Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 679
Vân Phi Dương biểu hiện rất cường thế, hoàn toàn không có đường thỏa hiệp, điều này khiến Yến Sơn Tuyết vô cùng bất đắc dĩ.
Nói thật.
Nàng không hề hi vọng làm địch nhân với nam nhân này, bởi vì không hề có chỗ tốt với Quỷ Các.
-Vân Phi Dương.
Yến Sơn Tuyết lại nói tiếp.
-Ở lại đây tỉnh táo một chút đi.
Nói xong vung tay lên.
Vù vù!
Tu vi ngũ Đại Trưởng lão hoàn toàn bùng nổ, khí thế cường đại trong nháy mắt bao phủ toàn bộ đình viện.
Tư Không Minh mừng rỡ.
Tình huống như vậy đủ để chứng minh Vân Phi Dương sẽ nháo nhào cùng Quỷ Các.
Năm tên Thánh cấp, một Quỷ Chủ không hề yếu hơn mình, tiểu tử Vân Phi Dương hôm nay chết là cái chắc.
-Làm sao?
Vân Phi Dương thản nhiên nói.
-Muốn cùng tiến lên?
Yến Sơn Tuyết cười nói.
-Vân thành chủ, ngươi là cường giả Thánh Đế cực kỳ hiếm thấy, ta cùng Ngũ Lão Quỷ Các cùng lên cũng vì tôn trọng ngươi.
Vân Phi Dương nói.
-Nơi này quá nhỏ, thay chiến trường khác đi.
Dù sao bách tính vẫn ở trong thành, lấy thực lực bọn họ, một khi đánh nhau khẳng định sẽ ảnh hưởng tới người vô tội.
Yến Sơn Tuyết nói.
-Mời.
Cách Đế Diệu Thành ba trăm dặm là một khu vực sơn dã trống trải, Vân Phi Dương cùng ngũ đại trưởng lão Quỷ Các bay lên giữa không trung.
Yến Sơn Tuyết và Tư Không Minh để thành viên Quỷ Các bảo vệ gần đó.
-Tình huống thế nào?
-Đây không phải thành chủ Thiết Cốt Thành – Vân Phi Dương sao?
-Kỳ quái, Đế Diệu Thành chúng ta từ khi nào đã có nhiều cường giả Thánh Cấp như vậy?
Ở nơi xa, rất nhiều võ giả nhao nhao tụ tập, thần sắc ngạc nhiên.
Một cường giả Chấp Pháp Tháp ngụy tranh thành võ giả bình thường thầm nghĩ.
-Tên Vân Phi Dương này tại sao lại ở đây?
Người này phụ mệnh Tháp Chủ điều tra Quỷ Các, sớm đã xác định Đế Diệu Thành chính là tổng bộ Quỷ Các.
-Nhìn tình huống trước mắt, hẳn muốn đại chiến cùng Ngũ Lão Quỷ Các rồi.
Gã cường giả kia có chút suy sụp.
Ngũ đại trưởng lão Quỷ Các tu vi trung bình đều đạt Vũ Thánh hậu kỳ, trong đó Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão còn là Vũ Thánh đỉnh phong.
Vân Phi Dương chẳng lẽ muốn một chấp năm?
Không phải đấy chứ.
Ngũ đại trưởng lão Quỷ Các có lẽ sẽ xa luân chiến.
Ngay lúc hắn đang suy tư, Vân Phi Dương rút Hàn Thiên Kiếm ra khỏi vỏ lạnh lùng nói.
-Năm người các ngươi cùng lên đi.
-Má!
Gã cường giả kia trừng to hai mắt.
-Thật sự lấy một địch năm!
Các cường giả Đế Diệu Thành khác cũng trợn tròn mắt, đơn phương đối mặt với năm cường giả Vũ Thánh hậu kỳ, cái này phải vênh váo đến mức nào!
-Nghe nói thực lực Vân thành chủ mạnh mẽ, là đệ nhất thiên tài đương thời, chúng ta ngược lại phải lĩnh giáo thật tốt một phen.
Đại trưởng lão vung tay lên.
“Vù vù!”
Linh lực tinh khiết cường đại gào thét mà ra.
Hắn vừa động, bốn trưởng lão Quỷ Các khác cũng phóng xuất linh lực cuồng bạo.
Năm cường giả Thánh cấp, khí thế toàn bộ khai hỏa, linh lực cuồng bạo nhất thời như biển lớn gào thét.
Cây cối phía dưới bị khí tức ép ầm vang đổ rạp, đá cây đều nát bấy.
Kình lực của bọn họ chí ít cũng đạt tới hơn 80 ngàn trọng, không hề kém hơn nửa bước Vũ Thần.
-Thật mạnh.
-Sự khủng bố của Thánh cấp đây sao?
Cường giả Vũ Vương, Vũ Hoàng quan chiến xung quanh thấy linh lực tinh thuần gào thét mà ra, tâm thần rung động không thôi.
Nhưng.
Đối mặt với khí tức cuồng trước mặt, Vân Phi Dương trên không trung lại không hề động đậy.
Một khắc này.
Võ giả Đế Diệu Thành sinh ra bội phục đối với vị Thành chủ Thập Nhị Tinh thành này từ trong đáy lòng.
Thử hỏi.
Hiện nay trên đời còn có tuổi trẻ tuấn kiệt nào dưới bạo phát tu vi của năm cường giả Thánh cấp hậu kỳ mà có thể mặt không đổi sắc đây?
Ngũ lão Quỷ Các biết, lúc kiếm đạo Vân Phi Dương phóng thích lực lượng tinh thuần, sớm đã hình thành kết giới trước người.
-Vân thành chủ.
Yến Sơn Tuyết mở miệng nói.
-Chúng ta có thể thoải mái từ từ nói chuyện, không cần thiết phải nháo đến xung đột vũ trang.
Nàng vẫn không từ bỏ hi vọng.
Dưới cái nhìn của nàng, có thể hóa thù thành bạn với Vân Phi Dương mới là lựa chọn tốt nhất.
-Không cần!
Vân Phi Dương cười nói.
-Ta là người thẳng thắn, dám đánh chủ ý vào nữ nhân của ta, dù chưa làm gì cũng nhất định phải trả giá đắt.
Xoát!
Đang nói chuyện hắn đột nhiên xuất hiện trước mặt Ngũ trưởng lão có tu vi thấp nhất, Hàn Thiên Kiếm lóe ra một đạo kiếm quang.
Dưới ánh mắt của người ngoài, đây là một kiếm.
Trên thực tế, khi Vân Phi Dương trong nháy mắt đã vung ra mấy chục kiếm, mỗi một kiếm đều có vị trí giống nhau.
Ầm.
Ngũ trưởng lão sớm đã bố trí kết giới phòng ngự, trong nháy mắt bị đánh nát, hoàn toàn không hề có tác dụng phòng ngự.
-Không tốt.
-Phốc.
Máu tươi phun trào, một cách tay xoay trong giữa không trung một vòng cuối cùng rồi rơi xuống.
Chỉ trong nháy mắt.
Phòng ngự của Ngũ trưởng lão bị ép nát, cánh tay phải bị Hàn Thiên Kiếm chém rụng.
Tốc độ như thế.
Khiến cho mọi người kinh hãi.
-Chết.
Bốn Trưởng lão còn lại ngay lúc Vân Phi Dương động thủ đã ngưng tụ vũ kỹ cường thế đồng loạt oanh đến.
Bố cỗ linh lực tinh thuần ngưng tụ cùng một chỗ, hình thành lực lượng chí ít cũng hơn sáu vạn trọng.
Vân Phi Dương cũng không thèm tránh.
Thậm chí cũng không kịp quay người, lập tức bị đánh vào trên lưng.
Oanh!
Hắn bị đánh bay ra mấy chục trượng, đợi đến lúc ổn định thân thể, lưu quang quanh thân lấp lóe, chiến giáp Thái Hư Bạch Kim hiển hình, khóe miệng lộ ra mỉm cười.
-Không hề bị thương?
-Trên người hắn mặc áo giáp, khẳng địch là chí bảo phòng ngự cực cao.
Mọi người kinh hãi.
Xoát!
Nhưng vào lúc này thân hình Vân Phi Dương lóe lên, lúc xuất hiện lần nữa là trước mặt tứ trưởng lão, Hàn Thiên Kiếm lóe ra kiếm quang.
– Phốc.
Kết giới phòng ngự tứ trưởng lão bị phá, cánh tay cũng bị chém rụng.
-Lão tứ.
Bọn người Đại trưởng lão muốn rách cả mí mắt, Yến Sơn Tuyết lạnh lùng, bàn tay nắm thật chặt.
Trong lòng Tư Không Minh cười lạnh không thôi.
Vân Phi Dương phế bỏ cánh tay phải của hai Trưởng lão, cừu hận này đã lập, tuyệt đối không còn đường sống.
-Đáng giận.
Ba người Đại trưởng lão phẫn nộ xông lên, trong ánh mắt bọn họ lóe ra lửa giận.
Đáng tiếc.
Năm người liên thủ chưa hẳn có thể làm trọng thương Thần giáp hộ thể của Vân Phi Dương, bây giờ chỉ còn ba người, càng không thể có bất kỳ uy hϊế͙p͙ gì.
Xoát!
Vân Phi Dương né tránh công kích của ba người, giẫm lên Quỷ Bộ xuất hiện trước mặt tam trưởng lão, Hàn Thiên Kiếm lần nữa lấp lóe kiếm mang.
Ngay tại lúc này Yến Sơn Tuyết đột nhiên xuất hiện, tay ngọc nàng vung lên, đẩy kiếm ra.
Vân Phi Dương lui lại mấy trượng.
Yến Sơn Tuyết vung tay lên, ra hiệu mấy trưởng lão lui ra lạnh lùng nói.
-Vân Phi Dương, chúng ta chiến.
Ngũ Đại Trưởng lão không phải đối thủ của tên này, nếu như chính mình không lên, sợ rằng sẽ bị tiêu diệt toàn bộ, đối với Quỷ Các mà nói đó là tổn thất to lớn.
Xoát.
Vân Phi Dương cất Hàn Thiên Kiếm đi, cười nói.
-Bản thành chủ ta lần đầu tiên giao thủ với nữ nhân a.
Đối mặt với nữ nhân xinh đẹp như vậy, dùng kiếm cũng không nên, tay không tấc sắt mới có thể chiến được tiện nghi.
Xoát!
Đột nhiên Yến Sơn Tuyết xuất hiện bên người hắn, bàn tay mềm mại hóa thành từng đạo quyền ảnh.
Bành bành bành!
Vân Phi Dường hóa giải từng cái một.
Vốn hắn định nhân cơ hội chế trị cổ tay nữ nhân này, nhưng Tư Không Minh xuất quỷ nhập thần xuất hiện ở phía sau, 50 ngàn trọng linh lực bùng nổ.
Quả nhiên.
Gia hỏa này vẫn xuất thủ!
Đáng tiếc Vân Phi Dương vẫn luôn chú ý tới con rắn độc này, vào thời khắc hắn động thủ, Linh Niệm nối liền với Phi Dương đại lục.
Oanh!
Hoàng Doanh Thiện trống rỗng xuất hiện, một chưởng đánh bay Tư Không Minh ra ngoài.
-Bắt lại cho ta.
-Tuân mệnh.
Hoàng Doanh Thiện xuất hiện trước mặt Tư Không Minh đang trọng thương, tát một cái, miệng phu máu tươi.
Yến Sơn Tuyết cả kinh nói.
-Vũ Thần!