Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 760
Vân Phi Dương cường thế áp chế hai cường giả Thối Cốt Kỳ nhưng Đạm Đài Liễu lại không có ý định thả người.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Trước khi tỷ đấu, hắn không có ước định gì cả.
Tính chơi xấu?
Nghiêm ngặt mà nói, hắn có ý đó.
Nhưng.
Đối mặt với Cuồng Tông luôn không nói đạo lý, luôn ưa thích tìm đường chết, chơi xấu và không nói đạo lý đều rất hợp lý!
– Lão gia hỏa!
Ánh mắt Cuồng Ngạo Thiên âm sâm nói:
– Đừng chọc lão tử bực, nếu không, ta sẽ…
Lời còn chưa dứt.
Hắn đột nhiên xuất hiện trước mặt Tả Tư Âu, vung chưởng chấn vỡ cột gỗ, ôm hắn rồi nhanh chóng mất đi.
Đạm Đài Liễu không ngờ Cuồng Ngạo Thiên sẽ nhân lúc đang nói chuyện xuất thủ cướp người.
Khi hắn muốn ngăn cản thì đối phương đã ôm Tả Tư Âu bay ra ngoài.
Cùng lúc đó.
Mấy người Vân Phi Dương cũng trong lúc Cuồng Ngạo Thiên động thủ co cẳng bỏ chạy.
Cuồng Tông Phi Bộ được vận dụng.
Bọn họ chạy rất nhanh, mới một hơi thở đã thoát ra ngoài.
– Bắt bọn hắn lại!
Đạm Đài Liễu quát to, lúc này phi thân truy theo hướng Cuồng Ngạo Thiên.
Hơn mười cường giả Hóa Thần cảnh cũng đuổi theo, còn về đám đệ tử như Vân Phi Dương thì giao cho cường giả Hư Không cảnh.
“Xoát xoát!”
Sơn lâm ngoài Tinh Vân thành, bọn người Vân Phi Dương đang xuất ra hết sức từ khi ßú❤ sẽ mẹ tới giờ phi nước đại.
Đằng sau.
Trên không trung.
Hơn hai mươi cường giả Hư Không đại viên mãn cực tốc bay tới, bọn họ đã khóa chặt bọn người Vân Phi Dương, trên mặt hiện ra mỉm cười.
Không hề nghi ngờ.
Bọn Vân Phi Dương là một đám tiểu thái điểu trước mặt bọn hắn, muốn chạy cũng chạy không thoát.
– Đáng giận.
La Mục vừa chạy, vừa nói:
– Phi Dương ca, bọn họ biết bay a, chúng ta chạy cũng vô dụng.
Vân Phi Dương nói:
– Vô dụng cũng phải chạy!
“Dát.”
Đột nhiên, Đậu Tất dừng lại.
Hắn đứng yên tại chỗ, quay người nhìn về phía đám cường giả tựa như thợ săn đang trêu đùa con mồi, chân thành nói:
– Các sư đệ, các ngươi chạy, ta tới yểm hộ.
Hắn là đại sư huynh.
Thời điểm đồng môn gặp nguy hiểm, nhất định phải là người đầu tiên đứng ra.
Thân thể Đậu Tất tán phát ra một loại khí chất đặc thù, đây là vĩ đại, là đảm nhiệm.
Lam Sấu và Hạng Cô cũng dừng lại.
Bọn họ song song mà đứng, sống lưng thẳng tắp, trên mặt biểu lộ bộ ra vẻ thấy chết không sờn.
– Sư huynh…
Vân Phi Dương lệ nóng doanh tròng hô.
– Bảo trọng!
Nói rồi dẫn mang theo bọn người La Mục chạy nhanh như chớp.
– Ngọa tào!
– Tên này chạy thật nhanh!
Lam Sấu và Hạng Cô nhất thời im lặng.
Hai người còn muốn nhìn thấy cảnh tiểu tử kia sẽ dừng lại, sau đó cùng mình chung sinh tử, không nghĩ tới té nhanh như thế.
Ai.
Nghĩ một chút.
Tiểu tử kia rất xuất sắc.
Về sau còn có không gian trưởng thành to lớn, nếu như có thể thoát khỏi nguy hiểm, dù mình chết cũng rất đáng.
– Hai vị sư đệ.
Đậu Tất nắm chặt song quyền, tử sắc Cuồng Khí xuất hiện quanh thân, nói:
– Ngày hôm nay chúng ta ba người đối mặt với hơn hai mươi tên Hư Không đại viên mãn, nhất định tên lưu truyền thiên cổ!
“Ha ha ha!”
Lam Sấu cười to.
– Lão tử hôm nay muốn nổ cho bọn chúng người ngã ngựa đổ.
“Xoát xoát!”
Từng đống thạch đầu kỳ quái xuất hiện.
Đây là thuốc nổ kiểu mới Lam Sấu tận tâm tận huyết nghiên cứu, còn về uy lực thì phải cần trắc thí!
– Ta còn chưa âm qua Hư Không đại viên mãn đây, khẳng định rất thú vị.
Thân thể Hạng Cô dần dần biến mất hòa làm một thể cùng sơn lâm xung quanh.
Ba tên hậu bối còn chưa đạt đến Phá Toái cảnh đại viên mãn lại muốn đánh một trận với mấy chục cường giả Hư Không đại viên mãn, cái này là cuồng, là tìm đường chết bực nào!
Nhưng.
Để bọn hắn im lặng là.
Mấy chục cường giả Hư Không đại viên mãn cũng không để bọn hắn vào mắt, mà trực tiếp lách qua, đuổi theo Vân Phi Dương.
Phàm nhân đến từ hạ đẳng vị diện trưởng thành quá nhanh, trước hết bắt giữ.
Cuồng Tông Tam Bảo đứng yên tại chỗ, từng người lộn xộn trong gió.
Mẹ kiếp.
Quá xem thường người khác rồi!
– Truy!
“Xoát xoát!”
Ba người lúc này tiến lên.
– Ăn Kinh Thiên Phích Lịch Lôi của lão tử!
Lam Sấu đi đầu ném một khỏa thuốc nổ treo bên hông ra ngoài.
– Không biết tự lượng sức mình!
Đám người bay phía trước khinh thường chú ý, phất tay.
“Bành!”
Tiếng vang truyền ra.
Giữa không trung trong sơn lâm hiện ra một đám mây hình nấm, mà quần áo người cường giả kia vỡ vụn, sững sờ đứng tại chỗ.
Lam Sấu nghiên cứu thuốc nổ kiểu mới, mặc dù không có trọng thương Hư Không cảnh đại viên mãn nhưng chọi cho hắn rất chật vật.
Làm được điều này đã rất ngưu.
Gã cường giả kia thẹn quá hoá giận, bỗng nhiên giơ chưởng, quay người chụp về phía Lam Sấu, quát:
– Chết!
– Lại ăn một quả lựu đạn của gia gia!
Lam Sấu lại ném một khỏa bom qua tới.
“Bành!”
Lại một đám mây hình nấm xuất hiện.
Bất quá.
Cường giả kia ăn một lần thua thiệt gã đã làm tốt phòng ngự, lực trùng kích sinh ra sau khi bom nổ tung cũng không tạo ra ảnh hưởng quá lớn cho hắn.
– Chết!
“Vù vù!”
Mấy ngàn trọng thuần nguyên lực gào thét mà đến.
Lam Sấu biến sắc.
Nhưng vào lúc này, đại sư huynh Đậu Tất cực tốc bay đến, đá hắn bay ra ngoài, dùng thân thể mình chống một kích kia.
“Bành —— “
Đậu Tất bị đánh bay rất xa, cuối cùng đâm vào một thân cây.
Hắn phun một ngụm máu, nhịn đau, nhếch miệng cười nói:
– Mẹ ơi, không hổ là Hư Không cảnh đại viên mãn, quá thoải mái!
– Hả?
Cường giả kia giật mình.
Một kích vừa rồi của mình ít nhất cũng ẩn chứa 5000 trọng thuần nguyên lực, không nghĩ tới tên đệ tử Cuồng Tông Luyện Tâm Kỳ này có thể chống đỡ.
– Chẳng lẽ….
Hắn suy đoán hô to.
– Kẻ này có phòng ngự chí bảo?
– Bị phát hiện rồi!
Đậu Tất xóa đi vết máu trên khóe miệng, nguyên niệm khẽ động, ngoài thân hiện ra một kiện khải giáp màu bạch ngọc, phía trên lấp lóe lưu quang nhàn nhạt.
Dát.
Đám cường giả đang đuổi theo Vân Phi Dương ngừng chân, trong ánh mắt hiện ra vẻ tham lam.
Làm cường giả Hư Không đại viên mãn, bọn họ nháy mắt phán định, áo giáp kia có phẩm chất chí ít đạt tới Huyền Giai cao phẩm!
Chí bảo Tiểu Thần Giới cũng được phân chia thành Thiên Địa Huyền Hoàng.
Huyền Giai cao phẩm.
Đã phi thường xuất sắc.
“Ha ha ha!”
Đậu Tất cười to nói:
– Lão tử mặc Bạch Ngọc Huyền Giáp, các ngươi muốn thì đến truy ta đi!
Nói rồi quay đầu chuồn mất.
“Xoát xoát!”
Vô số cường giả đuổi theo.
Hiển nhiên.
Giữa Vân Phi Dương và phòng ngự chí bảo Huyền Giai cao phẩm, bọn họ lựa chọn cái sau, mà điều này chính là nguyên nhân Đậu Tất lấy ra Huyền Giáp.
Hắn cần sáng tạo cơ hội chạy trốn cho các sư đệ!
– Phi Dương ca, chúng ta cứ chạy như vậy sao?
La Mục ở phía sau hô.
Tuy ở Cuồng Tông không lâu nhưng hắn vẫn rất có hảo cảm đối với ba vị sư huynh này.
– Lấy thực lực của chúng ta, có thể đấu được với Hư Không đại viên mãn à?
Vân Phi Dương không có dừng lại nói.
Tông Chủ trùng trùng điệp điệp giết đến tận Tinh Vân Các vốn rất không sáng suốt.
Bây giờ bị rất nhiều thế lực nhằm vào, càng nguy cơ trùng trùng, điều cần làm nhất bây giờ là bảo trụ tính mệnh.
– Nhưng…
La Mục còn muốn nói gì đó.
– Đừng nhưng nhị gì cả.
Nguyên niệm Vân Phi Dương bao phủ phía sau ý thức được hơn hai mươi tên Hư Không đại viên mãn đã truy hướng đại sư huynh, nói:
– Buông lỏng tâm thần, không nên phản kháng!
“Xoát xoát.”
Trong khoảnh khắc, bọn người La Mục được Vân Phi Dương thu vào Phi Dương đại lục, mà hắn một người xuyên qua giữa rừng núi.
Mục tiêu càng ít càng không dễ bại lộ, cũng càng dễ tránh thoát.