Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 922
Vân Phi Dương cũng miểu sát đối thủ, điều này khiến Tần Dịch Chi đang đi xuống đài hiện ra một tia cười lạnh.
Tiểu tử.
Quá phách lối.
Nếu như vòng sau gặp được ta, sẽ để ngươi hiểu rõ, cái gì gọi là khủng bố chân chính.
– Ừm?
Vân Phi Dương ý thức được Tần Dịch Chi đang nhìn mình, quan sát tỉ mỉ một phen, nói:
– Quanh thân người này tản ra nhàn nhạt Hỏa thuộc tính, hẳn là Hỏa hệ võ giả.
– Tiểu tử.
– Nếu ngươi là đệ tử Trường Nhạc Môn, chắc rất hận ta, như thế rất tốt, chờ gặp nhau, lão tử tuyệt không nhân từ nương tay, thu hết Hỏa thuộc tính của ngươi!
Đi qua Cửu Long Cấm Trận lịch luyện, chỉ cần gặp được thuộc tính có quan hệ đến hỏa băng lôi đều là đại bổ đối với Vân Phi Dương!
– Kiếm Thần thúc thúc, hắn thật lợi hại.
Nạp Lan Mộc Tuyết núp trong bóng tối, vụng trộm nhìn lấy Vân Phi Dương.
Kiếm Thần nói:
– Cũng bình thường.
Biểu hiện xuất sắc ở tổ thứ hai không chỉ có Vân Phi Dương và Tần Dịch Chi, còn có số mười Tiêu Kha Ái, hắn cũng miểu sát đối thủ.
– Ma tu này xem ra rất mạnh, có thể giống như đệ tử Cuồng Tông trở thành hắc mã của năm nay hay không?
Rất nhiều võ giả nghị luận.
“Hừ.”
Tiêu Kha Ái đi xuống đài, đứng trước mặt Vân Phi Dương, nói:
– Đừng quên đánh cược giữa chúng ta.
Vân Phi Dương nói:
– Nếu như không gặp được thì sao?
Tiêu Kha Ái ngạo nghễ nói:
– Trừ phi ngươi đánh không đến trận chung kết, nếu không, giữa ta với ngươi khẳng định có một trận chiến.
Khá lắm.
Ma Tôn vẫn rất tự tin, nhận định mình có thể một đường quá quan trảm Tướng giết tới chung kết.
– Tốt.
Vân Phi Dương cười nói:
– Nếu như ngươi có thực lực này, như vậy, chúng ta gặp nhau ở trận chung kết.
Vòng thứ nhất kết thúc, mười sáu người đào thải, mười sáu người tấn cấp, căn cứ quy định, vòng thứ hai cũng sẽ rút thăm lấy số quyết định đối thủ.
Lần này.
Vân Phi Dương rút số hai.
Lâm Dật Phong và Tần Dịch Chi rút số ba và số sáu, Nạp Lan Mộc Tuyết và Tiêu Kha Ái thì số bốn và số bảy.
Rất nhiều võ giả có chút buồn bực.
Dưới cái nhìn của bọn họ, cá nhân chiến đặc sắc nhất hẳn là Lâm Dật Phong, Tần Dịch Chi và Vân Phi Dương gặp nhau, nếu như có thể sớm đối đầu thì có thể sớm nhìn thấy chiến đấu đặc sắc tuyệt luân.
Mười sáu người dự thi chia làm hai tổ khai chiến trên võ đài.
“Đạp.”
Vân Phi Dương leo lên đài số hai, mà đối thủ của hắn là người dự thi Cố Nguyên Tông, thực lực Luyện Tâm Kỳ tầng sáu.
Tu vi này đã rất không tệ, theo thực lực mà nói, hoàn toàn không kém gì Đoạn Thụy – đệ tử hạch tâm đứng đầu của Linh Tiêu Phái.
– Tới đi.
Vân Phi Dương phất phất tay, ngạo nghễ nói.
Đệ tử Cố Nguyên Tông cảm thấy mình bị xem thường, hai tay bỗng nhiên lắc một cái, mạnh mẽ lực lượng bạo phát ngưng tụ ra hơn sáu mươi đầu chân long lực!
“Hô!”
Quyền pháp thi triển, tiếng phá hủy liên tiếp truyền đến.
Vân Phi Dương lại không muốn động đậy, bước ra một bước, Cuồng Khí và thuần nguyên lực bạo phát hóa thành đại pháp tướng năm trượng tát qua một cái.
“Bành!”
Tên đệ tử Cố Nguyên Tông nhất thời bạo bay ra ngoài, cũng cuối cùng ngã xuống bên ngoài võ đài.
Lại miểu sát!
Mọi người chấn kinh.
Giờ phút này, bọn họ không thể không suy đoán lại tên này đến cùng có bị thương hay không!
“Hô!”
Nhưng vào lúc này, một võ đài khác hiện ra một Hỏa Long gào thét trực tiếp nuốt mất người dự thi.
“Bạo!”
Tần Dịch Chi quát lạnh một tiếng, đầu Hỏa Long kia bỗng nhiên nổ tung oanh người dự thi ra khỏi võ đài.
– Thật mạnh!
– Thiên tài Trường Nhạc Môn này lĩnh ngộ hỏa thuộc tính thật sâu!
Mọi người sợ hãi thán phục.
Tần Dịch Chi đứng trên đài ngạo nghễ nhìn về phía Vân Phi Dương, trong tay không dập tắt hỏa diễm, khi thì lấp lóe, khi thì nhảy lên.
Khiêu khích?
Vân Phi Dương lắc đầu đi xuống đài.
“Xoát!”
“Xoát!”
Bên một võ đài khác, Nạp Lan Mộc Tuyết uyển chuyển nhảy múa, kiếm khí rực rỡ màu sắc bay ra, đối thủ của nàng ở bên trong bị đánh cực kỳ chật vật.
Cuối cùng.
Đối mặt kiếm thức liên miên bất tuyệt lại không có sơ hở, người kia cũng bị buộc ra khỏi võ đài.
– Cô bé này lĩnh ngộ kiếm pháp cũng rất mạnh!
Rất nhiều võ giả sợ hãi thán phục.
Trong chủ điện Băng Tuyết Cung, lão đại các tông cũng có chút hoảng hốt nghĩ thầm, Hồng Linh Phường vậy mà ẩn giấu thiên tài kiếm đạo xuất sắc như thế!
Qua một canh giờ chiến đấu, vòng thứ hai kết thúc, tám người tấn cấp phân biệt có Vân Phi Dương, Lâm Dật Phong, Tần Dịch Chi, Nạp Lan Mộc Tuyết và Tiêu Kha Ái.
Sau đó.
Vẫn rút thăm như cũ.
Tần Dịch Chi đến rương lớn đầu tiên rút ra số một.
Lâm Dật Phong rút ra số ba.
Nạp Lan Mộc Tuyết rút ra số bốn.
Tiêu Kha Ái rút ra số hai.
Sau đó đến Vân Phi Dương rút thăm, mà điều này khiến võ giả xem chiến nhất thời hưng phấn.
Bởi vì trên đài chỉ còn tám người dự thi, cho nên số thăm chỉ đến bốn.
Giờ khắc này.
Bốn người phân biệt rút từ một đến bốn, Vân Phi Dương dù rút như thế nào cũng sẽ gặp một trong bốn người bọn họ.
– Tên này có thể rút trúng đệ tử Băng Tuyết Cung hay không!
– Cũng có thể sẽ rút trúng đệ tử Trường Nhạc Môn.
Mọi người suy đoán.
– Kiếm Thần thúc thúc, hắn sẽ không rút số bốn chứ.
Tim Nạp Lan Mộc Tuyết đập rộn lên lên, nghĩ đến, nếu gặp hắn, mình nên làm cái gì.
Kiếm Thần nói:
– Hẳn sẽ không trùng hợp như vậy.
Hắn không hy vọng hiện tại gặp được Vân Phi Dương, hi vọng tên này gặp Lâm Dật Phong hoặc Tần Dịch Chi liều.
Dù thắng thua thì có thể tiêu hao lẫn nhau, gặp lại mới ứng phó thoải mái hơn.
Tần Dịch Chi cũng có suy nghĩ này, tuy nhiên hắn rất hy vọng nhanh ngược Vân Phi Dương. Nhưng so với mục đích đoạt quán quân vẫn quá sớm, dù ngược được hắn thì vẫn còn phải đối mặt với Lâm Dật Phong.
Chỉ có Tiêu Kha Ái hy vọng gặp được Vân Phi Dương nhất, bởi vì dụ hoặc vô địch thu hoạch được chí bảo kém xa Bán Nguyệt Ma Luân!
Hắn nhìn Vân Phi Dương từng bước một đi đến rương lớn, nói thầm:
– Gia hỏa đáng giận, nhất định phải rút trúng số hai!
Lâm Dật Phong còn vẫn lạnh lùng như cũ, phảng phất như đối thủ là ai cũng không có ý tưởng gì.
Những người dự thi có ý nghĩ của mình.
Vân Phi Dương cũng có, hắn không hy vọng rút trúng số bà và số bốn, Lâm Dật Phong và Nạp Lan Mộc Tuyết, trước thực lực mạnh mẽ sau là nữ hài đáng yêu.
“Đạp.”
Cuối cùng, dưới cái nhìn chăm chú của rất nhiều người dự thi và người quan chiến, Vân Phi Dương đứng trước rương lớn, vươn tay vào. Mà khi hắn lấy ra thẻ số lại cười rộ lên.
Bởi vì.
Hắn rút được số một.
Như vậy, đối thủ vòng thứ ba là Tần Dịch Chi!
– Rất tốt.
Vân Phi Dương phi thường hài lòng, tiếp theo nhìn về phía Tần Dịch Chi, thật giống như đang nhìn một đầu dê béo rất có dinh dưỡng!
– Đáng giận.
Tiêu Kha Ái tức giận.
Nạp Lan Mộc Tuyết thở một hơi dài nhẹ nhõm.
Tần Dịch Chi cũng có chút khó chịu, nhưng đã rút số trúng mình, như vậy, chỉ có thể sớm ngược hắn.
“Hô!”
Trong con ngươi hắn hiện ra hỏa diễm tinh thuần, cười lạnh nói:
– Tiểu tử, thù ngược đồng môn ta, ta sẽ trả lại gấp đôi.