Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 698
Qua một hồi suy nghĩ Vân Phi Dương cũng đoán được, nếu mình không bạo phát thực lực, đám cường giả Tiểu Thần Giới trước mặt chắc sẽ không để mình vào mắt.
Nhưng.
Tả Tư Âu này không tệ.
Thời điểm mình muốn ra tay, sợ mình sẽ chết dưới tay đám quái vật dung nham, hiện thân ngăn cản.
Vẻn vẹn điểm này.
Cũng đủ để nhìn ra hắn rất thưởng thức mình, cũng cân nhắc an toàn của chính mình.
Không hề nghi ngờ.
Vân Phi Dương có hảo cảm đối với trưởng lão Cuồng Tông.
Nếu như phải lựa chọn một tông môn mới có thể tiến vào Tiểu Thần Giới, hắn sẽ chọn Cuồng Tông.
“Xong.”
Lương Âm nắm chặt hồ lô rượu, bối rối nói:
– Tên này không chọn Cuồng Tông đó chứ?
Lâm Chỉ Khê cũng lo lắng.
Nhưng không thể phủ nhận.
Tông môn như Cuồng Tông vô cùng thích hợp Vân Phi Dương, chí ít có thể thưởng thức sự cuồng ngạo của hắn.
Trương Thanh Ngọc còn âm thầm cười lạnh.
– Tiểu tử, ngươi tốt nhất chọn Linh Tiêu Phái!
Vân Phi Dương biểu hiện làm hắn rất giật mình, nhưng cũng chỉ giật mình mà thôi.
Hắn và võ giả Tiểu Thần Giới đều có chung suy nghĩ, tên kia có thể làm thịt mười đầu Bát phẩm hung thú là do Tả Tư Âu trợ giúp trong bóng tối.
Trương Thanh Ngọc rất hi vọng Vân Phi Dương lựa chọn Linh Tiêu Phái, như thế thì mình có thể cho hắn ăn no hành để chứng minh cho Lương Âm thấy, đối phương chỉ là một phàm nhân rác rưởi.
Vân Phi Dương cũng không biết bọn người Lâm Chỉ Khê ở Linh Tiêu tông. Cho nên, hắn nhìn về phía Tả Tư Âu, hỏi:
– Có thể mang theo năm tên huynh đệ của ta không?
Trái tim nhỏ của đám Trưởng lão tông môn đang chờ mong câu trả lời nhất thời nguội lạnh.
Tên này muốn chọn Cuồng Tông.
Sớm biết như thế thì đã xông vào ngay thời điểm hắn xuất thủ để chiếm hảo cảm rồi.
– Có thể!
Tả Tư Âu vội nói:
– Cuồng Tông chúng ta phòng trống rất nhiều, đừng nói năm người, 500 người cũng không thành vấn đề.
Một tên Trưởng lão lên tiếng châm chọc:
– Đúng thế, một cái tông môn tính cả Chưởng môn cũng mới có năm người, không nhiều phòng trống mới lạ.
– Năm người?
Vân Phi Dương trợn mắt.
Tả Tư Âu trừng tên trưởng lão vừa lên tiếng một cái, phản bác:
– Tiểu tử, tuy Cuồng Tông ta ít người, nhưng thực lực mạnh mẽ, không ai dám trêu chọc!
Lời này không ngoa.
Đừng nhìn Cuồng Tông chỉ có năm người, nhưng thế lực khác cũng không dám trêu chọc, bởi vì họ là một đám người điên!
“A.”
Vân Phi Dương không thèm để ý nhân số.
Hắn cần tìm nơi sống yên ổn, sau đó đi tìm các nàng Lâm Chỉ Khê.
– Đúng rồi!
Vân Phi Dương nhớ tới lời Chấp Pháp Tháp chủ căn dặn trước khi đến đây, dò hỏi:
– Người nào trong các ngươi biết Trầm Tiểu Vũ?
Dát.
Lời này vừa nói ra.
Rất nhiều Trưởng lão nhất thời sững sờ ngay tại chỗ.
Võ giả Tiểu Thần Giới cũng trợn tròn mắt.
– Xong cmnr.
Lương Âm vỗ trán.
– Tên này chưa chi đã muốn ăn hành!
“Xoát!”
Đột nhiên, Tả Tư Âu cùng tất cả Trưởng lão lui nhanh ra ngoài, bảo trì khoảng cách hơn mười trượng với Vân Phi Dương, trong ánh mắt lóe ra vẻ đồng tình.
– Sao thế?
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
“Hô!”
Nhưng vào lúc này, trên không truyền đến cương phong lạnh lùng, trong lòng hắn dâng lên một tia không ổn.
– Vân —— Phi —— Dương!
Trầm Tiểu Vũ từ trên trời giáng xuống, cuồng phong thổi loạn tóc xanh hiển lộ ra một khuôn mặt nhỏ đang phẫn nộ tới cực điểm, cùng lúc đó, mãnh hổ thực chất hóa xuất hiện!
– Không tốt!
Vân Phi Dương kinh hãi.
Hắn muốn chạy trốn nhưng nữ hài đột nhiên xuất hiện có cảnh giới quá cao, phóng thích uy áp để hắn không thể động đậy.
– Má ơi, tiểu nữ hài điên này từ đâu đến đây, ta đắc tội nàng sao?!
Đắc tội chứ.
Ngươi dám gọi tên nàng!
“A a!”
Trầm Tiểu Vũ tựa như nổi điên, cự đại hổ thú gầm gừ lao xuống, trực tiếp đè trên thân Vân Phi Dương.
“Ầm ầm!”
Khắp nơi vì đó run rẩy!
Bụi đất bay khắp nơi.
Vân Phi Dương bị đánh lõm vào một hố sâu, miệng sùi bọt mép, run rẩy nói:
– Điên…bà điên!
Khóe miệng tất cả Trưởng lão co giật.
Tiểu tử.
Ngươi nên thỏa mãn.
Hô tên nàng mà còn có thể sống sót.
Lại nói.
Tiểu gia hỏa Phàm Giới này thật ưu tú, đối mặt với bạo tẩu của tiểu ác ma, vậy mà không ngất.
“Xoát!”
Trầm Tiểu Vũ xông lại, một tay túm lấy Vân Phi Dương, nghiến răng nghiến lợi nói:
– Nhớ kỹ, không được hô tên của ta!
Mẹ nó.
Nguyên lai nàng là Trầm Tiểu Vũ!
Ta vẫn giả chết thì hơn.
Vân Phi Dương nhắm mắt, giả dạng hôn mê, còn về tính toán muốn tìm nàng thuyết pháp trước khi tiến vào Tiểu Thần Giới đã tiêu tan theo mây gió.
“Uy!”
Trầm Tiểu Vũ lạnh lùng nói:
– Nghe kỹ cho ta, ngươi nhất định phải đến Linh Tiêu Phái.
Vân Phi Dương vẫn còn giả chết.
– Còn về nguyên nhân.
Trầm Tiểu Vũ thản nhiên nói tiếp:
– Những người bị ta mang đến đây năm năm trước đang ở Linh Tiêu Phái.
“Xoát!”
Vân Phi Dương mở mắt, nhìn qua nói với Trưởng lão Linh Tiêu Phái.
– Ta chọn Linh Tiêu Phái!
“Hô —— “
Lương Âm thở một hơi dài nhẹ nhõm.
Cũng may Trầm Tiểu Vũ xuất hiện, không phải như vậy thì tên này khẳng định sẽ chọn Cuồng Tông.
– Thế này mới đúng.
Trầm Tiểu Vũ vứt Vân Phi Dương qua một bên, vỗ vỗ tay, rực rỡ cười rộ lên, khác xa hình ảnh hung mãnh vừa rồi.
Vân Phi Dương phẫn nộ trong lòng.
– Nữ hài điên, cô chờ đó cho ta, đợi lão tử mạnh mẽ, nhất định hung hăng ngược cô!
Trầm Tiểu Vũ xuất hiện, tuy ngược Vân Đại Tiện Thần một hồi, nhưng mà để hắn làm ra lựa chọn.
Tả Tư Âu lại sụp đổ.
Hắn hét lớn:
– Tiểu tử, ngươi không thể thay đổi!
– Thật có lỗi.
Vân Phi Dương đáp lời:
– Nữ nhân của ta ở Linh Tiêu Phái, cho nên không thể cùng ngài đi Cuồng Tông được.
Lời hắn nói để Lương Âm đỏ mặt.
Trương Thanh Ngọc thấy thế, nổi trận lôi đình, tâm lý phẫn nộ thầm nói.
– Tiểu tử, ngươi đến đây, ta sẽ để ngươi đau đến không muốn sống!
– Tốt thôi.
Tả Tư Âu cũng không cưỡng cầu, hắn nói:
– Tiểu tử, tính cách của ngươi rất thích hợp với Cuồng Tông ta, nếu như lăn lộn không nổi trong Linh Tiêu Phái, Cuồng Tông tùy thời hoan nghênh ngươi!
Nói rồi quay người rời đi.
– Con mẹ nó chứ.
Trên đỉnh một ngọn núi vô danh, Cuồng Tông Tông Chủ – Cuồng Ngạo Thiên thấy Tả Tư Âu rời đi thì chửi đổng lên, phẫn nộ ra quyền, mắng to.
– Sao lại từ bỏ?!
“Bành bành bành —— “
Sơn cốc phía trước nhất thời vỡ nát.
– Móa.
– Tông…Tông Chủ, chúng ta còn đang tu luyện ở dưới mà!
Trong sơn cốc vỡ nát, ba Cuồng Tông đệ tử leo ra, từng tên chật vật không chịu nổi ngã trên mặt đất.
– Tu luyện cái rắm!
Cuồng Ngạo Thiên cả giận quát:
– Đi với ta tới Linh Tiêu Phái!
– Đến đó làm gì?
– Cướp người!
– Tốt tốt tốt!
Ba người nhất thời hưng phấn, trong con ngươi lóe ra ánh sáng muốn tìm đường chết.
Nhìn Tả Tư Âu biến mất, Vân Phi Dương đắng chát cười một tiếng.
Nói thật, hắn thật thích lão giả này, nhưng bọn người Lâm Chỉ Khê đang ở trong Linh Tiêu Phái, mình không có lựa chọn nào khác.
– Đi thôi.
Một Trưởng lão Linh Tiêu Phái cười nói.
Hiện tại, hắn và người Trưởng lão còn lại thoải mái không thôi. Dù sao cũng chọn được một thiên tài rất có giá trị bồi dưỡng cùng năm người rất không tệ khác.
Bọn người Vân Phi Dương được Trưởng lão Linh Tiêu Phái mang đi, các Trưởng lão tông môn chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.
Tuy bỏ lỡ tên thiên tài này nhưng còn sót lại đám thiên tài không tệ.
Sau đó, rất nhiều Trưởng lão bắt đầu lựa chọn, ưu tiên hàng đầu khẳng định là Đế Hoàng Đồ!
Cuối cùng.
Qua nửa canh giờ.
Đế Hoàng Đồ và thủ hạ của hắn chọn Lưu Vân Cốc, các thiên tài khác cũng có kết cục của mỗi người.
Lần Long Môn chiêu mộ thiên tài này, ngoại trừ Trưởng lão Cuồng Tông mất hứng mà về, chín tông môn còn lại đều có thu hoạch.
– Thu hoạch lớn nhất vẫn là Linh Tiêu Phái nha.
– Thực tại không nghĩ tới tên kia mạnh như thế, miểu sát hung thú Vũ Thần cấp dễ như trở bàn tay!
– Thật đáng sợ, nếu tên này tu luyện thêm mấy năm, chẳng lẽ có thể sánh ngang các cùng thiên tài đứng đầu!
– Theo ta thấy, tên kia khẳng định dựa vào Tả Tư Âu, muốn sánh ngang với thiên tài đứng đầu, tuyệt đối không thể.
– Thiên tài trong Linh Tiêu Phái không ít, tên này đi vào, có thể lăn lộn đến nội môn đệ tử cũng đã không tệ.