Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 924
“Xoát xoát xoát!”
“Bành bành bành!”
Hỏa diễm cự nhân điên cuồng huy động bàn tay, bạo liệt hỏa diễm phun ra hoặc bị Vân Phi Dương né tránh, hoặc bị gian nan hóa giải.
Võ giả xem chiến nhìn sợ mất mật.
Hỏa diễm ẩn chứa mấy chục trọng chân long lực quả thực đáng sợ, nếu mình đối mặt, đừng nói bị nhiều lần đánh trúng, một hai lần đã bị trọng thương cmnr.
“Hô!”
Lại có hơn mười đoàn hỏa diễm bắn đến, tuy Vân Phi Dương tránh hai cái, nhưng vẫn bị oanh lui nhanh.
“Oa!”
Phun ra một ngụm máu.
– Tên này bị thương!
– Bị oanh nhiều lần như vậy, không bị thương mới lạ.
Mọi người nghị luận.
Cuồng Ngạo Thiên lại nhíu mày lại.
Hỏa diễm Tần Dịch Chi tuy cường hãn, nhưng còn kém xa lắm nếu so với Địa Ma Tinh Thú.
Sao hắn lại uống không nổi? Chẳng lẽ lúc trước bị thương khi đối kháng đỉnh phong Tinh Thú đến nay chưa lành?
Ý nghĩ Cuồng Ngạo Thiên giống với mọi người, bọn họ đều cho rằng Vân Phi Dương có thương tích trong người, bây giờ thương tổn càng thêm thương tổn.
– Tiểu tử.
Tần Dịch Chi ngạo nghễ nói:
– Ngươi còn phách lối không.
Vân Phi Dương ổn định thân thể, xóa đi vết máu trên khóe miệng, trong ánh mắt hiện ra một tia thống khổ.
Lại phải giả vờ, bức mình thổ huyết, sau đó biểu hiện ra bộ dáng bị thương rất nặng, quả thực là khảo nghiệm diễn kỹ của bản thân a.
Nhưng hắn làm được!
Nhìn thấy ánh mắt thống khổ của Vân Phi Dương, tâm tình Tần Dịch Chi sảng khoái vô cùng, hắn lơ lửng giữa trời, cười nói:
– Ngươi có thể nhảy xuống đài, đầu hàng.
Vờ tha để bắt thật.
Mục đích là kích phát ngạo khí của tên đệ tử Cuồng Tông này để đối phương tiếp tục đứng trên võ đài, như thế có thể thống khoái ngược hắn!
– Đầu hàng?
Vân Phi Dương cười lạnh một tiếng.
Tần Dịch Chi nói:
– Không đầu hàng, vậy chờ lấy bị ta ngược đi.
“Hô!”
Hỏa diễm cự nhân giơ hai tay lên đập tới, hỏa diễm càng thêm dày đặc và mãnh liệt gào thét mà ra!
Vân Phi Dương giả bộ nghiêm nghị, lúc này giẫm thân pháp né tránh, đồng thời hai tay mở ra, bố trí tường lửa lớn hơn.
Mọi người lắc đầu.
Từ tình huống vừa rồi, tường lửa khó có thể chống đỡ hỏa diễm, hắn làm như thế không chút ý nghĩa.
Quả nhiên.
Từng đạo hỏa diễm đánh vào tường lửa, sắc mặt Vân Phi Dương dị thường khó coi, thật giống như nhận trùng kích, đang khổ cực chèo chống.
Trên thực tế, tên này đang ý hấp thu hỏa diễm, trong nháy mắt tan nhập thể nội, điên cuồng luyện hóa.
Tiểu tử.
Ngày hôm nay có thể đột phá Luyện Tâm Kỳ tầng chín hay không thì dựa vào ngươi, để hỏa diễm mãnh liệt hơn chút nữa đi.
“Hô!”
“Hô!”
Hỏa diễm vòng thứ hai oanh tới, Vân Phi Dương một bên hóa giải hấp thu, một bên giả vờ gặp bị phương oanh kích, sắc mặt càng tái nhợt.
“Oa!”
Cuối cùng, hắn bạo bay ra ngoài, máu tươi chiếu rọi không trung, cũng ngã xuống mép võ đài.
Diễn kỹ này thật giỏi.
Tần Dịch Chi cũng không có ý thức được đối phương chỉ đang biểu diễn, cho nên nhanh chóng khống chế Hỏa diễm cự nhân dừng oanh kích, để tránh đánh hắn bay ra ngoài.
“Phi.”
Vân Phi Dương đứng lên, đi về phía trước mấy bước, cười lạnh nói:
– Tiểu tử, chỉ bằng chút thực lực của ngươi, muốn thương tổn lão tử còn kém xa lắm.
Mọi người sụp đổ.
Bị ngược thành dạng gì rồi mà vẫn còn giả bộ trang bức, quả nhiên là đệ tử Cuồng Tông!
– Thật sao?
Tần Dịch Chi cười lạnh, quanh thân lần nữa bộc phát nồng đậm hỏa diễm, thi triển Hỏa Thần Hàng Lâm, huyễn hóa ra Hỏa diễm cự nhân thứ hai.
Vậy mà thi triển vũ kỹ của Chúc Dung đến tình trạng như thế.
Xem ra đã giác tỉnh rất lâu.
Trong con ngươi Vân Phi Dương hiện ra vẻ kiêng kị, Tần Dịch Chi thấy thế, lại cười lạnh một tiếng nói:
– Tiểu tử, thể nghiệm thống khổ đi.
“Vù vù!”
Hai Hỏa diễm cự nhân vung vẩy cánh tay, cường thế hỏa diễm như cá diếc sang sông vọt tới.
Sắc mặt Vân Phi Dương đại biến.
Muốn tránh khỏi thì đã trễ, nhất thời bị ngọn lửa mưa nuốt mất.
“Ầm ầm!”
“Ầm ầm!”
Bên trên võ đài truyền đến tiếng nổ mạnh không dứt, võ giả xem chiến đã không nhìn thấy Vân Phi Dương, chỉ có thể nhìn thấy hỏa diễm cháy hừng hực!
– Thật đáng sợ!
– Tiểu tử kia bị oanh tạc như thế, không chết cũng phải trọng thương!
Mọi người khiếp sợ không thôi, cũng rốt cuộc minh bạch thực lực người dự thi của Trường Nhạc Môn mạnh như thế!
Trong chủ điện Băng Tuyết Cung, Cuồng Ngạo Thiên thấy Vân Phi Dương lâm vào biển lửa, tâm nhất thời treo lên.
Sắc mặt Tần Đình Thúc lộ ra ý cười.
Lão đại các tông âm thầm lắc đầu.
Tuy Vân Phi Dương yêu nghiệt nhưng không có Địa giai vũ khí, trước mặt Tần Dịch Chi thực lực hơn một bậc, chỉ có thể bị ngược.
Bọn họ đang rất chờ mong, đệ tử Trường Nhạc Môn có hung hăng chà đạp tôn nghiêm, đả kích tự tin hắn, từ đó làm vĩnh viễn không cách nào đột phá.
Vân Phi Dương cường hãn để bọn hắn hâm mộ đồng thời cũng rất ghen ghét, nếu như xảy ra bất trắc, cảnh giới vĩnh viễn ngừng bước không tiến thì thật thích.
Suy nghĩ cường liệt nhất thuộc về Trần Linh Ấn.
Nói đơn giản, đây là một loại tâm tính cực đoan, tông môn ta không có thiên tài, Cuồng Tông cũng không thể có.
– Tên này đến cùng đang giở trò quỷ gì?
Trầm Tiểu Vũ nhíu mày.
Trong tầng một Cửu Long Cấm Trận không kiêng nể gì hấp thu Hỏa Long lực, sẽ bị phổ phổ thông thông hỏa diễm đánh chật vật không chịu nổi?
Không có khả năng.
Hắn nhất định đang trêu đùa đối phương!
Trầm Tiểu Vũ đoán sai, Vân Phi Dương không phải đang đùa bỡn đối thủ, mà tu luyện giống như trong Cửu Long Cấm Trận!
Chỉ là loại tu luyện này rất đặc thù, cũng dễ dàng khiến người ta nghĩ rằng hắn đang bị người ta điên cuồng chà đạp!
Sau một hồi cuồng oanh loạn tạc, hai Hỏa diễm cự nhân được Tần Dịch Chi thao túng dừng lại, mảng hỏa diễm đang thiêu đốt cũng dần tắt đi.
Mọi người chỉ thấy Vân Phi Dương khom người, tóc đen tán loạn đứng đó, bộ dáng vô cùng chật vật.
Bọn người Liệt Như Hỏa nhao nhao cười rộ lên.
Tiểu tử.
Trong Đoàn đội chiến, ngươi không phải rất ngông cuồng sao?
Làm sao bây giờ bị ngược chật vật như thế!
Không giống với lão đại các tông cười trên nỗi đau của người khác, võ giả xem chiến để ý vì cái gì mà tên này còn chưa ngã xuống!
Tần Dịch Chi cũng kinh ngạc.
Lẽ ra thi triển Hỏa Thần Hàng Lâm triệu hoán hai Hỏa diễm cự nhân điên cuồng oanh kích, lấy trạng thái hắn lúc trước, cần phải ngã trên mặt đất, trọng thương không dậy nổi mới đúng.
“Hô!”
Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương nâng người lên, trên mặt suy yếu biến mất, nhếch miệng cười nói:
– Tiểu tử, ta không có ngã có phải để ngươi bất ngờ?
“Xoát!”
Đột nhiên, hắn thi triển thân pháp, xuất hiện trước mặt Hỏa diễm cự nhân lớn nhất, đơn chưởng bỗng nhiên đập tới, nói:
– Tiếp đó, ta sẽ để ngươi càng ngoài ý muốn!
“Bành!”
Địa Hỏa bỗng nhiên phóng thích, trong nháy mắt bao phủ Hỏa diễm cự nhân.
“Vù vù!”
Nóng rực hỏa diễm điên cuồng thiêu đốt, mà Hỏa diễm cự nhân dưới nhiệt độ cường thế dần dần phân mảnh, toàn bộ năng lượng phân tán bị Vân Phi Dương hấp thu luyện hóa.
Sắc mặt Tần Dịch Chi đại biến.
“Xoát!”
Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương lần nữa vọt tới trước mặt Hỏa diễm cự nhân thứ hai, đơn chưởng đập tới, Địa Hỏa xuất hiện bao phủ, trong khoảnh khắc hấp thu!
Chỉ trong thời gian cực ngắn.
Hai Hỏa diễm cự nhân cao lớn như thuốc bổ bị Vân Phi Dương hấp thu không còn một mảnh, mà từng võ giả xem chiến trợn tròn mắt.
Bởi vì sau khi người khổng lồ biến mất, quanh thân Vân Phi Dương hiện ra khí tức khủng bố, mà cái này chính là dấu hiệu tấn cấp!