Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2612
Mấy năm sau.
Viêm Sương cùng bọn người La Mục lần nữa đi đến trước kia anh hùng, đi cùng bọn hắn, còn có mấy võ giả trẻ tuổi.
Tuổi tác những người này không lớn, thọ nguyên cũng mới mấy ngàn tuổi, là thành viên tham gia lần đầu tham gia luận võ giữa các tinh vực, tư chất và tu vi đều rất không tệ.
– Phi Dương ca!
La Mục cười nói.
– Những tiểu tử này biểu hiện không tệ, trải qua từng trận chiến đấu gian nan, cuối cùng thu được hạng hai!
Hơn mười tinh vực khắp vũ trụ tham gia luận Võ.
Phi Dương vũ trụ có thể đạt hạng hai, quả thật không tệ!
– Yên tâm đi.
Vân Lịch thề son sắt.
– Ngàn năm sau, luận võ các tỉnh vực lần hai, Phi Dương vũ trụ chúng ta nhất định có thể đoạt giải nhất!
Mấy thiên tài nhao nhao tế bái bia anh hùng, một người bên trong càng khóc thương tâm gần ch.ết.
Hắn gọi Sở Phong.
Đến từ thành trì vô cùng bình thường của Chân Vũ Thần Vực.
Khi còn nhỏ từng bị trọng thương, kém chút không trị mà ch.ết, Vân Phi Dương sau bị trở về chữa lành, từ đó bắt đầu chăm chỉ tu luyện.
Tiểu gia hỏa đi ra từ tiểu địa phương một đường nghịch tập mà lên, sau đó đoạt giải quán quân khi tham gia luận võ cửu vực, bắt đầu được bọn người Phá Cổ Tiên Đế tập trung bồi dưỡng, tu vi ngày càng tăng nhanh.
Sở Phong trưởng thành có gian khổ, cũng gặp rất nhiều trắc trở, nhưng cuối cùng chèo chống đến một bước này, vì ân nhân Vân Phi
Dương.
Đáng tiếc.
Khi hắn trở thành thiên tài đại biểu Chân Vũ Thần Vực tham gia luận võ các linh vực, cùng huynh đệ đoạt hạng hai, ân nhân lại không thể tận mắt nhìn thấy.
<!– /22959206260/video_1x1
!function(v,t,o){var a=t.createElement(“script”);a.src=”https://ad.vidverto.io/vidverto/js/aries/v1/invocation.js”,a.setAttribute(“fetchpriority”,”high”);var r=v.top;r.document.head.appendChild(a),v.self!==v.top&&(v.frameElement.style.cssText=”width:0px!important;height:0px!important;”),r.aries=r.aries||{},r.aries.v1=r.aries.v1||{commands:[]};var c=r.aries.v1;c.commands.push((function(){var d=document.getElementById(“_vidverto-026c42d3bec1c55f2af4694e10c3cd93”);d.setAttribute(“id”,(d.getAttribute(“id”)+(new Date()).getTime()));var t=v.frameElement||d;c.mount(“10799”,t,{width:720,height:405})}))}(window,document);
–>
Sở Phong rất hy vọng thần tượng đã từng trị tốt cho mình đứng trước mặt khen ngợi mình, dù chỉ một câu…
– Tiên Đế đại nhân!
Hắn lau nước mắt, song quyền nắm chặt nói.
– Ta sẽ kế thừa ý chí của ngài, dùng một đời để bảo vệ Phi Dương vũ trụ!
Ngàn năm sau.
Luận võ các linh vực lần thứ hai diễn ra.
Sở Phong lần nữa mang theo đồng bọn tham gia, đi qua từng trận kịch chiến, sau cùng đoạt được danh hiệu đệ nhất.
Khi hình ảnh đoạt giải nhất tung bay trong màn sáng trên không các vực vũ trụ. Một khắc này, tất cả võ giả cùng reo hò, cùng điên
cuồng.
– Phi Dương Phi Dương, vũ trụ mạnh nhất!
Cũng không biết ai cao giọng hô lên khẩu hiệu không biết xấu hổ này, nhất thời khiến mọi người tranh nhau hô to theo, thanh âm vang vọng giữa thương khung!
Năm tháng trôi qua, không biết bao lâu.
Hạo hãn vũ trụ cũng phảng phất như thần linh nhìn xuống toàn bộ sinh linh như trước đây.
Mọi người cũng từ từ quên mất tai nạn đã từng xảy ra trước đó.
Hậu nhân chỉ có thể thông qua truyền miệng và ghi chép mới biết đến giai đoạn lịch sử hắc ám kia.
Mỗi lần bọn hắn nhìn thấy ghi chép Vân Phi Dương hi sinh bản thân vì chúng sinh, không khỏi đau lòng nhức óc, ngửa mặt lên trời thở
dài.
Chân Vũ Thần Vực.
Nam đồng hơi có vẻ non nớt trên một ngọn núi cao, bàn chân trần rơi vào trên đá lớn, cười nói.
– Cha, kể cho con nghe một chút về sự việc của Phi Dương bá bá đi.
Tiểu gia hỏa rất đáng yêu, tướng mạo cũng rất giống La Mục.
Hắn là nhi tử của La Mục cùng Long Chấn Hưng Nhã, gọi La Vô Vong.
– Được.
La Mục dừng tu luyện, vuốt ve đầu nhỏ của nhi tử, cười nói.
– Cha hôm nay tiếp tục kể cho ngươi…
Hắn chậm rãi nói lại những việc trải qua cùng cùng Vân Phi Dương ở Tiểu Thần Giới, nói một hồi, hai con ngươi ướt át, thanh âm cũng dần nghẹn ngào.
La Vô Vọng nói.
– Cha, người không phải thường nói, đàn ông không dễ rơi lệ sao?
Đúng vậy.
Đàn ông không dễ rơi lệ, chỉ là chưa tới chỗ thương tâm!
– Nhi tử.
La Mục xóa đi nước mắt trên mặt, nhếch miệng cười nói.
– Cát thổi vào trong mắt cha.
“A.
La Vô Vong tin thật, sau đó ngây ngốc nói.
– Phi Dương bá bá lợi hại như vậy, vậy người hiện tại ở đâu?
La Mục ngẩng đầu nhìn về phía thương khung, chân thành nói.
– Người Phi Dương bá bá đi đến địa phương rất xa, tuy người không ở đây nhưng một mực thủ hộ toàn bộ vũ trụ.
– Phi Dương bá bá sẽ trở về sao?
La Vô Vong hỏi tiếp.
Câu nói này để La Mục lâm vào trầm mặc.
Một lúc lâu sau, hắn yêu chiều xoa xoa đầu nhỏ của nhi tử, cười nói.
– Sẽ… Sẽ trở về.
Chờ La Vô Vong dần dần lớn lên, dần dần hiểu nhiều thêm về đoạn lịch sử kia sẽ hiểu tại sao mỗi lần phụ thân nói về Phi Dương bá bá đều bị cát thổi vào mắt.
Không phải cát thổi vào mắt, mà là tình huynh đệ chưa từng phai mờ dâng lên từ trong đáy lòng.
“Vù vù!”
Không gian hư không cấp độ sâu, khí tức đại biểu Thiên Đạo vẫn đang lưu động không biết mệt mỏi.
Loại khí tức này nhìn không thấy, cũng sờ không tới, lại rất quan trọng đối với toàn bộ vũ trụ.
Trong năm tháng dài đằng đẵng, bên trong khí tức Thiên Đạo bỗng dưng uẩn dục ra một Thai Thể, cũng bắt đầu thu lấy hết thảy tinh hoa bốn phía, chậm rãi trưởng thành.
Dần dần.
Không biết qua bao lâu, Thai Thể truyền đến âm thanh tim đập, cũng điên cuồng thu lấy thuộc tính, Đạo Ý, pháp tắc, thậm chí công đức chi lực bốn phía.
Một ngàn năm sau.
Bên trong Thai Thể sinh ra tư duy, bắt đầu suy nghĩ một sự việc phức tạp huyền diệu nhất theo bản năng.
Cũng không biết qua bao lâu, tư duy được hình thành giống như nghĩ thông suốt cái gì, hiểu rõ cái gì, bắt đầu dần dần ngưng tụ thực thể.
Từ bên ngoài nhìn vào bên trong Thai Thể có một sinh mệnh đang cuộn mình, đang không ngừng thu lấy các loại năng lượng để lớn
mạnh bản thân.
Đây cũng là một sinh linh, từ quá trình ngưng tụ đến uẩn dục đều hấp thu vô tận tư nguyên để trưởng thành, điều này quả thật phi
thường sợ!
Phi Dương lịch năm 8, 600.
Một võ giả vũ trụ khác đào Vong đến Phi Dương vũ trụ nhấc lên một trận gió tanh mưa máu, sau cùng bị cường giả Chân Vũ Thần Vực bắt giết.
Sự việc cùng loại lần lượt xảy ra trong năm tháng dài đằng đẵng, không nhấc lên sóng gió quá lớn.
Nói tóm lại.
Chân Vũ Thần Vực đã thành Vực cường đại nhất trong vũ trụ thứ hai, cũng kế thừa ý chí Vân Phi Dương, bảo toàn hòa bình của toàn vũ
trụ.
Thai Thể được uẩn dục sinh ra trong hư không cấp độ sâu vẫn đang nhảy nhót như không biết mệt mỏi, đủ loại thuộc tính cuốn tới dung nhập vào bên trong rồi chậm rãi bị tiêu hóa.
Cho đến một ngày.
Thai Thể bằng liệt xuất hiện một nam tử tóc tại rối bời.
Hắn ngơ ngác giơ hai tay, nhìn lấy từng tấc tưng tấc da thịt trên người, nỉ non.
– Ta còn sống?
Ánh mắt đột nhiên trở nên kiên định.
– Ta còn sống!
“Vù vù!”
Trong chớp mắt, hư không cấp độ sâu phảng phất như bị lực lượng nào đó quấy nhiễu vọt tới như sóng biển gào thét.
– Ta hiểu rõ, ta hiểu rõ.
Nam tử đưa thân vào bên trong khí lãng ngập trời như nhớ tới cái gì, nỉ non.
– Bởi vì lĩnh ngộ Đại Thiên Mệnh Thuật mới khiến cho ta phải lấy sống lại.
– Sai.
Đột nhiên, bên tai truyền đến âm thanh của Thiên Đạo.
– Là ý chí cùng linh hồn ngươi không cam lòng phai mờ, dùng Tín Ngưỡng của Chúng Sinh qua năm tháng vô tận ngưng tụ thành mới để cho người trọng sinh.
– Như thế à.
Nam tử gãi gãi đầu.
– Ta còn tưởng rằng do lĩnh ngộ sơ bộ Đại Thiên Mệnh Thuật mới trọng sinh.
Âm thanh Thiên Đạo tiếp tục truyền đến.
– Tuy ngươi phục sinh là ước nguyện của chúng sinh nhưng vi phạm trật tự Thiên Đạo, cho nên phải tiếp nhận thiên khiển trừng trị.
Nam tử nằm xuống hư không, nói.
– Tới đi, tới đi, ta tiếp nhận trừng phạt.
Thiên Đạo truyền đến âm thanh.
– Thực ra, ngươi chỉ cần đáp ứng một việc thì có thể miễn trừ trừng trị.
– Chuyện gì?
Nam tử cười hỏi.
Đã có thể miễn, tự nhiên không còn gì tốt hơn.
Thiên Đạo hơi chút trầm ngâm, từ từ mới nói.
– Làm Thiên cho một phương vũ trụ này, giữ gìn hết thảy trật tự.
Nam tử khẽ giật mình, tiếp theo buông buông tay.
– Ta còn muốn thành tựu tầng thứ càng cao, còn muốn hưởng niềm vui gia đình cùng người thân, còn muốn đi vào Hồng Mông chi cảnh, không hứng thú quản lý một phương vũ trụ, ngươi đi tìm người khác đi.
– Đã như vậy.
Thiên Đạo bất đắc dĩ nói.
– Vậy tiếp nhận thiên khiển chi lực trừng trị đi.
“Oanh!”
“Oanh!”
Trong hư không cấp độ sâu, lôi kiếp hội tụ ra lực lượng khủng bố lần lượt đánh xuống, đánh vào trên thân nam tử, không những không mang đến bất cứ thương tổn gì, còn để khí tức hắn lần lượt trở nên càng mạnh.
Cho đến khi kết thúc.
Nam tử đứng ngạo nghễ trong hư không quanh thân phát ra khí tức Đại Đạo Huyền Tiên.
“Ai.”
Thiên Đạo bất đắc dĩ thở dài.
– Có thể lông tóc không tổn hao sau khi chịu thiên khiển, còn mượn đột phá tầng thứ càng cao, không hổ đã lĩnh ngộ Đại Mệnh Vận Thuật.
– Quá khen, quá khen.
Nam tử nhếch miệng cười rộ lên.
Sau đó muốn đứng dậy xông ra khỏi hư không cấp độ sâu nhưng lại bị một cỗ lực lượng đáng sợ cản trở về.
Thiên Đạo truyền đến âm thanh.
– Ngươi vốn đã ch.ết, có thể phục sinh là đã siêu thoát chưởng khống của Thiên Đạo, cho nên phải ở chỗ này lĩnh ngộ Đại Mệnh Vận Thuật đến cực hạn mới có thể chân chính khôi phục tự do.