Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 912
Khi Thượng Quan Anh thiện ý nhắc nhở nhất thời kinh động người dự thi may mắn còn sống sót, bọn họ có chút không tin, cho nên nhao nhao tiến về cấm khu.
Lâm Dật Phong đang chuẩn bị giải quyết một đầu Tinh Thú cấp năm nghe được Tông Chủ nói thể, trên gương mặt lạnh lùng rốt cục hiện ra một tia kinh ngạc.
Hắn dừng lại.
Mà đầu Tinh Thú kia một mực bị trói buộc, tuy còn sống nhưng lại không cách nào động đậy.
– Vân Phi Dương.
Lâm Dật Phong nhẹ nhàng nâng đầu, nhìn xem bảng điểm số, nỉ non:
– Nếu ngươi có thể giải quyết đầu đỉnh phong Tinh Thú kia, vô địch cũng là ngươi.
Nếu có người nghe được, khẳng định sẽ lắc đầu.
Không nói trước, tên kia đánh thắng được đỉnh phong Tinh Thú hay không, chỉ nói thời gian của trận đấu cũng chỉ còn lại một canh giờ, làm sao có thể làm được!
Lâm Dật Phong tự nhiên cũng biết.
Hắn nghĩ nếu Vân Phi Dương giải quyết được đỉnh phong Linh thú trong một canh giờ, cho hắn vô địch là đáng.
Cứ như vậy.
Cấp năm Tinh Thú đáng thương bị trói buộc, Băng Tuyết Cung tích phân cũng dừng lại ở 8,700 điểm.
– Đại đệ tử Băng Tuyết Cung đang làm gì thế?
– Sao hắn không giết.
Rất nhiều võ giả không hiểu.
Bọn họ sẽ không nghĩ đến Lâm Dật Phong đang chờ Vân Phi Dương.
– Hửm?
Vân Phi Dương đang chuẩn bị tới gần nghe Thượng Quan Anh nói thế đột nhiên ngừng chân, biểu hiện trên mặt đặc sắc.
Hắn vừa rồi suy đoán bên trong có Tinh Thú khoảng cấp bảy, không nghĩ tới là đỉnh phong!
Lần này phiền toái hơn.
Ngoại giới võ giả thấy Vân Phi Dương ngừng chân, trên mặt hiện ra mỉm cười.
Xem ra, người này cũng không biết trong vùng cấm có một đầu đỉnh phong Tinh Thú, cho nên mới đi qua, bây giờ bị Thượng Quan Tông chủ hảo tâm nhắc nhở, hẳn sẽ chuồn đi.
Chuồn đi?
Vân Phi Dương cũng không làm như thế.
Hắn cười nói:
– Cung chủ Băng Tuyết Cung, xin hỏi một chút, nếu ta giết đầu đỉnh phong Tinh Thú kia, phải chăng có thêm tích phân?
Mọi người sụp đổ.
Hỏi cái này làm được cái gì, ngươi có thể giết sao?
Thượng Quan Anh lắc đầu, nhưng vẫn hồi đáp:
– Chỉ cần hung thú trong khu thi đấu, giết tự nhiên có tích phân.
“A.”
Vân Phi Dương lại nói:
– Như vậy xin hỏi, đối mặt cường đại Tinh Thú loại này có thể vận dụng Địa giai vũ khí không?
Mọi người không còn gì để nói.
Thời điểm đối kháng với bọn người Trịnh Hạo Nhiên, bọn họ có thể phán đoán ra thực lực Vân Phi Dương đại khái ở Chân Long kỳ tầng bảy tầng tám.
Cảnh giới này coi như dùng Thiên giai vũ khí cũng không thể giải quyết đỉnh phong Tinh Thú có thể so với Hư Không cảnh đại viên mãn.
Bởi vì đây là cảnh giới tuyệt đối áp chế, dù trang bị tốt cũng không có khả năng triệt tiêu.
– Làm sao?
Thượng Quan Anh hỏi lại.
– Ngươi muốn dựa vào Địa giai binh khí khiêu chiến đỉnh phong Tinh Thú?
Vân Phi Dương cười nói:
– Có quyết định này.
Rất nhiều võ giả cười, tên này thật sự rất cuồng, gan lớn, đỉnh phong Tinh Thú cũng dám đi khiêu chiến.
Thượng Quan Anh vốn muốn đáp không thể.
Trầm Tiểu Vũ ngồi bên cạnh lại thản nhiên lên tiếng.
– Thượng Quan Tông chủ, ta cảm thấy đối mặt Tinh Thú cấp bậc này, người dự thi có thể dùng dùng Địa giai vũ khí.
Cuồng Ngạo Thiên cũng nói:
– Ta đồng ý!
Lão đại các tông âm thầm cười rộ lên, vận dụng Địa giai vũ khí thì có thể giết chết đỉnh phong Tinh Thú?
Quá ngây thơ hay quá tự tin?
– Không tệ.
Liệt Như Hỏa nói:
– Đoàn đội chiến kỳ trước đều có đỉnh phong Tinh thú nhưng chưa bao giờ người khiêu chiến qua, Vân Phi Dương đã muốn phá lệ, có thể sử dụng Địa giai binh khí.
Hướng Thương Thiên cũng chống đỡ nói:
– Kẻ này đã có dũng khí khiêu chiến đỉnh phong Linh thú, cần phải thỏa mãn yêu cầu này của hắn.
Hai lão gia hỏa sở dĩ hỗ trợ đơn giản cũng chỉ muốn nhìn Vân Phi Dương bị đỉnh phong Linh thú cuồng loạn!
Lão đại các tông môn khác cũng bày tỏ không ý kiến, dù sao, quy củ là người định, có thể sửa đổi dưới tình huống đặc thù.
– Tốt thôi.
Thượng Quan Anh nói:
– Vân Phi Dương, ngươi có thể dùng dùng Địa giai vũ khí, nhưng nhớ kỹ, giới hạn đối phó đỉnh phong Tinh Thú.
– Hiểu rõ.
Vân Phi Dương vung tay lên, Bán Nguyệt Ma Luân hiện lên trong tay, chiến ý trong con ngươi phảng phất như Liệt Hỏa cháy hừng hực.
Khiêu chiến đỉnh phong Tinh Thú là một khiêu chiến rất có tính kích thích đối với hắn, không chỉ vì tìm kiếm tích phân!
“Xoát!”
Vân Phi Dương tiến lên, không có bất cứ do dự nào.
Chỗ sâu nhất rừng tuyết có lưu quang nhàn nhạt lấp lóe, đây cũng là trận pháp hạn chế đỉnh phong Tinh Thú chạy ra.
Ở bên ngoài, võ giả có thể thấy rõ hết thảy bên trong, cũng có thể đi vào, phàm là người dự thi đi ngang qua nơi đây, không ai có đảm lượng dám đi vào.
“Xoát.”
Nhưng lúc này, Vân Phi Dương đi đến khu vực biên giới, tuy trong không khí tràn ngập cảm giác đè nén mãnh liệt, nhưng không nghĩ ngợi đi vào.
“Ông.”
Lưu quang lấp lóe, thân thể dung nhập vào trong.
Ngoại giới.
Trong nháy mắt Vân Phi Dương tiến vào trận pháp phong ấn đỉnh phong Tinh Thú, bốn cái màn sáng nhất thời hợp lại cùng nhau, hiển lộ ra cự hình màn sáng duy nhất.
Trong hình cũng chỉ có một khung cảnh, chỗ khu vực của Vân Phi Dương!
Cái này là trường hợp đặc biệt.
Cũng đại biểu Vân Phi Dương phá tiền lệ đoàn đội chiến của Thi Đấu Thiên Tài, lần đầu khiêu chiến đỉnh phong Tinh Thú, Băng Tuyết Cung cho đãi ngộ tối cao!
– Quá mạnh!
– Thật sự trâu bò a!
Nhìn trên màn sáng, Vân Phi Dương cầm binh khí từng bước một hành tẩu trong địa bàn đỉnh phong Tinh Thú, rất nhiều võ giả bội phục đầu rạp xuống đất.
Không nói có thể thắng hay không, đơn phần dũng khí dám chủ động đối mặt đỉnh phong Tinh Thú này đã đủ, mà Tiểu Thần Giới cũng không thấy nhiều!
Đương nhiên.
Rất nhiều võ giả đã nghĩ đến hậu quả cuối cùng của tên này, đó là bị đỉnh phong Tinh Thú cuồng loạn, có thể còn sống hay không cũng phải nhìn Băng Tuyết Cung có cứu viện kịp thời.
– Cuồng Tông chủ.
Thượng Quan Anh nói:
– Đệ tử người tuy chủ động đi vào, mà Băng Tuyết Cung ta tự nhiên có trách nhiệm bảo vệ an toàn.
– Nhưng.
Hắn ngưng trọng nói:
– Nếu như xảy ra bất trắc tới không kịp
– Yên tâm đi.
Cuồng Ngạo Thiên ngắt lời:
– Ta sẽ không trách tội Băng Tuyết Cung.
Thượng Quan Anh yên tâm.
Hắn yên tâm, Cuồng Ngạo Thiên có chút bất an, dù sao, Vân Phi Dương đi khiêu chiến đỉnh phong Tinh Thú, thực có chút nguy hiểm.
Ở hiện trường, duy nhất xem trọng Vân Phi Dương chỉ sợ cũng chỉ có Trầm Tiểu Vũ ngồi hàng trước nhất.
Nàng nói thầm:
– Hắn có thể nhanh chóng xông đến Cửu Long Cấm Trận tầng bốn, đối phó một đầu đỉnh phong Tinh Thú xem ra cũng không khó khăn gì.
“Xoát!”
Mép trận pháp cấm địa, Tần Dịch Chi đầu tiên chạy tới, khi hắn nhìn thấy Vân Phi Dương đi vào, rất khó chịu nói:
– Vẫn trễ một bước.
Hắn đến ngăn cản.
Bởi vì tên kia chỉ có thể bị mình ngược loại mà không phải bị đỉnh phong Tinh Thú hành ra bã.
“Hừ.”
Tần Dịch Chi thản nhiên nói:
– Tiểu tử, ngươi cho rằng cầm Địa giai binh khí thì có thể lên trời xuống đất, không gì làm không được? Thật sự ngây thơ!
“Xoát!”
Nhưng vào lúc này, Tiêu Kha Ái cũng chạy tới, hắn lạnh lùng liếc Tần Dịch Chi một chút, tiếp theo nhìn về phía Vân Phi Dương.
Không nhìn còn khá, nhìn xong tròng mắt xém chút trừng rớt ra ngoài, bởi vì tên kia cầm binh khí trong tay thấy thế nào cũng giống Ma khí của Ma tộc ta —— Bán Nguyệt Ma Luân!