đương!
Ngoại giới võ giả cũng kêu la.
Vân Phi Dương nói không quan tâm ngoại giới, nói:
– Nạp Lan cô nương, chúng ta quyết định như vậy, sau khi Thi Đấu Thiên Tài kết thúc, hai người chúng ta kết bạn tiến về Kiếm Trủng.
– Ừ…
Nạp Lan Mộc Tuyết cúi đầu, tiếng như ruồi muỗi đáp.
Vân Phi Dương nói:
– Đến, chúng ta tiếp tục.
Làm sao tiếp tục?
Đó là Nạp Lan Mộc Tuyết thi triển kiếm pháp, Vân Phi Dương chỉ điểm một ít chỗ không đủ.
– Nạp Lan cô nương, một kiếm này lực đạo thiếu mấy phần, không phát huy ra uy lực nguyên bản.
– Nạp Lan cô nương, kiếm chiêu này tuy tinh diệu nhưng còn chưa hoàn mỹ.
– Nạp Lan cô nương
Vân Phi Dương nghiêm chỉnh hóa thành một đạo sư hợp cách hướng dẫn Nạp Lan Mộc Tuyết, mà điều này để Kiếm Thần chấn động. Bởi vì thiếu hụt hắn nói duy chỉ có cường giả chân chính mới có thể phát giác ra được!
Vũ Thần.
Tên này tuyệt đối là Vũ Thần!
Kiếm Thần càng thêm kiên định ý nghĩ của mình, dù sao chỉ có người kia mới giỏi về tìm kiếm sơ hở bên trong chiêu thức ở Thần Giới.
Ngay từ đầu, Vân Phi Dương và Nạp Lan Mộc Tuyết còn giao thủ hai ba chiêu, càng về sau, dứt khoát là Nạp Lan Mộc Tuyết huy kiếm trên võ đài. Vân Phi Dương đứng bên cạnh quan sát chỉ đạo.
Như vậy tới tới lui lui nửa canh giờ, có võ giả nhìn ngủ gà ngủ gật, có sụp đổ im lặng.
Giao đấu như thế, dù tâm tính tốt cũng sẽ sụp đổ.
Không biết qua bao lâu.
Vân Phi Dương nói:
– Nạp Lan cô nương, khuyết điểm của những kiếm thức này cần thời gian cải tiến, từ từ sẽ đến, không vội.
Từ từ sẽ đến?
Rất nhiều võ giả tê liệt ngã xuống chỗ ngồi, nghĩ thầm, đại ca, ngươi không vội, chúng ta gấp a!
Nạp Lan Mộc Tuyết thu kiếm, cúi đầu nói:
– Ngươi…ngươi thật lợi hại, lý giải đối với kiếm pháp sâu sắc như vậy.
Vân Phi Dương cười nói:
– Ta người này không có gì ưu điểm, chỉ là học nhiều, hiểu sơ da lông.
Nhìn như khiêm tốn, kì thực đang trang bức.
Nạp Lan Mộc Tuyết đắng chát cười một tiếng, nhẹ nhàng lui lại hai bước, nhảy xuống đài, nói:
– Ngươi…ngươi thắng.
Võ giả đang tê liệt thấy thế, nhất thời như phục sinh, tâm lý còn quát to:
– Thương thiên ơi, đại địa à, cuối cùng cũng kết thúc rồi!