Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2618
Ba chữ “không nguyện ý” vô cùng vang dội truyền khắp đại điện.
Các cường giả đến đây chúc mừng nghe vậy, sắc mặt đột nhiên biến đổi, nhao nhao quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy bậc thang ngoài điện, một nam tử áo trắng anh tuấn uy vũ bất phàm mỉm cười đi từng bước một tới.
-Người này ai?
-Không phải cố ý đến quấy rối đó chứ?
-Chậc chậc, dám quấy rối ở Túc Sa Vực, tên này ăn tim gấu gan báo.
Mọi người rất hứng thú nghị luận.
Vẻ mặt Đồng Phá Thiên nghiêm túc thầm nghĩ.
-Là tiểu tử kia!
Hắn không quên bộ dáng người trẻ tuổi này, cũng không thể quên được năm đó bị đối phương áp đảo bên ngoài Thái Vũ Vực.
Bởi vậy có thể thấy.
Người đến chính là Vân Phi Dương.
Cổ Tâm Di hơi nhíu mày, nhưng vẫn nhìn về phía cháu gái.
Trầm Tiểu Vũ giờ phút này vẫn ngồi trên ghế nữ hoàng nhưng một mực chăm chú vào nam nhân đang đi tới, trong ánh mắt tràn đầy ngốc trệ.
Là hắn!
Nam nhân mình ngày mong đêm nghĩ.
Mắt Trầm Tiểu Vũ ướt át, nước mắt trượt xuống theo khuôn mặt.
Vân Phi Dương ngừng trong điện, nói.
-Tiểu Vũ, đi theo ta đi.
Trầm Tiểu Vũ che miệng, nước mắt rơi như mưa.
-Vân Phi Dương.
Cổ Tâm Di nhẹ giọng trách cử.
-Tiểu Vũ sắp tiếp nhận nữ hoàng chi vị, vĩnh viễn thủ hộ Túc Sa nhất tộc, sao lại rời đi với người!
-Vân Phi Dương?
-Cứu Thế Chủ cứu vãn vũ trụ thứ hai?
-Không phải ch.ết rồi sao?
Vô số cường giả ngạc nhiên không thôi.
Chuyện hai vạn năm trước vũ trụ thứ hai trải qua hạo kiếp, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều có nghe nói, nhưng không nghĩ tới, vào hôm nay sẽ nhìn thấy người chém giết Huyết Tổ.
Vân Phi Dương nói.
<!– /22959206260/video_1x1
!function(v,t,o){var a=t.createElement(“script”);a.src=”https://ad.vidverto.io/vidverto/js/aries/v1/invocation.js”,a.setAttribute(“fetchpriority”,”high”);var r=v.top;r.document.head.appendChild(a),v.self!==v.top&&(v.frameElement.style.cssText=”width:0px!important;height:0px!important;”),r.aries=r.aries||{},r.aries.v1=r.aries.v1||{commands:[]};var c=r.aries.v1;c.commands.push((function(){var d=document.getElementById(“_vidverto-026c42d3bec1c55f2af4694e10c3cd93”);d.setAttribute(“id”,(d.getAttribute(“id”)+(new Date()).getTime()));var t=v.frameElement||d;c.mount(“10799”,t,{width:720,height:405})}))}(window,document);
–>
-Trầm Tiểu Vũ là nữ nhân của ta, phải cả đời làm bạn ta, sao có thể vĩnh viễn đi thủ hộ Túc Sa nhất tộc.
Trời móa!
Tên này ngưu bức!
Dám khiêu chiến nữ nhi của Thái Vũ!
-Nữ nhân của ngươi?
Cổ Tâm Di lạnh lùng nói.
-Tiểu Vũ là tôn nhi của ta, đại sự cả đời của nàng do Trầm gia ta quyết định.
Vân Phi Dương không để ý nàng, mà nhìn về phía Trầm Tiểu Vũ.
-Đi theo ta về vũ trụ thứ hai, về Chân Vũ Thần Vực.
Trầm Tiểu Vũ đã khóc thành cả người nước mắt, sau đó gỡ vương miện trên đầu xuống, nói.
-Nãi nãi, ta không làm Túc Sa nữ hoàng nữa, ta muốn đi theo hắn trở về.
Cổ Tâm Di cau mày.
-Hồ nháo!
Trầm Tiểu Vũ bay xuống, rơi vào trước người Vân Phi Dương, thấp giọng nói.
-Đần độn, còn không mau chạy!
Xoát!
Vân đại tiện thần trực tiếp ôm nàng vào trong ngực, hóa thành một đạo lưu quang xông ra đại điện, lao ra Túc Sa Vực.
Tốc độ này rất nhanh, nhanh đến mức lúc hai người biến mất, cường giả đến đây chúc mừng mới chậm nửa nhịp lấy lại tinh thần, sau đó
khóe miệng kịch
co quảp.
Đại điển kế nhiệm Nữ hoàng của Túc Sa nhất tộc, đây chính là chuyện vô cùng lớn của vũ trụ thứ nhất, kết quả người kế nhiệm lại bị Vân Phi Dương của vũ trụ thứ hai bắt cóc!
-Nữ hoàng đại nhân!
Cường giả Túc Sa tộc cả giận nói.
-Có muốn đuổi theo hay không!
-Thôi đi.
Cổ Tâm Di khoát khoát tay.
-Để con bé đi đi.
Cháu gái rời đi để cho nàng nhớ tới mình năm xưa, nhớ tới mình vì gặp mặt Trầm Hạo mà liều lĩnh đi khắp vũ trụ tìm hắn.
Trong hạo hãn vũ trụ, Trầm Tiểu Vũ dựa trong ngực Vân Phi Dương, nói.
-Sao chàng lại còn sống?
Vân Phi Dương cười nói.
-Thượng thiên cho rằng ta thất hứa quá nhiều, cho nên để cho ta phục sinh trả cho hết nợ.
-Vô nghĩa.
Trầm Tiểu Vũ lườm hắn một cái, nhưng trên khuôn mặt nhỏ nhắn lại dào dạt mỉm cười ngọt ngào, hai vạn năm qua, nàng rất ít khi cười tự nhiên, cười hạnh phúc như thế.
Vân Phi Dương nói:
-Khi đến Chân Vũ Thần Vực, ta sẽ tổ chức một đại hôn lễ, làm cho cả vũ trụ đều biết, nàng là nữ nhân của Vân Phi Dương.
-Không cần phiền toái như vậy.
Trầm Tiểu Vũ đỏ mặt nói:
-Vô cùng đơn giản là được rồi.
-Vậy không được.
Vân Phi Dương nói:
-Hôn nhân đại sự, há có thể đùa!
-Đúng nha, đúng nha.
Trầm Tiểu Vũ trêu chọc.
-Hôn nhân đại sự lớn như vậy, thế Có Có người trải qua không chỉ một lần nha.
Vân Phi Dương nhất thời cứng ngắc.
Không bao lâu.
Mỗi một vực, mỗi một tộc quần khắp vũ trụ thứ hai, chỉ cần là nhân vật có danh tiếng có uy vọng đều thu được một tấm thiệp mời, nội
dung là Vân Phi Dương tổ chức đại hôn vào mùng sáu tháng sáu.
Trời ạ!
Đây chính là đại sự hàng đầu!
Võ giả thu được thiệp mời không có chút do dự, vội vàng chuẩn bị tốt quà mừng, bay về Chân Vũ Thần Vực.
Ba tháng sau hôn lễ của Vân Phi Dương và Trầm Tiểu Vũ sẽ được cử hành, trong khoảng thời gian ngắn, khắp nơi trong vũ trụ thứ hai đều có thể thấy được võ giả phi hành tốc độ cao.
-Bọn họ đây đi đâu?
-Không biết à? Vân minh chủ sắp đại hôn, bọn họ vội vã tiến về Chân Vũ Thần Vực tham gia hôn lễ.
-Một cuộc hôn sự thế mà kinh động nhiều thế lực cùng cường giả như vậy, Vân minh chủ không hổ là tồn tại có uy vọng nhất vũ trụ thứ
hai!
Ba tháng sau.
Vân Phi Dương ở trong Đế Cung, cưới Trầm Tiểu Vũ dưới vạn chúng chú mục.
Quy mô hôn lễ vô cùng to lớn, lớn đến mức hôn lễ đã kết thúc mấy tháng mà vẫn là đề tài để võ giả các vực tranh nhau nghị luận.
-Phi Dương ca.
Thần Ma Sơn, La Mục ngạc nhiên nói:
-Ngươi muốn đi?
-ừm.
Vân Phi Dương nói.
La Mục nói:
-Đi đâu?
Vân Phi Dương đưa mắt nhìn qua cảnh sắc nơi xa, nói.
-Đi một nơi không tranh quyền thế, trải qua cuộc sống bình thường.
-Không đi Hồng Mông chi cảnh?
La Mục ngạc nhiên nói.
Vân Phi Dương lắc lắc đầu.
-ch.ết hai vạn năm để cho ta hiểu rõ, võ đạo không có điểm cuối, thay vì mù quáng truy cầu, không bằng dùng thời gian bồi bạn thân
nhân.
La Mục nói.
-Phi Dương ca, ngươi đi rồi, Chân Vũ Thần Vực làm sao bây giờ?
Vân Phi Dương cười nói.
-Ngươi và bọn người Việm Sương, Vân Lịch phụ trách quản lý một chỗ.
-Cái này không được đâu…
-Không có gì không được, ta đã quyết định.
Hôm sau.
Vân Phi Dương cáo biệt mọi người, mang theo chúng nữ Lâm Chí Khê, Trầm Tiểu Vũ rời khỏi Chân Vũ Thần Vực.
Khi hắn biến mất trong vũ trụ mịt mờ cũng đại biểu cho việc, thời đại huy hoàng đã từng thuộc về hắn đã đặt một dấu chấm tròn hoàn
mỹ!
Đời nào lại thiếu người tài, lẫy lừng ai cũng một thời!
Nhưng truyền thuyết về Vân Phi Dương cũng đã tái nhập sử sách, trở thành tồn tại vĩnh hằng bất diệt.
Siêu
Vô tận năm tháng sau này, khi võ giả nhìn lại cuộc đời hắn, lướt qua đủ loại sự tích của hắn, chỉ có dùng bốn chữ để hình dung Thần Yêu Nghiệt!
Lời tác giả: ( Kết thúc ]
( Kết thúc 1 ( Kết thúc 1!
Viết đến nơi đây, nội dung cốt truyện đã kết thúc toàn thành, mặc dù có vài muội tử không được thu nhưng cũng đã không quan trọng.
Kết thúc, thần kinh ta cũng buông lỏng.
Dù sao đã hơn 4 triệu chữ, viết một quyển này cũng 2 năm, kết thúc rất bình thường.
Những người bất mãn nhưng vẫn theo dõi tới nay, chúc mừng các ngươi, các ngươi triệt để giải phóng
Đương nhiên.
Ta thật sự cũng rất cảm tạ các ngươi, cảm tạ đã một đường chống đỡ, một đường theo Vân Phi Dương chiến Đại Lục, chiến Tiểu Thần Giới, chiến Chân Vũ Thần Vực, chiến Vũ Trụ!
Chờ chút!
Sao không đi Hồng Mông chi cảnh? Cứ kết thúc như vậy?
Thực ra, kết thúc ở đây đã là một cái kết không tệ, cũng coi như một cái kết mở cho các ngươi tưởng tượng vô hạn.
Huống hồ, đi Hồng Mông chi cảnh, khẳng định là thế giới hoàn toàn mới, nhân vật hoàn toàn mới, câu chuyện hoàn toàn mới, có nhiều người chưa hẳn thích xem!
Cho nên, cảm nghĩ ở trên là cho bọn hắn.
Còn về cốt truyện Hồng Mông chi cảnh, ta sẽ tiếp tục viết, các ngươi có thể vô tạp vô niệm mà rời đi, cũng có thể lựa chọn tiếp tục cùng
đi theo.
Cốt truyện Hồng Mông chi cảnh sẽ không quá nhiều, số lượng từ cũng không vượt qua 500 chương, bởi vì trong lúc viết phần Hồng Mông chi cảnh, ta cùng lúc viết một bộ sách mới.
Mọi người có thể đối đãi nội dung đằng sau như phiên ngoại thiên, ưa thích có thể nhìn xem, không thích thì coi như chương này là kết cục cuối cùng.
Nhạc hết người đi, khúc hết người chưa tán, chúng ta, Giang Hồ Tái Kiến!