Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 920
Thời gian lướt qua, Vân Phi Dương trong thuần nguyên lực đại trận trọn vẹn hấp thu linh thạch hai tháng, trong lúc đó, cảnh giới cũng từ Luyện Tâm Kỳ tầng sáu đột phá đến tầng bảy.
Tốc độ rất nhanh.
Nhưng nếu như ngoại nhân biết, tên này đột phá một tầng tiểu giai vị hấp thu trọn vẹn hơn 200 ngàn linh thạch, không biết sẽ cảm tưởng gì.
Khoảng cách tiêu hao định ra 700 ngàn – 800 ngàn, còn kém xa, cho nên, Vân Phi Dương tiếp tục hấp thu không biết mệt mỏi.
Lại qua hai tháng.
Cảnh giới thuận lợi từ Luyện Tâm Kỳ tầng bảy đột phá đến tầng tám, mà hao phí linh thạch tổng cộng 600 ngàn!
Con số này quả thực không dám tưởng tượng, cũng khó trách Thuần Nguyên Hạch sẽ bàng bạc như thế.
Phi Dương đại lục bốn tháng, Tiểu Thần Giới chỉ qua mười hai ngày. Mà khoảng cách cá nhân chiến mở ra còn ba ngày.
Không đủ thời gian, linh thạch cũng không đủ, vô vọng đột phá Luyện Tâm Kỳ tầng chín. Vân Phi Dương từ bỏ hấp thu.
Dừng tu luyện.
Việc còn lại là lĩnh hội và tu luyện vũ kỹ, dù sao, cá nhân chiến không có thể sữ dụng vũ khí Địa giai.
Vũ kỹ Vân Phi Dương muốn tu luyện cũng không ít, tỉ như Diệp Khai Phong Quyền.
Không thể không nói.
Đại thu hoạch lớn nhất đoàn đội chiến chính là lúc ấy linh cơ khẽ động dung hợp Cuồng Khí và thuần nguyên lực, thực lực tăng lên rất nhiều, nếu không, rất khó đánh Địa Ma Tinh Thú thành cặn bã.
Mà thiên tài thi đấu sau đó không lâu, đối mặt thiên tài chân chính, khẳng định cần loại phương thức chiến đấu này.
Đương nhiên.
Vân Phi Dương vẫn phải hảo hảo nghiên cứu cấm Phiên Thiên Thủ một chút, bởi vì hắn biết, thực lực đệ tử Băng Tuyết Cung gọi Lâm Dật Phong tuyệt không đơn giản.
Muốn thắng hắn có lẽ phải vận dụng loại Đại Cấm Thuật này.
Bất quá.
Dựa vào cấm thuật tìm hiểu ra từ Thần kỹ của Trí Tuệ Chi Thần kiếp trước uy lực quá mạnh. Vân Phi Dương không có khả năng thi triển tại Phi Dương đại lục, chỉ có thể không ngừng lĩnh ngộ cùng diễn luyện trong thức hải.
Ngoại giới.
Không có gì bất ngờ xảy ra.
Hơn mười ngày truyền bá, tin tức Vân Phi Dương một người đào thải mấy chục người dự thi trợ giúp Cuồng Tông đoạt được vô địch điên cuồng truyền lưu.
Rất nhiều võ giả chấn kinh.
Thậm chí hối hận, sao không đi quan sát bỏ lỡ một thiên tài ngưu bức biểu diễn đặc sắc!
– Ta nghe nói, lúc đoàn đội chiến sắp kết thúc, đệ tử Cuồng Tông gặp Địa Ma Tinh Thú thủy chung giết không được, sau cùng đành phải tế ra chuông Địa giai để giải quyết!
Trong tửu lâu, một tên võ giả nói sinh động như thật, nhưng lời đồn bậy sai đổi Luyện Hồn Chung thành Địa giai.
– Nắm giữ Địa giai binh khí, còn nắm giữ Địa giai chí bảo, tên Vân Phi Dương này quá may đi!
Mọi người vừa hâm mộ vừa khiếp sợ.
Đối bọn hắn tới nói, thiên tài Phàm Giới đến chưa được mấy năm, đã mạnh đến để cho mình nhìn lên thì phải có cơ duyên nghịch thiên cở nào.
Trong góc tửu lâu.
Một nam tử áo đen nhẹ nhàng vuốt vuốt chén rượu, nói:
– Vân đạo hữu, mô phỏng Luyện Hồn Chung lại có thể để ngươi lấy ra trấn áp Tinh Thú đỉnh phong, lợi hại, lợi hại!
– Vân đạo hữu?
– Luyện Hồn Chung?
Từ hai điểm này cũng có thể thấy được, nam tử áo đen chính là cường giả Ma Linh Tộc A Tu La từ thí luyện mảnh đất đi vào đây.
– Năm đó tiểu gia hỏa tu vi chỉ có Vũ Hoàng bây giờ đã trưởng thành thành cường giả đủ để chiến thắng Tinh Thú đỉnh phong, không hổ là người giải hoặc cho ta.
A Tu La nhẹ nhàng nâng đầu, hiển lộ ra một khuôn mặt có chút trẻ tuổi, nói:
– Xem ra phải đi Cuồng Tông một chuyến gặp mặt Vân đạo hữu một lần.
Hai ngày sau.
Vân Phi Dương trở về Tiểu Thần Giới, thiên tài thi đấu sau cùng cá nhân chiến cử hành vào ngày mai.
Những ngày này ở Phi Dương đại lục.
Vân Phi Dương lặp đi lặp lại lĩnh hội các loại vũ kỹ, Cuồng Khí và thuần nguyên lực dung hợp càng thêm hoàn mỹ.
Chỉ cần tâm niệm khẽ động sẽ nước chảy thành sông, từ đó lực đề cao lực chiến.
Ba.
Vân Phi Dương nắm tay nói:
– Ngày mai bắt đầu cá nhân chiến, hi vọng những thiên tài không có bị ta bắt được trong rừng tuyết có đủ thực lực, nếu không thì không có ý nghĩa.
Hôm sau.
Băng Tuyết Thành, tuyết lớn đầy trời.
Rất nhiều võ giả sớm trong thời gian nhanh nhất chạy tới Băng Tuyết Cung tìm vị trí quan chiến tốt nhất.
Người dự thi các tông cũng đã sẵn sàng chờ đợi ra sân.
Muốn bi kịch nhất.
Vẫn là Linh Tiêu Phái, bởi vì cửu đại đệ tử hạch tâm bị Vân Phi Dương đánh trọng thương đến nay chưa lành, cá nhân chiến không thể nào xuất chiến, chỉ có thể lựa chọn bỏ quyền.
Liệt Diễm Tông tuy có đệ tử dự thi, nhưng hạch tâm chân chính Liệt Kiêu Dương cũng bị Vân Phi Dương đánh dậy không nổi, cho nên không thể nào đoạt giải quán quân.
Trải qua đoàn đội chiến, cửu đại tông môn hoặc nhiều hoặc ít đều có tổn thất, cho nên,rất nhiều võ giả xem chiến xem trọng Băng Tuyết Cung, Trường Nhạc Môn.
Vốn bọn họ cho rằng Cuồng Tông cũng có cơ hội.
Nhưng nửa tháng trước, Vân Phi Dương thụ thương hôn mê, đến nay không lộ mặt qua Băng Tuyết Thành, cho nên suy đoán tên kia chắc bị thương không nhẹ, có thể tham chiến hay không cũng là vấn đề.
Cũng không lâu lắm.
Thanh âm Thượng Quan Anh truyền đến bắt đầu giới thiệu quy tắc và lịch sử cá nhân chiến.
Nghe trông chốc lát đã thấy Liệt Diễm Tông mang theo đệ tử xuất hiện trên cầu thang băng.
Vô địch giới trước Linh Tiêu Phái không người tham chiến, cho nên dựa theo trình tự, Liệt Diễm Tông ra sân đầu tiên.
Tiếp theo, mấy tông khác cũng lần lượt leo lên thang băng.
Rất nhiều người quan chiến nhao nhao dựng lỗ tai nhìn về phía thang băng truyền tống trận, chờ đợi Thượng Quan Anh hô lên Cuồng Tông hoặc trực tiếp nhảy qua.
Một lúc sau, Thượng Quan Anh hô.
– Cho mời Tông Chủ Cuồng Tông mang theo đệ tử ra sân!
Xuất chiến!
Vân Phi Dương xuất chiến!
Đài quan chiến và Băng Tuyết Thành nhất thời náo nhiệt, có thể thấy được nửa tháng trước, Vân Đại Tiện Thần đoạt được vô địch đoàn đội chiến đã thu được không ít danh vọng.
Rất nhanh.
Dưới sự chỉ huy của Cuồng Ngạo Thiên, Vân Phi Dương đi qua truyền tống trận, đứng trong hội trường.
– A, tinh thần tiểu tử này nhìn qua rất ổn, chẳng lẽ thương thế tốt lên rồi?
– Hẳn không nhanh như vậy?
Rất nhiều võ giả cho rằng tên kia hiện tại đang bị thương nhưng bị nội thương, cho nên mặt ngoài nhìn không ra.
Vân Phi Dương vừa mới dừng lại đã cảm giác được mấy chục người dự thi trong hội trường thang băng đều hữu ý hay vô ý nhìn mình chằm chằm.
Đến xem dung nhan của ca đi.
-Hả?
Đột nhiên, ánh mắt Vân Phi Dương dừng lại ở đằng sau, nhìn thấy Nạp Lan Mộc Tuyết cúi đầu liếc trộm mình.
Cô bé này cũng tham gia cá nhân chiến?
Vân Phi Dương âm thầm lắc đầu.
Hắn thấy nàng này quá mức ngại ngùng thẹn thùng, ngay cả kiếm cũng cầm không được, nếu như tham gia đơn đấu một đối một, kết quả chỉ có thua.
Nạp Lan Mộc Tuyết nhẹ nhàng nâng đầu, phát hiện Vân Phi Dương cũng đang nhìn mình, bị dọa khuôn mặt nhỏ đỏ rừng rực, tim đập rộn lên nói:
– Kiếm Thần thúc thúc hắn … hắn đang nhìn qua!
Kiếm Thần im lặng.
Hắn gửi trong thân thể Nạp Lan Mộc Tuyết, tự nhiên biết, tiểu ny tử nửa tháng nay đều nghĩ về Vân Phi Dương, nếu như trận đấu bắt đầu gặp được hắn, sợ có hơi phiền toái.