Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 644
Thiết Cốt Thành.
Lần đầu tiên tiếp nhận đánh giá Tinh giai.
Được hơn hai mươi đánh giá viên chuyên nghiệp xem xét trực tiếp đạt đến Thập Nhị Tinh!
Vạn Thế Đại Lục triệt để bùng nổ.
Phải biết.
Từ xưa đến nay, không có bất kỳ thành trì nào đánh giá đầu tiên đã trực tiếp đến Tinh giai cao nhất cả!
Thật đáng sợ.
Thật cạn lời!
Nếu như không phải trên Công Kỳ Bài nội thành hiện ra chữ viết rõ ràng, bọn họ tuyệt không dám tin!
Vài ngày sau.
Có quan hệ đến việc đánh giá Thiết Cốt Thành bắt đầu truyền bá khắp đại lục, rất nhiều người bắt đầu nghị luận.
– Không phải chứ, một ngàn Vũ Vương!?
Rất nhiều võ giả sụp đổ.
Số lượng này có thể bằng tất cả Quận quốc khác cộng lại a!
Mà.
Thập Nhị Tinh Tổ Long Thành cũng chỉ có mười mấy Vũ Vương thôi!
Có người co giật khóe miệng nói:
– Đánh giá viên phụ trách đánh giá lúc ấy chắc ngây người tập thể quá.
– Có thể lắm.
Một tên võ giả nói:
– Một ngàn Vũ Vương, chín ngàn Vũ Tông đỉnh phong hình thành khí thế khủng bố đến mức nào!
– Mẹ!
Có người nói:
– Vân Phi Dương này thật sự tạo cho chúng ta rung động khó có thể tưởng tượng nổi a!
Thật đúng như thế.
Không chỉ an toàn trở về từ mảnh đất thí luyện, mà còn không chế luôn đám Ma Linh.
Đi một chuyến đến Nam Cương, thuận tay diệt Khống Thi Giáo.
Bây giờ.
Mới từ Tinh Thần đại lục trở về chưa đến hai tháng, Thiết Cốt Thành lại trở thành Thập Nhị Tinh thành.
Những chuyện này đều làm bọn hắn rung động to lớn, trái tim không thể chịu đựng được.
Không có việc gì.
Từ từ rồi sẽ quen thuộc thôi.
Thiết Cốt Thành được đánh giá Thập Nhị Tinh chắc chắn sẽ lưu truyền trên khắp Vạn Thế Đại Lục một đoạn thời gian và cũng trở thành đề tài nói chuyện cho rất nhiều võ giả khi không có chuyện gì làm.
Đương nhiên.
Muốn nói lớn nhất sụp đổ.
Vẫn phải là rất nhiều gia tộc và thế lực.
Khi bọn họ biết được tin tức, trước tiên tổ chức hội nghị, cũng căn dặn dòng chính nhà mình tuyệt không thể gây vào Vân Phi Dương, cũng không nên trêu chọc võ giả Đông Lăng Quận.
Có thể nói.
Thiết Cốt Thành được đánh giá Thập Nhị Tinh, phân lượng của Đông Lăng Quận được rất nhiều gia tộc đề bạt, có thể sánh cùng Tổ Long Thành, thậm chí siêu việt!
Đây cũng là nguyên nhân Vân Phi Dương chế tạo thành trì.
Một người mạnh chỉ là một người.
Chế tạo ra Thập Nhị Tinh thành không kém gì Tổ Long Thành chẳng khác nào có thế lực cường đại, chân chính để cho người khác kiêng kị.
Muốn đánh nhau chứ gì?
Một ngàn Vũ Vương.
Chín ngàn Vũ Tông đỉnh phong.
Đến.
Lão tử nhiều người, tươi sống nghiền nát ngươi!
Đông Lăng Quận.
Sau khi Thiết Cốt Thành được đánh giá Thập Nhị Tinh, có thể nói cả Quận vui mừng, dù võ giả hay bách tính bình dân đều tự sinh ra cảm giác tự hào!
Từ nay về sau.
Khi bọn hắn tiến vào quận quốc khác, lấy thân phận ra sẽ khiến cho những người kia không ngừng hâm mộ.
Dù sao.
Trong quận quốc của ta có một tòa Thập Nhị Tinh thành không kém gì Tổ Long Thành a!
Phân giáo Đông Lăng học phủ.
Vân Phi Dương ngồi trong Quý Thủy Đường, hai chân khoác lên bàn học, cười nói:
– Bảo lão sư, ta nói được làm được, cô cũng nên thực hiện lời hứa đi.
Bộ dạng này rất cần ăn đòn.
Bất quá.
Bảo Lỵ đứng trên bục giảng lại không sử dụng bạo lực, bởi vì nàng tận mắt nhìn thấy Tinh giai bài đang đặt lên bàn trước mặt mình.
Tuy đã sớm biết Thiết Cốt Thành được đánh giá là Thập Nhị Tinh, nhưng khi nhìn thấy Tinh giai lệnh bài đại biểu quyền uy vẫn rung động thật sâu.
Những năm gần đây.
Vân Phi Dương biểu hiện rất xuất sắc vượt xa tưởng tượng của nàng, trong lòng nhận định, tên này có thể chế tạo ra Thập Nhị Tinh thành.
Nhưng.
Một tháng!
30 ngày ngắn ngủi!
Hắn đã bồi dưỡng được một ngàn Vũ Vương, chín ngàn Vũ Tông đỉnh phong, điều này thực sự đáng sợ.
“Uy uy.”
Vân Phi Dương nói:
– Cô không nói gì đi.
Bảo Lỵ lấy lại tinh thần, ném Tinh giai bài cho hắn, vũ mị cười nói:
– Tiểu tử, ngươi còn chưa tìm được vị hôn thê của mình, ta gả cho ngươi, ngươi dám cưới sao?
Vân Phi Dương cười nói:
– Nói như vậy, cô đồng ý gả cho ta?
Bảo Lỵ thu hồi nụ cười.
Trong ánh mắt nàng hiện ra tia giãy dụa, nói:
– Vân Phi Dương, ngươi bây giờ là Thành chủ Thập Nhị Tinh thành, thân phận cao quý, ta gả cho ngươi chỉ mang đến phiền toái cho ngươi.
– Phiền phức?
Vân Phi Dương nói:
– Thầy trò yêu nhau?
Bảo Lỵ trầm mặc.
Vạn Thế Đại Lục có luân lý cương thường, tuy thầy trò yêu đương vẫn có xuất hiện, cũng không có lệnh cấm rõ ràng nhưng dù sao cũng không được công nhận.
“Ba.”
Vân Phi Dương buông chân xuống.
Hắn giơ lên đặt lên bàn, nhẹ nhàng dùng lực bóp một cái hóa nó thành bột phấn, mục quang lãnh lệ nói:
– Ai dám loạn đầu lưỡi, ta sẽ để hắn vĩnh viễn im miệng.
Một cỗ sát khí bao phủ toàn bộ Quý Thủy Đường.
Người nào dám nói ra nói vào, tốt phương pháp giải quyết tốt nhất chính là quyền đầu, đạp nát hết thảy!
Bảo Lỵ ngạc nhiên nhìn hắn.
Một khắc này, trong thân thể Vân Phi Dương bộc phát ra sát khí và cường thế để nàng động dung.
Có điều
“Oanh!”
Đột nhiên, Vân Phi Dương hoa lệ bay ra ngoài, đứng tên mặt đất bên ngoài Quý Thủy Đường, hai mắt lóe lên kim quang.
– Vân Phi Dương!
Bảo Lỵ phẫn nộ đi tới, bắt đầu bạo tạc ra tay, vừa đánh vừa nói:
– Hủy hoại thiết bị học tập của học phủ, phạt một vạn lượng!
– Ta…
Vân Phi Dương bị đánh miệng sùi bọt mép, nói:
– Ta…ta cho mười vạn lượng!
Quả nhiên.
Vân Phi Dương có trâu đến đâu, một khi đối mặt Bảo Lỵ cũng chỉ có bị ngược.
– Bảo Lỵ.
Lần nữa ngồi trên bàn, đầu heo Vân Phi Dương bình tĩnh nói:
– Từ giờ trở đi, cô phải tùy thời làm tốt chuẩn bị gả cho ta.
Bảo Lỵ âm thầm buông lỏng một hơi.
Xem ra như mình nói lúc trước, không tìm được Lâm Chỉ Khê, tên này hẳn sẽ không bức bách mình gả cho hắn.
– Ta đi đây.
Vân Phi Dương đứng lên.
Tới nơi này chỉ để Bảo Lỵ hiểu rõ nên thực hiện lời hữa của mình trước kia.
Nhìn bóng lưng đang dần biến mất, Bảo Lỵ đắng chát cười một tiếng, đã từng là một câu nói đùa, không ngờ lại trở thành sự thật, mình làm sao đây.
– Lỵ Lỵ.
Đột nhiên có âm thanh truyền đến.
Bảo Lỵ quay người nhìn lại thấy phụ thân đứng trước đại môn.
Bảo Tụng Nhân cười nói:
– Không cần quan tâm cách nhìn của thế nhân mà tận lực giấu diếm bản tâm của mình, làm thế chỉ khiến còn càng tổn thương thôi.
– Huống hồ, thực lực tên học sinh kia đã siêu việt con, loại quan hệ thầy trò này đã thùng là rỗng kêu to.
Bảo Lỵ khẽ giật mình.
Bỗng nhiên, nàng cười nói:
– Con hiểu hiểu.
– Ừm.
Bảo Tụng Nhân nói tiếp:
– Tiểu tử kia bóp nát một cái bàn học thì để hắn bồi một trăm vạn đi, dù sao người con rể tương lai này của ta rất không thiếu tiền.
– Phụ thân!
Bảo Lỵ đỏ mặt nói:
– Ngài loạn nói cái gì thế!
Ssau khi về đến phủ thành chủ.
Vân Phi Dương gọi Gia Cát Cẩm và Tương Cần tới, an bài các nàng một người quản lý chính vụ, một cái quản lý quân vụ.
Làm xong hết thảy.
Hắn tính toán mang theo bọn người La Mục tiến vào Phi Dương đại lục bắt đầu tu luyện, chuẩn bị đột phá Vũ Thánh.
Bất quá.
Vừa chuẩn bị đi vào, binh lính đến báo:
– Thành chủ, thiếu chủ Long gia Long Chấn Vũ, Mạc gia Mạc Văn Hiên và Độc Cô Cần bái phỏng.
Vân Phi Dương nói:
– Mời bọn họ vào.
Ba người Long Chấn Vũ đi tới.
Mạc Văn Hiên mở miệng trước.
– Vân thành chủ, bốn năm sau sẽ có Long Môn xuất hiện, xin ngươi để cho chúng ta tiến vào phương thế giới kia để tu luyện.
Vân Phi Dương cười hỏi lại:
– Lý do.
Mạc Văn Hiên chân thành nói:
– Theo ta suy đoán, việc có thể thông hướng đến Tiểu Thần Giới khẳng định khó khăn trùng điệp, mọi người cùng nhau xông vào sẽ có xác xuất chiến thắng cao hơn.