Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 823
Sau khi đổi hạch, trong thân thể Đại Bạch xuất hiện lực bài xích, bị thống khổ giày vò.
Vân Phi Dương có chút hối hận.
Nhưng.
Chuyện cho tới bây giờ, hối hận cũng vô dụng, hắn nói thầm:
– Đại Bạch, ngươi là khế ước thú của Vân Phi Dương ta, điểm ấy thống khổ cũng không chịu nổi sao!
Thanh âm truyền đến tai Đại Bạch, nó đang chịu đựng thống khổ, tư duy nhất thời rõ ràng, trong con ngươi lấp lóe kiên định.
Chủ nhân ta là Vân Phi Dương.
Hắn là Chiến Thần của Thần Giới!
Mình chịu không được điểm ấy khổ, sỡ thì có tư cách gì làm khế ước thú của hắn!
– Rống!
Tật Phong Kiếm Xỉ Hổ rống một tiếng, dưới thống khổ quấy rối chầm chậm đứng lên, dù tứ chi run rẩy kịch liệt vẫn kiên trì.
Vì cho nó tiếp tục đứng lên, Vân Phi Dương nói:
– Đại Bạch, ngươi còn nhớ không, năm đó ở sơn động, trong trận pháp ký kết khế ước, lời ta từng nói qua?
Nói qua?
Đại Bạch cố gắng nhớ lại quá khứ.
Bên tai nhất thời vang lên đã từng lời nói:
– Hổ, theo ta là cơ duyên tạo hóa của ngươi, có lẽ tương lai ngươi sẽ rút đi Phàm Thân, thành tựu Thần Thú!
Rút đi Phàm Thân, thành tựu Thần Thú!
Mấy chữ cuối cùng phảng phất như có Ma lực to lớn khiến quanh thân Đại Bạch hiện ra khí thế kiên định.
Đây vẫn chỉ là đổi hạch.
Cũng không phải rút đi Phàm Thân, nếu như không chịu nổi, về sau làm sao thành tựu Thần Thú!
– Rống!
Đại Bạch gầm nhẹ một tiếng, cuối cùng đứng thẳng!
– Hô!
Lực bài xích trong thân thể bị cỗ khí thế cường đại này của nó áp chế, không ngừng co đầu rút cổ lui lụi cho đến khi bị xua đuổi hầu như không còn.
Trong nháy mắt lực bài xích biến mất.
Nhục thể của Đại Bạch cấp tốc cùng tinh hạch Hắc Sí Hổ dính liền cùng một chỗ, mà cái này chính là triệt để dung hợp.
– Hưu!
Tinh thuần lực lượng tuôn ra từ trong tinh hạch dung nhập bắp thịt cùng máu của nó để nó không ngừng thuế biến.
– Phù phù.
Đại Bạch nằm rạp trên mặt đất, lười biếng ngáp một cái, cuối cùng nhắm mắt, mơ màng thiếp đi.
Vân Phi Dương vui vẻ.
– Sư tỷ, thành công!
Thành công.
Đại Bạch thuận lợi dung hợp tinh hạch, tiếp đó cần thời gian chậm rãi cải biến thân thể, cải biến huyết dịch.
Chờ nó tỉnh lại, nhất định có biến hóa lớn nghiêng trời lệch đất, có lẽ không còn là Tật Phong Kiếm Xỉ Hổ, mà sẽ trở thành Tật Phong Hắc Sí Hổ!
Liễu Nhu lườm hắn một cái, nói:
– Buông tay.
– Ây.
Vân Phi Dương hậm hực thu tay, nói:
– Sư tỷ, do ta quá kích động, không phải chiếm tiện nghi của tỷ.
Liễu Nhu hồ nghi nói:
– Thật sao?
Đại Bạch hoàn mỹ dung hợp tinh hạch Hắc Sí Hổ cần thời gian để chậm rãi thuế biến, Vân Phi Dương cũng không chờ đợi, chuẩn bị về Tiểu Thần Giới.
– Chậm đã.
Liễu Nhu nói:
– Sư đệ, từ khi ngươi đi vào Tiểu Thần Giới cũng không còn đưa ta dược tài có giá trị nha.
Vân Phi Dương gãi gãi đầu, nói:
– Hình như là thế.
Trong đầu tên ngốc này chỉ có linh thạch, dù trong núi rừng, cũng không có đi tìm dược tài.
Liễu Nhu nói:
– Ngươi không phải đã nói, muốn dựa vào luyện đan kiếm linh thạch à, không có tài liệu, ta làm sao luyện?
– Do ta sơ sẩy.
Vân Phi Dương nói:
– Sư tỷ đừng nóng vội, ta hiện tại đi tìm dược tài.
– Cho ngươi.
Liễu Nhu lấy ra một chồng sách vở thật dày, nói:
– Đây là dược vật ta nghiên cứu về Tiểu Thần Giới trong khoảng thời gian này mà ghi lại, ngươi căn cứ theo đó đi tìm đi.
Vân Phi Dương lật ra xem.
Khá lắm, vẻn vẹn tờ thứ nhất đã ghi chép rất nhiều loại dược tài khác biệt.
Hắn cất kỹ quyển sách, nói:
– Sư tỷ, ta sẽ giúp ngươi tìm tới những dược liệu này.
Liễu Nhu cười nói:
– Càng nhiều càng tốt, càng nhanh càng tốt.
Nàng không quan tâm đối với võ đạo.
Sinh hoạt trong Phi Dương đại lục, thú vui duy nhất, không phải nghiên cứu tiểu lịch sử Tiểu Thần Giới thì cũng là luyện đan.
Liễu Nhu là cao thủ luyện đan, mỗi ngày rảnh rỗi cổ thư, điều này khiến Vân Phi Dương cảm thấy có chút hư mất của trời, cho nên về đến Tiểu Thần Giới, hắn bắt đầu tìm kiếm dược tài trong núi rừng.
Đáng tiếc.
Ngoài sơn lâm sớm đã bị rất nhiều võ giả vào, cũng không có dược tài gì đặc thù, muốn đạt được thứ có giá trị, nhất định phải tiến vào chỗ sâu.
– Đi.
Vân Phi Dương nói:
– Chúng ta đi chỗ sâu.
Yến Sơn Tuyết nói:
– Phiến khu vực này, khắp nơi đều thấy được Tinh Thú có thể so với Hư Không cảnh, nếu như thâm nhập sâu hơn nữa, có thể gặp nguy hiểm.
– Không có việc gì.
Vân Phi Dương không thèm để ý, hắn thấy, khu vực càng nguy hiểm, càng có tài liệu linh tính cực cao.
Yến Sơn Tuyết nói:
– Tự ngươi đi thôi, ta ở chỗ này chờ.
Nàng không phải sợ nguy hiểm, mà sợ mình theo hắn tiến vào càng sâu gặp được nguy hiểm, sẽ kéo chân hắn.
– Cũng được.
Vân Phi Dương không muốn bại lộ Phi Dương đại lục, không có thu nàng vào bên trong, mà chỉ nói:
– Cô ở chỗ này chờ ta, ta tìm được dược tài sẽ trở về.
Như thế.
Yến Sơn Tuyết lưu lại trong sơn động.
Bất quá.
Vì lý do an toàn, trước khi Vân Phi Dương đi, bố trí trận pháp phòng ngự trong động, cũng căn dặn nàng, không nên tùy tiện rời đi.
– Hắn đang quan tâm ta sao?
Yến Sơn Tuyết ngồi trong sơn động nỉ non, trên gương mặt xinh đẹp hiện ra nụ cười rung động lòng người.
Nơi núi rừng sâu xa.
Thân pháp Vân Phi Dương mạnh mẽ xuyên qua từng khu vực, mặc dù ngẫu nhiên quấy nhiễu Tinh Thú cường đại, nhưng dựa vào tốc độ, vẫn nhẹ nhõm tránh thoát.
– Hậu Thổ thuộc tính chưa hoàn toàn khôi phục, không thể lấy nó ra tìm dược tài. Hắn vừa đi, vừa phóng thích nguyên niệm, bao phủ phương viên mấy chục dặm phía trước.
Rất nhanh phát hiện một gốc dược tài có tám lá trước một cự thạch.
– Đây chính là Dung Nguyên Thảo mà trên sách sư tỷ ghi chép dùng luyện chế Hồi Nguyên Đan.
Vân Phi Dương thu vào Phi Dương đại lục.
Dược thảo ở Thần Giới, phân ra Thiên Địa Huyền Hoàng bốn cấp bậc, mà Dung Nguyên thảo là Hoàng giai sơ cấp.
Nó sinh trưởng tại sâu trong sơn lâm, khắp nơi có thể thấy, ẩn chứa mờ nhạt thuần nguyên lực, phối hợp dược tài khác có thể luyện chế ra Hồi Nguyên Đan Hoàng giai sơ cấp.
Hồi Nguyên Đan tương tự như Linh Khí Đan ở Vạn Thế Đại Lục, chính là đan dược khôi phục thuần nguyên lực.
Chỉ cần là võ giả, đều sẽ cần Hồi Nguyên Đan, cho nên, nhu cầu phi thường lớn.
– Còn có!
Vân Phi Dương ngẩng đầu, nhìn thấy phía trước có mấy gốc Dung Nguyên thảo, lúc này chạy tới khai thác.
Ước chừng một canh giờ, hắn thu thập mấy trăm gốc Dung Nguyên thảo trong phương viên vài dặm xung quanh.
Thu thập Hoàng giai sơ cấp dược tài thực không có thành tựu, Vân Phi Dương lựa chọn tiếp tục thâm nhập vào sâu bên trong.
– Rống!
Đột nhiên, một tiếng rống đinh tai nhức óc truyền tới khiến cho tâm thần Vân Phi Dương run lên.
– Lực lượng thật mạnh, chẳng lẽ là Thánh thú?
Hắn âm thầm chấn kinh.
– Hoa —— .
Nhưng vào lúc này, phía trên bầu trời, một đầu hung thú to lớn chầm chậm bay lên, quanh thân bao phủ hỏa diễm bừng bừng muốn đốt cháy cả hư không.
Hỏa diễm bao phủ xuống hiển lộ ra thân thể thật dài, phía trên phủ đầy lân phiến, cái đầu to có một đôi sừng thật dài.
Quanh thân tản ra Long Uy!
– Ngọa tào.
Vân Phi Dương cả kinh nói:
– Rồng?
– Không đúng.
– Đây không phải rồng, khí tức không tinh khiết, hẳn là Giao Long chưa hoàn toàn biến hóa!
– Kỳ quái.
Vân Phi Dương lẩm bẩm.
– Giao Long là Thủy Thú, sao toàn thân ẩn chứa hỏa diễm?
– Vù vù!
Đột nhiên, lại có một đầu hung vật to lớn bay lên, đồng dạng cũng có thân thể thật dài, nhưng không có Long Lân, thân thể hơi đen không khác gì mãng xà.
Đương nhiên.
Bộc phát ra khí thế không kém gì đầu Hỏa Diễm Giao Long kia, Vân Phi Dương nhận định, đây cũng không phải một đầu mãng xà phổ thông!