Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 751
Bài danh thứ bảy Thập đại Cuồng Tinh – Đinh Nhiễu, mặc dù thi triển phòng ngự vũ kỹ, vẫn bị một quyền đánh sấp mặt.
Phải biết.
Một quyền của Vân Phi Dương ẩn chứa đến hai trăm ba mươi trọng thuần nguyên lực.
Cường độ này thì dù Tố Thể Kỳ tầng chín cũng không dám khinh thường cho đối phương oanh mình.
Nếu như đánh ba quyền.
Chỉ sợ Đinh Nhiễu sẽ hồn về nơi chín suối.
– Tiểu tử này thật đáng sợ.
– Tiến vào Cuồng Tông không bao lâu đã lĩnh ngộ Cuồng Kinh đến Huyền Giai, làm sao hắn làm được?
– Khó trách Cuồng Ngạo Thiên ngàn dặm xa xôi đi Linh Tiêu Phái cướp người!
Vân Phi Dương dùng một quyền chứng minh sự cường hãn của mình với tất cả võ giả Cuồng Nhân Cốc.
Đến mức.
Khi hắn đã tiêu sái rời đi, rất nhiều người vẫn còn khiếp sợ, chưa lấy lại tinh thần.
– Người này, rất mạnh.
Những Cuồng Tinh khác ẩn trong đám người hoặc quan sát trong tối, trong con ngươi đều hiện ra vẻ hoảng hốt.
Bọn họ vốn đang định tìm thời gian đi ngược Vân Phi Dương đâu, hiện tại thì phải thận trọng cân nhắc lại.
Vân Phi Dương đi vào thư quán, mua mấy quyển thư tịch có quan hệ đến Tiểu Thần Giới, sau đó trở về Cuồng Tông.
Với hắn mà nói.
Một quyền giải quyết hết Đinh Nhiễu – Tố Thể Kỳ tầng tám không có gì đáng để kiêu ngạo, dù sao cảnh giớ đó chỉ là Phá Toái cảnh sơ kỳ.
Đằng sau còn có Thối Cốt Kỳ, Luyện Tâm Kỳ, cường giả chân chính còn rất nhiều.
Sau khi Vân Phi Dương đưa thư tịch giao cho Liễu Nhu, bắt đầu tiếp tục tu hành.
Ngày thứ hai.
Đậu Tất sáng sớm đi vào Bắc Uyển.
Hắn gọi mọi người ra, nói:
– Từ hôm nay trở đi, thời gian từ buổi sáng đến trưa, ta sẽ huấn luyện các ngươi.
Nói xong, vung tay lên.
“Bành bành bành!”
Rất nhiều hộ chân có khối sắt rơi trên mặt đất, làm bùn đất lõm xuống.
– Nặng như vậy?
Bọn người La Mục hoảng hốt.
Đậu Tất nói:
– Thạch đầu bên trong hộ chân nặng đến vạn cân, các ngươi cột vào hai chân cho ta!
“Xoát xoát!”
Bọn người Vân Phi Dương lúc này hành động, cột hộ chân nặng trĩu vào trên đùi.
Khoan hãy nói, trong vị diện như Tiểu Thần Giới, mang thêm vạn cân, thật có chút gian nan.
– Đại sư huynh.
Vân Phi Dương hỏi:
– Giờ phải làm gì?
Đậu Tất nói:
– Chạy năm trăm dặm, luyện sức chịu đựng và tốc độ của các ngươi.
La Mục cùng Vân Lịch cạn lời.
Vân Phi Dương thì nói tiếp.
– Đại sư huynh, phương thức huấn luyện này của ngươi có phải có chút cũ?
Huấn luyện mang vật nặng.
Rất phổ biến trong khắp Phàm Giới.
Đậu Tất ưỡn ngực nói:
– Mặc dù cũ nhưng ở hoàn cảnh như Tiểu Thần Giới, không thể nghi ngờ là hữu hiệu nhất.
Vân Phi Dương nói:
– Đại sư huynh, không bằng chúng tăng thêm độ khó đi.
– Tăng độ khó?
Đậu Tất mờ mịt.
Vân Phi Dương mang theo hộ chân, đi đến diễn võ trường, lấy tay bố trí trận pháp. Rất nhanh, một tòa trọng lực trận được hình thành.
Hắn cười nói:
– Đại sư huynh, đây là trọng lực trận, chúng ta có thể dùng nó để tu luyện, càng có hiệu quả hơn đó.
Đậu Tất cười nói:
– Trọng lực trận pháp? Ta đi vào nhìn một chút.
– Chậm đã!
Vân Phi Dương chân thành nói:
– Đại sư huynh, trọng lực trận của ta sinh ra trọng lực rất mạnh, ngươi đừng xem thường.
– Đúng vậy.
La Mục đồng ý.
– Trọng lực trận của Phi Dương ca rất đáng sợ, chúng ta đều ăn không ít đau khổ trong đó.
Đám người nhìn như đang hảo tâm nhắc nhở Đậu Tất, kì thực là đang kích hắn.
Quả nhiên như vậy.
Đậu Tất khinh thường nói:
– Chư vị sư đệ, sư huynh ta là cường giả Luyện Tâm Kỳ, đã trải qua hai giai đoạn Tố Thể và Thối Cốt, trọng lực mạnh hơn cũng có thể tiếp nhận!
Hắn bước một bước vào trận pháp, tiêu sái nói:
– Ngày hôm nay, đại sư huynh để cho các ngươi kiến thức một chút cái gì gọi là tốc độ!
“Ông.”
Đậu Tất đi vào.
Nhưng.
Khi hắn vừa bước vào một bước, tiêu sái cùng tự tin trước đó nhất thời biến mất, bởi vì sau khi dung nhập trận pháp, bàng bạc trọng lực như dời núi lấp biển áp xuống.
– Má ơi cứu con!
Sắc mặt Đậu Tất kinh biến.
Hắn trong nháy mắt đoán được cường độ trọng lực này ít nhất cũng đạt tới cường độ Phá Toái cảnh đại viên mãn.
Mẹ ta ơi.
Tiểu tử kia bố trí ra trọng lực trận khủng bố như thế!
“Phù phù!”
Cuồng Tông đại sư huynh không thể chống cự áp lực từ bốn phương tám hướng, trực tiếp bị ép xuống, mặt dán trên mặt đất.
“Hưu!”
Nhưng vào lúc này, trận pháp biến mất.
Bọn người Vân Phi Dương vây quanh hắn bắt đầu nghị luận.
– Tư thái đại sư huynh nằm rạp trên mặt đất ưu mỹ, chắc là đang tu luyện một loại Cuồng Kỹ nào đó, nhỉ?
– Nhất định là vậy, ngươi nhìn xem, mặt đại sư huynh đều dán trên đất, nếu không phải tu luyện thì chẳng lẽ nằm ngửi mùi đất tập làm quen dần à?
– Đại sư huynh đúng là đại sư huynh!
La Mục và Vân Lịch ngươi một câu ta một lời, trêu chọc rất chững chạc đàng hoàng!
Mục Oanh và các nàng Lương Âm không khỏi phì cười.
Mặt Đậu Tất bắt đầu nóng rang.
Đám hỗn đản này.
Dám trêu chọc ta!
Hắn xoát đứng lên, vội ho một tiếng nói:
– Ta đây là đang cảm ngộ đại địa, phải tiến hành tiếp xúc thân mật mới rõ hơn được!
– Đại sư huynh lợi hại!
– Bội phục, bội phục!
La Mục và Vân Lịch nhếch miệng cười rộ lên.
Lĩnh ngộ của Vân Phi Dương đối với trọng lực trận, có thể nói lô hỏa thuần thanh, đủ để hắn tạo ra một đại trận hình thành ra trọng lực có thể so với Phá Toái cảnh đại viên mãn.
Đương nhiên.
Vừa rồi chỉ là đùa giỡn đại sư huynh mới đưa trọng lực mở rộng đến trạng thái mạnh nhất.
Bắt đầu tu luyện, hắn điều chỉnh hệ thống trọng lực tại mức độ mà cực hạn của mọi người có thể thích ứng.
Phụ trọng vạn cân còn đi vào trọng lực trận, tất cả mọi người tu luyện sẽ làm ít công to.
– Sư đệ.
Đậu Tất xoa xoa tay, cười nói:
– Làm cho ta một cái trọng lực trận riêng đi.
Tên này rất thích loại cảm giác bị áp bách vừa rồi kia, bởi vì dạng này mới có thể tăng nhanh thực lực.
– Không thành vấn đề.
Vân Phi Dương bố trí một trọng lực trận khác cho đại sư huynh, trọng lực trong đó đạt tới Phá Toái cảnh đại viên mãn.
Đậu Tất tiến vào bên trong tu luyện.
– Không đúng rồi.
Vân Phi Dương lấy lại tinh thần, ngạc nhiên nói:
– Đến cùng là hắn đang huấn luyện ta, hay ta huấn luyện hắn đây?
Bản lĩnh của Đậu Tất là chạy trốn.
Có trọng lực trận, sau đó chỉ cần thô sơ giảng giải một phen rồi truyền thụ cho bọn họ Cuồng Tông Phi Bộ, coi như hoàn thành nhiệm vụ.
Bản lĩnh Lam Sấu là Bạo Phá Thuật, cái này không giống võ đạo.
Buổi chiều.
Hắn bắt đầu giảng giải.
– Bất kỳ vật gì giữa thiên địa đều có thể bạo phá, nhưng quan trọng vẫn là làm sao phối hợp.
Lam Sấu lấy ra một khỏa linh thạch, nói:
– Tỉ như linh thạch, nếu như tìm được thứ có thuộc tính tương xung tương khắc với nó thì có thể sinh ra nổ tung.
Mọi người cẩn thận lắng nghe.
Đến tối.
Hạng Cô bắt đầu giảng giải Ngụy Trang Thuật.
Nguyên lý cũng là sử dụng hoàn cảnh địa lý đặc thù, cùng thuật nín hơi để ẩn tàng hoàn mỹ.
Cứ như vậy, trong tu luyện buồn tẻ, mọi người kiêm tu luôn bản lĩnh cơ bản của ba vị sư huynh.
Một ngày nào đó, sáng sớm.
La Mục và Vân Lịch vụng trộm chui vào nhà xí, chôn thuốc nổ vừa mới nghiên cứu chế tạo vào hầm cầu.
– Đại sư huynh mỗi sáng sớm đều sẽ đi tiểu, chắc có thể trúng chiêu.
– Đi, đi, chúng ta nhanh trốn.
Hai người vội vàng rời đi, tìm một chỗ ẩn nấp.
Cũng không lâu lắm.
“Bành!”
Nhà xí truyền đến tiếng nổ mạnh.
Hai người vui mừng, vội vàng thò đầu ra nhìn về phía nhà xí, sau một khắc, mặt hoảng sợ tái xanh.
Bởi vì Tông Chủ Cuồng Ngạo Thiên đang kéo quần lên, cứt đái đầy người đi tới, giận dữ hét lớn.
– Là ai chôn thuốc nổ?!!