Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 799
Cùng Lâm Chỉ Khê kết hợp, Vân Phi Dương thu hoạch Cực Huyền Băng Tinh, cùng Mục Oanh kết hợp để hắn thu được Hậu Thổ.
Đây chính là chỗ tốt đẹp nhất của người chủ tu Nghịch Thiên Quyết.
Mà.
Dù Lâm Chỉ Khê hay Mục Oanh, thuộc tính trong thân thể các nàng đều tồn tại, không biến mất.
Bây giờ.
Hạ Lan Phi lĩnh ngộ Nghịch Thiên Quyết được tầng mười một thu Bán Nguyệt Ma Luân.
Nếu như lại đột phá, chẳng phải có thể phục chế được một đôi Ma khí?
Cuối cùng.
Vân Phi Dương không kìm được.
Một phen đưa đẩy, Nghịch Thiên Quyết của Hạ Lan Phi thuận lợi đột phá đến tầng mười hai.
Nàng giống như Mục Oanh, kinh mạch được tái tạo, tốc độ hấp thu thiên địa thuộc tính nhanh hơn trước kia rất nhiều lần.
Bất quá.
Vân Phi Dương trợn tròn mắt.
Bởi vì sự việc cũng không phải tốt đẹp như hắn nghĩ, Bán Nguyệt Ma Luân chỉ phục chế được một thanh!
Không.
Xác thực mà nói.
Trong một thanh trong một đôi Ma Luân của Hạ Lan Phi dung nhập vào cơ thể hắn.
Hiện tại là một người một thanh.
Càng trùng hợp là.
Một thanh dung nhập bên trong thân thể Vân Phi Dương là Trống Hình, Mái Hình Bán Nguyệt Ma Luân thị lưu bên trong thân thể Hạ Lan Phi.
Hắn sụp đổ nói:
– Không phải có thể hoàn mỹ phục chế à, sao để một đôi Ma khí tách ra cmnr!
Vân Phi Dương cũng không biết, Nghịch Thiên Quyết phục chế có hạn chế.
Thuộc tính như Cực Huyền Băng Tinh và Hậu Thổ cũng không phải duy nhất.
Người có duyên có thể lĩnh ngộ, cho nên dễ như trở bàn tay phục chế ra, cũng không có ảnh hưởng đối với nguyên chủ.
Bán Nguyệt Ma Luân là Ma khí.
Nó chỉ có duy nhất, Nghịch Thiên Quyết dù nghịch thiên cũng không thể sao chép được, nhiều nhất giúp hắn trộm ra một thanh.
Hạ Lan Phi cười nói:
– Chàng một thanh, ta một thanh, thế này mới tốt.
Không tốt.
Vô cùng không tốt!
Cái này là một đôi Thần khí, thiếu một thì chỉ coi như nửa cái Thần khí thôi.
– Thôi thôi.
Vân Phi Dương lấy Bán Nguyệt Ma Luân ra, nói:
– Vẫn để cho nàng dùng đi.
Không thể sao chép được một đôi Ma khí, hắn rất thất vọng.
Huống hồ.
Hạ Lan Phi là Ma Linh Tộc.
Ma khí này càng thích hợp với nàng hơn!
“Ông!”
Đột nhiên, Bán Nguyệt Ma Luân nhẹ nhàng run rẩy, phảng phất như không muốn bị giao ra.
– Cái đệch?
Vân Phi Dương sụp đổ.
– Tại sao nó nhận chủ rồi?
Trống Hình Bán Nguyệt Ma Luân từ bên trong thân thể Hạ Lan Phi dung nhập vào người hắn đã tự động nhận chủ.
Hạ Lan Phi cười nói:
– Chúng ta một người một thanh, không phải vừa ý à, nếu như chàng cứng rắn giao cho ta, ta cũng không cần.
Nói rồi vứt Mái Hình Bán Nguyệt Ma Luân trên mặt đất.
Nếu để cho nhóm Ma Tôn vạn năm trước nhìn thấy Ma khí bị tùy tiện vứt bỏ như vậy, khẳng định sẽ tức hộc máu!
– Tốt thôi.
Vân Phi Dương cam chịu:
– Chúng ta một người một thanh.
Hạ Lan Phi lúc này mới nhặt Ma Luân lên.
Nàng yêu thích không buông tay vuốt ve, nói:
– Bộ dáng nó giống như Loan Nguyệt Đao.
Vân Phi Dương nói:
– Đây chính là đao.
A?
Nâng đao, hắn vỗ trán.
– Nếu như dùng Ma khí này thi triển Điệp Lãng đao pháp, khẳng định sẽ mạnh hơn.
“Xoát!”
Vân Phi Dương lúc này đứng lên.
– Đi thử xem.
“Uy.”
Hạ Lan Phi vội vàng hô:
– Chàng cứ trần truồng ra ngoài thế hả?
Vân Phi Dương cúi đầu xem xét, khóe miệng co giật.
– Ta nói thế nào lại mát như vậy đây.
“Phốc phốc.”
Hạ Lan Phi che miệng cười rộ lên.
Bắc Uyển diễn võ trường.
Vân Phi Dương đứng cách trắc thí thạch hai mươi trượng, tay phải cầm Bán Nguyệt Ma Luân.
Bán Nguyệt Ma Luân đã hóa thành thể bình thường.
Phương thức cầm nó khác với đao phổ thông, chuôi tay ngay vị trí trung tâm, hai bên có đao nhận uốn lượn.
Không nhìn kỹ rất dễ khiến người ta nghĩ rằng Vân Phi Dương cầm không phải đao, mà là một cây cung.
Hạ Lan Phi khó được xuất hiện tại Tiểu Thần Giới.
Nàng đứng bên cạnh quan sát.
La Mục đi tới, nhìn binh khí giống như đao, giống như cung trong tay Vân Phi Dương, khó hiểu hỏi.
– Phi Dương ca cầm cái gì trong tay thế?
– Ngọa tào!?
Vân Lịch xoa xoa hai mắt, ngạc nhiên la to:
– Nửa Bán Nguyệt Ma Luân?
Hắn kiếp trước gặp qua Ma khí này, bởi vì năm đó Ma Chủ từng cầm vật này giao thủ với cùng Thần Chủ Đế Quân Thiên.
– Không sai.
Liễu Nhu đi tới, nói:
– Đúng là Bán Nguyệt Ma Luân.
Khóe miệng Vân Lịch co giật, tên này ở đâu tìm được Ma khí có thể so với Thần khí Thần Giới thế?
Còn có.
Vì cái gì mà chỉ có một thanh?
Liễu Nhu lắc đầu.
– Bán Nguyệt Ma Luân có đôi có cặp, hắn chỉ có một thanh, chỉ có thể coi như nửa cái Ma khí.
Vân Lịch nói:
– Vậy cũng rất lợi hại rồi.
– Chưa hẳn.
Liễu Nhu nói:
– Lấy thực lực hắn bây giờ chỉ sợ không cách nào khống chế Ma khí.
Vân Lịch đồng ý.
Ma khí như Bán Nguyệt Ma Luân rất ngưu bức, dù Ma Tôn cũng chưa chắc có thể hoàn toàn chưởng khống.
Huống hồ.
Muốn phát huy nó hoàn toàn thì nhất định phải có Ma khí, nếu như không có cũng chỉ cứng hơn binh khí phổ thông mà thôi.
“Xoát!”
Nhưng vào lúc này, cổ tay Vân Phi Dương chuyển một cái thi triển Điệp Lãng đao pháp chém tới trắc thí thạch.
“Hô!”
Đao khí ngưng tụ thuần nguyên lực gào thét bay ra oanh đến trắc thí thạch ngoài hai mươi trượng.
Những nơi đi qua, mặt đất bị lực kình lộng hành quấy rối hình thành một rãnh sâu nhỏ dài.
Vân Lịch há hốc mồm.
Ngay tại thời khắc Vân Phi Dương chém ra một đao, hắn rõ ràng bắt được, bên trong ẩn chứa đao khí Ma khí!
Nói cách khác.
Tên này có thể thúc đẩy Bán Nguyệt Ma Luân!
Vân Phi Dương thân kiêm ba đạo, tự nhiên nắm giữ Ma khí, tuy không thuần nhưng vẫn có thể miễn cưỡng thúc đẩy Ma đao.
“Ông!”
Đột nhiên, trắc thí thạch dần dần hiện ra con số, khi mọi người thấy nó, nhao nhao hít một hơi lãnh khí.
Bởi vì, con số là bảy ngàn trọng!
– Ta dựa vào.
– Đề cao hai ngàn trọng?
Bọn người La Mục trợn mắt líu lưỡi.
Liễu Nhu còn lắc đầu.
Dưới cái nhìn của nàng, uy lực Bán Nguyệt Ma Luân không chỉ có như thế, Vân Phi Dương vẫn không cách nào phát huy ra được hiệu quả lớn nhất.
– Tự thân lực lượng ta đã 5000 trọng, Điệp Lãng đao pháp tăng phúc năm trăm trọng.
Vân Phi Dương nỉ non..
– Nói cách khác, Bán Nguyệt Ma Luân chỉ tăng phúc một ngàn năm trăm trọng.
Chỉ?
Nếu ngoại nhân nghe được Vân Phi Dương nói thế, khẳng định sẽ có xúc động xông lên đánh hắn tơi bời.
Mẹ trứng.
Tăng phúc khoa trương như vậy đã sánh ngang với Địa giai chí bảo, vậy mà ngươi còn không biết đủ!
– Thực lực không đủ mạnh, Ma khí không tinh khiết, không cách nào phát huy hoàn toàn uy lực của thanh đao này.
– Bất quá.
Vân Phi Dương thu hồi Bán Nguyệt Ma Luân, cười nói:
– Mạnh hơn chuôi đao của Tôn Hữu Ưng nhiều.
Cầm một thanh Hoàng giai rác rưởi đi so sánh với Ma khí Ma Giới, sai quá sai.
– Sư đệ.
Liễu Nhu đi tới, hỏi:
– Một chuôi đao khác của Bán Nguyệt Ma Luân đâu?
Vân Phi Dương đáp:
– Trong tay Phi nhi.
Liễu Nhu cười nói:
– Sư đệ, có biết một tác dụng khác của Bán Nguyệt Ma Luân.
Vân Phi Dương ngạc nhiên hỏi:
– Tác dụng khác?
Liễu Nhu trả lời:
– Vật này được Ma Thủy bên trong Nhật Nguyệt Ma Đàm uẩn dục mà sinh, là thần binh lợi khí cũng là đồ vật ngưng tụ Ma khí.
– Sư đệ có thể thả nó vào Phi Dương đại lục làm bản nguyên Ma khí, không lâu sau thì sẽ sinh ra Ma khí không kém gì thuần nguyên lực.
Vân Phi Dương mừng lớn hỏi lại.
– Thật chứ?
Liễu Nhu lườm hắn một cái.
– Sư tỷ lừa ngươi bao giờ?