Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 918
– Thi Đấu Thiên Tài đoàn đội chiến giới thứ mười ba kết thúc, vô địch, Cuồng Tông, Vân Phi Dương!
Thanh âm Thượng Quan Anh truyền ra dập dờn tại cả tòa Băng Tuyết Thành.
Nhưng.
Võ giả vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Bọn họ hoàn toàn không thể lý giải được, Vân Phi Dương triệu hồi ra cự chung phẩm giai cũng không cao, cũng chỉ là chí bảo Phàm Giới, tại sao có thể trấn áp Địa Ma Tinh Thú?
Chẳng lẽ.
Trong thời gian cực ngắn, chiếc chuông kia có thể miểu sát đỉnh phong Tinh Thú?
Nghĩ đến đó, mọi người lộn xộn.
Chủ điện Băng Tuyết Cung, lão đại các tông không thể tưởng tượng được cũng không nghĩ ra đến cùng phát sinh chuyện gì.
Trầm Tiểu Vũ nâng cằm lên, nói:
– Hắn giải quyết đầu đỉnh phong Tinh Thú kia như thế nào?
Vân Phi Dương lần thứ hai chém Địa Ma Tinh Thú thành bùn nát, rồi vận dụng Luyện Hồn Chung mô phỏng trấn áp, thu hoạch được một vạn điểm, quả thực làm cho tất cả mọi người mờ mịt.
Thực ra.
Căn cứ trận pháp thiết lập đoàn đội chiến Thi Đấu Thiên Tài chỉ cần hung thú không còn khí tức sinh mệnh sẽ bị phán định tử vong.
Vân Phi Dương dưới tình huống Địa Ma Tinh Thú tứ phân ngũ liệt, vận dụng mô phỏng Luyện Hồn Chung trấn áp, tuy không thể giết chết nhưng mấu chốt là hắn thu con thú này vào một thế giới khác, Phi Dương đại lục!
Như thế.
Sinh mệnh khí tức của Địa Ma Tinh Thú triệt để biến mất khỏi khu vực trận đấu, như thế mới được trận pháp phán định tử vong, đưa cho Vân Phi Dương một vạn điểm.
Đây là gian lận.
Nhưng không ai có thể nghĩ đến trong thân thể tên này sẽ có một vị diện có thể dung nạp vật sống!
Sau khi Thượng Quan Anh hô lên Vân Phi Dương vô địch, một ngày này sẽ được ghi chép trong sử ký Thi Đấu Thiên Tài, một tên đệ tử Cuồng Tông tham gia đoàn đội chiến, thuận lợi đoạt giải nhất!
Không hề nghi ngờ.
Chuyện này sẽ lưu truyền khắp Tiểu Thần Giới, nhất định nhấc lên sóng to gió lớn!
Mà ba chữ Vân Phi Dương sẽ vang vọng toàn bộ Tiểu Thần Giới, trở thành tồn tại nổi tiếng.
Lúc này, người nào thích nhất?
Khẳng định là Cuồng Ngạo Thiên!
Hắn kích động nói:
– Đám tiền bối, các ngươi thấy không, thời gian qua lâu như vậy, Cuồng Tông chúng ta lần nữa cầm vô địch!
Bọn người Đậu Tất cao giọng hoan hô.
Đoàn đội chiến Cửu đại tông môn tổng cộng bảy mươi ba người tham gia, vô địch còn không phải bị một người tứ sư đệ chúng ta lấy đi?
Thoải mái!
Quá thoải mái!
Tông Chủ Chính Khí Tông đầu tiên tỏ thái độ, nói:
– Thực lực đệ tử Cuồng Tông chủ mạnh mẽ đoạt được vô địch đoàn đội chiến giới này, khiến người ta tâm phục khẩu phục!
Mấy tên lão đại khác mặc dù không muốn thừa nhận cũng không thể phủ nhận, từ lúc bắt đầu thi đấu đến kết thúc, Vân Phi Dương biểu hiện vô cùng ưu tú, đoạt được vô địch đoàn đội chiến thực danh quy.
Bên ngoài trận pháp cấm địa.
Người dự thi vẻ mặt nghiêm túc đợi đến khi trận đấu kết thúc nhìn Vân Phi Dương chầm chậm rơi xuống, nói:
– Tên này mạnh đáng sợ, cá nhân chiến nửa tháng sau, nếu như gặp nhau, chỉ sợ phiền phức.
Bắt đầu thi đấu.
Bọn họ không có để Vân Phi Dương vào mắt, cho rằng chỉ là quả hồng tùy ý nhào nặn.
Sau khi cuộc tranh tài kết thúc.
Bọn họ mới biết được, đây là một cự đại uy hϊế͙p͙!
– Hừ.
Tần Dịch Chi cười lạnh, thầm nghĩ:
– Tiểu tử, tuy ngươi biểu hiện không tệ nhưng đơn giản cũng chỉ ỷ vào vũ khí Địa giai mà thôi.
– Đợi đến khi chân chính một đối một trên chiến trường, gặp được ta kết quả chỉ có bại.
Tên này rất tự tin.
Vân Phi Dương rơi trên mặt đất, huyết dịch dừng thiêu đốt, tóc bạc hóa thành tóc đen. Mà hắn nhìn bảng điểm số, kinh ngạc nói:
– Không nghĩ tới giải quyết đại gia hỏa kia sẽ cho một vạn điểm.
Có thể giết chết Tinh Thú đỉnh phong mạnh nhất khu đấu thì thu được một vạn điểm là chuyện đương nhiên.
Nhưng vào lúc này, sau lưng hiện ra truyền tống trận thông hướng ngoại giới, Vân Phi Dương không có do dự, cất bước đi vào.
Ông!
Lưu quang lóe lên.
Vân Phi Dương xuất hiện trên bệ đá lơ lửng giữa trời.
Giờ phút này, người dự thi may mắn còn sống sót lần lượt từ trong rừng tuyết đi ra, ánh mắt nhìn tới hắn lộ vẻ kiêng kị.
Vân Phi Dương vốn không có ý định để ý, chuẩn bị rời đi lại đột nhiên ngừng chân, ánh mắt nhìn sang nam nhân đang cõng băng quan.
– Ngươi rất không tệ.
Lâm Dật Phong nói:
– Nếu như cá nhân chiến có thể gặp nhau, hẳn sẽ là một trận quyết đấu thú vị.
Vân Phi Dương cười nói:
– Ta cũng cho rằng như vậy.
Hai người cách xa nhau mười trượng, một thân phát ra khí chất lạnh lùng, một phát ra cuồng ngạo khiến cho võ giả chung quanh dâng lên cảm giác nhỏ bé.
Lâm Dật Phong thu hồi ánh mắt, quay người rời đi.
Vân Phi Dương nhún nhún vai, bất quá đi mấy bước, lại phát hiện một võ giả hắc bào ánh mắt âm sâm đi tới.
– A.
Người này khá quen!
Vân Phi Dương như nhớ tới, nói:
– Tiểu khả ái!
Tiểu khả ái?
Mọi người nghe vậy nổi da gà.
Thiên tài mới nổi vô địch trong thi đấu đoàn đội chiến hô buồn nôn như vậy, chẳng lẽ lại có đam mê đồng tính?
Tiêu Kha Ái dừng lại, lạnh nhạt nói:
– Tại sao ngươi lại có Bán Nguyệt Ma Luân.
Vân Phi Dương nói:
– Kiếm ra.
Tiêu Kha Ái xém chút thổ huyết.
Ma khí như thế cũng không phải cải trắng đầu đường, còn nói kiếm được? Hắn đè ép lửa giận, nói:
– Vân Phi Dương, chúng ta đánh cược đi.
Đánh bạc?
Vân Phi Dương hứng thú.
Tiêu Kha Ái nói:
– Nếu như cá nhân chiến gặp nhau, ngươi bại, Bán Nguyệt Ma Luân cho ta.
– Không cần đánh bạc.
Vân Phi Dương nói:
– Ngươi đánh không lại ta.
Tiêu Kha Ái tức điên, nhưng vẫn lạnh lùng nói:
– Đừng tưởng rằng, những năm nay mỗi tu vi ngươi đề cao!
Vân Phi Dương cười nói:
– Ngươi bây giờ rất mạnh?
Tiêu Kha Ái ngạo nghễ nói:
– Bản tôn là thiên tài mạnh nhất Ma Giới.
– Đáng tiếc, bị ta giết một lần, lại thua với ta một lần tại Tinh Thần đại lục.
Vân Phi Dương nói.
Tiêu Kha Ái cắn răng, nói:
– Đánh cược hay không!
– Đánh bạc chứ gì.
Bộ dáng Vân Phi Dương không quan trọng.
Tiêu Kha Ái hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi.
– Đứng lại.
Vân Phi Dương hô:
– Ta thua ngươi Bán Nguyệt Ma Luân, mà ngươi thua thì sao?
Tiêu Kha Ái nói:
– Mặc cho xử trí.
– Được.
Vân Phi Dương cười rộ lên.
Ông!
Trải qua năm ngày thi đấu, bên ngoài Băng Tuyết Cung diễn võ trường, người dự thi không bị đào thải vừa xuất hiện, có thể do quá mệt mỏi, hoặc bị đệ tử Cuồng Tông đả kích, nhìn qua đều rất rã rời.
Người cuối cùng xuất hiện là Vân Phi Dương, hắn mới từ trong trận pháp đi ra, ba người Đậu Tất chờ ở bên ngoài xông lại.
– Ha ha ha!
– Tứ sư đệ, ngươi quá trâu!
– Về sau ba người sư huynh chúng ta còn ngưu bức trước mặt ngươi thế nào.
Mặt người ba hiện ra hưng phấn, đối mặt các sư huynh, Vân Phi Dương nhếch miệng cười rộ lên.
– Phi Dương.
Đúng lúc này, Cuồng Ngạo Thiên đi tới.
– Tông Chủ.
Vân Phi Dương nói:
– Không có để ngài thất vọng.
Cuồng Ngạo Thiên chân thành nói:
– Ngươi biểu hiện không khiến ta thất vọng, thậm chí còn vượt qua tưởng tượng, có thể thu đệ tử như ngươi, Cuồng Tông ta quả thật may mắn!
Lời vừa nói ra, bọn người Đậu Tất nghiêm túc lên.
Bọn họ không phải không biết, hiện tại Cuồng Tông tùy thời có khả năng tiêu vong, tứ sư đệ xuất hiện, không thể nghi ngờ như hỏa diễm kéo dài sinh mệnh!
Cuồng Ngạo Thiên đang muốn nói tiếp, đã thấy Vân Phi Dương cúi thấp đầu, ngủ say sưa.
Ba tên sư huynh đỡ hắn nhất thời sửng sốt.