Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 857
Hấp thu sóng lửa luyện hóa Hỏa thuộc tính.
Không chỉ đề cao cường độ Địa Hỏa của Vân Phi Dương, cảnh giới của hắn cũng đột phá đến tầng chín.
Thời điểm còn ở Thối Cốt Kỳ tầng bảy, hắn có thể bộc phát ra 50 ngàn trọng thuần nguyên lực.
Bây giờ thăng liền hai trọng, cường độ lực lượng được tăng phúc khẳng định càng thêm khủng bố, còn về mạnh bao nhiêu thì cần phải dùng trắc thí thạch để cân nhắc.
Vân Phi Dương hiện tại không có thời gian trắc thí, hắn đang cảm thụ Địa Hỏa thuế biến!
Hấp thu sóng lửa, điên cuồng thối luyện.
Cường độ và độ tinh khiết của Địa Hỏa triệt để thăng hoa, hắn kết luận tuyệt không kém gì Tâm Hỏa của Lương Âm.
Điều này rất tốt.
Cường độ và độ tinh khiết của hỏa diễm càng cao, phối hợp Bách Thảo Đan Lô luyện chế, diễn sinh ra đan dược sẽ càng nhiều!
Vân Phi Dương nói thầm:
– Cần phải giống như Lương Âm có thể làm ra Nhất Sinh Tam nghe!
– Người đến.
Đột nhiên, khu vực truyền đến thanh âm:
– Ngươi đã thông qua Hỏa Long thí luyện, có muốn tiến vào tầng hai tiếp nhận khảo nghiệm.
Vân Phi Dương đáp:
– Tiến vào tầng hai!
Sau một phen thối luyện, cảnh giới đạt tới Thối Cốt Kỳ tầng chín, Địa Hỏa cũng thăng hoa đến cực hạn, ở chỗ này đã không còn bất cứ ý nghĩa gì.
Nhưng.
Vân Phi Dương cũng không biết.
Trong chớp mắt hắn thức tỉnh từ trong tu luyện, người Trầm gia thủy chung lưu ý màn sáng đều hiện ra một tia đắng chát.
Bởi vì người ngoài này tu luyện trọn vẹn một tháng trong tầng thứ nhất Hỏa Long thí luyện!
– Không thể tưởng tượng được!
Trầm Lận Phong cả kinh nói:
– Lần đầu xông Cửu Long Cấm Trận, độ khó thập tử vô sinh, vậy mà sống qua một tháng!
Trầm Lận Nguyên nói:
– Chất nữ tế này không đơn giản nha!
Hai người bọn họ lần đầu xông thập tử vô sinh Cửu Long Cấm Trận, lăn lộn ở tầng đầu cũng cũng chỉ bảy tám ngày!
Người lớn chấn kinh, đám nhỏ cũng hết hồn.
Hai người Trầm Minh và Trầm Huy thấy Vân Phi Dương đứng lên, trong con ngươi lóe ra sự kính nể.
Quá mạnh!
Quá lợi hại!
Vân Phi Dương biểu hiện trong tầng thứ nhất Hỏa Long thí luyện chấn kinh đám nam nhi Trầm gia.
Trên thực tế.
Bọn họ cũng không biết.
Vân Phi Dương dựa vào Nghịch Thiên Quyết hấp thu sóng lửa không có quá lâu đã triệt để miễn dịch nóng rực ăn mòn.
Đoạn thời gian kia.
Hoàn toàn không khác gì người bình thường tu luyện, coi như một năm, cũng có thể chịu được.
Vân Phi Dương đứng trong sóng lửa, bình yên vô sự.
Vui vẻ nhất vẫn là Trầm Tiểu Vũ.
Nàng lôi kéo tay mẫu thân, hưng phấn hô:
– Nương, hắn đứng lên, hắn không có việc gì!
Thấy nữ nhi vui vẻ, tâm lý Tô Nhược Mạt càng rõ ràng địa vị nam nhân kia trong lòng nàng trọng yếu bao nhiêu.
Vân Phi Dương xác thực rất trọng yếu trong lòng Trầm Tiểu Vũ.
Nhưng cái trọng yếu này là muốn hắn tham gia thi đấu thiên tài cũng không phải trọng yếu kia.
– Tiểu Vũ!
Tô Nhược Mạt nhẹ giọng trách cứ:
– Các con chưa vẫn chưa xác định quan hệ, phải hô Vân thúc!
Không có xác định quan hệ?
Trầm Tiểu Vũ sụp đổ.
– Nương, con với hắn thật không có gì cả, người đừng nghĩ lung tung nữa mà.
– Tốt thôi.
Tô Nhược Mạt nói:
– Không quan hệ, bối phận không thể loạn, trước hay hay gì cũng phải cung kính hô Vân thúc!
“A a a!”
Trầm Tiểu Vũ triệt để sụp đổ.
“Hưu!”
Đột nhiên, thân thể nàng bỗng nhiên thu nhỏ, y phục rộng rãi rớt xuống đất, hóa thành hình thái la lỵ hơn mười tuổi.
Thời hạn một tháng đã đến!
Tô Nhược Mạt cau mày.
– Tiểu Vũ, sao con lại biến thành dạng này.
“Hừ!”
Trầm Tiểu Vũ lạnh lùng nhìn chằm chằm màn sáng, nghiến răng nghiến lợi nói:
– Vân Phi Dương, đợi ngươi đi ra, bản cô nương sẽ cho ngươi biết, cái gì gọi là sống không bằng chết!
– Hồ nháo!
Tô Nhược Mạt nhắc nhở:
– Gọi Vân thúc!
– Thúc cái đại đầu quỷ!
“Hưu!”
Lưu quang lấp lóe, Vân Phi Dương xuất hiện cửa thứ hai của Cửu Long Cấm Trận.
Nơi này.
Hoàn toàn ngược lại tầng thứ nhất.
Bông tuyết bay múa đầy trời trong không khí bộc lộ ra sự băng lãnh!
“Xoát!”
Trên không truyền đến âm thanh xé gió.
Sau khi Vân Phi Dương tiến vào tầng hai đã duy trì đầy đủ cảnh giác, cho nên lúc này né tránh.
“Răng rắc!”
Băng trùy dài nhỏ nện vào đất tuyết.
– Nguy hiểm thật.
Vân Phi Dương ngẩng đầu nhìn, biểu hiện trên mặt đột nhiên đặc sắc, bởi vì trên không cs đầy băng trùy lít nha lít nhít.
Nếu như cùng một chỗ rơi xuống, khẳng định không có chỗ trốn.
– Người đến.
Hoang vu thanh âm máy móc hóa vang lên.
– Đây là khảo nghiệm của tấng thứ hai cấm trận, Băng Long thí luyện! Chỉ khi nào chống nổi ba ngày ba đêm, mới có thể vượt qua kiểm tra!
– Băng Long thí luyện?
Vân Phi Dương nói thầm:
– Tương tự tầng một Hỏa Long thí luyện?
“Xoát!”
Đột nhiên, một băng trùy run run cực tốc rơi xuống!
Vân Phi Dương lúc này né tránh, nhưng để hắn sụp đổ là, vừa dịch chuyển khỏi mấy trượng, băng trùy đang rơi xuống đột nhiên rẽ theo đánh xuống người mình.
Giống như bị khóa chặt!
– Móa!
Vân Phi Dương chửi một câu, nắm tay phải bốc lên hỏa diễm, ngang nhiên đập tới!
“Bành!”
Băng trùy bị ngọn lửa đánh nát.
Thủy hỏa tương khắc, lấy Địa Hỏa sau khi thăng hoa oanh kích băng trùy là lựa chọn chính xác.
Bất quá, khi băng trùy vỡ vụn, nhiệt độ xung quanh bỗng nhiên hạ xuống rất nhiều.
“Xoát xoát!”
Từng băng trùy phảng phất bị phát động điên cuồng rơi xuống!
Rơi vào đường cùng, Vân Phi Dương ngưng tụ hỏa diễm, đánh nát từng cái băng trùy đang rớt xuống.
Băng trùy nát càng nhiều nhiệt độ càng thấp.
Sau cùng, Địa Hỏa tiến hóa bị khí tức lạnh lẽo khủng bố áp chế không thể thiêu đốt.
Vân Phi Dương thầm nghĩ:
– Tiếp tục như vậy, mình không bị băng trùy đánh trúng cũng sẽ bị hàn khí đóng băng!
Quả nhiên.
Lần nữa đánh nát mấy cây băng trùy.
Hai chân Vân Phi Dương phủ đầy sương lạnh, cũng dần dần kết băng, rất khó di động.
Băng sương không ngừng lan tràn trên thân thể.
Mấy canh giờ sau.
Tóc, hai cánh tay, trên mặt hắn bao trùm từng tầng sương lạnh, mất đi năng lực hành động.
May mắn là.
Băng trùy treo giữa không trung không còn rơi xuống nữa.
Hai ngày sau.
Vân Phi Dương đứng trong băng tuyết.
Giờ phút này, mỗi bộ phận thân thể hắn đều bị băng phong, hàn khí thấm vào bên trong.
Loại lạnh này thấm nhập thể nội cũng bắt đầu ăn mòn linh hồn!
Linh hồn lực của Vân Phi Dương cực mạnh, có thể chống chọi, nếu không, hiện tại đã triệt để mất hết tư duy.
– Băng hệ thuộc tính!
– Nhất định có, ở nơi nào?!
Vân Phi Dương điên cuồng tìm kiếm.
Hắn tin.
Băng Long thí luyện giống Hỏa Long thí luyện.
Chỉ cần tìm được Băng hệ thuộc tính, mình có thể thối luyện Cực Huyền Băng Tinh trong thân thể!
Đáng tiếc.
Tìm lâu như vậy, vẫn không tìm được.
Lại qua mấy canh giờ, thân thể trong hoàn cảnh cực hàn, cuối cùng bị băng phong ấn, hóa thành băng điêu sinh động như thật!
Tuy người bị băng phong, nhưng linh hồn Vân Phi Dương còn đang chống lại hàn khí.
Có thể phong thân thể ta.
Không có cửa phong linh hồn ta đâu!
– Thân thể bị phong ấn.
– Kết thúc.
Trầm Minh và Trầm Huy lắc đầu.
Tầng hai Băng Long thí luyện, thân thể bị băng phong thì sẽ bắt đầu điên cuồng ăn mòn linh hồn.
Một khi linh hồn bị phong ấn, chẳng khác nào triệt để thất bại.
“Ai.”
Trầm Lận Phong nói:
– Vẫn không thể nào chống đỡ.
– Đã rất không tệ.
Trầm Lận Nguyên nói:
– Lấy tu vi Thối Cốt Kỳ có thể chống lại hai ngày trong Băng Long lực!
– Vân Phi Dương!
Trầm Tiểu Vũ hóa thành la lỵ phẫn nộ nói:
– Nếu như ngươi bị đông lạnh không thể tham gia thi đấu thiên tài, ta sẽ không tha cho ngươi!