Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2607
Từ bộ dáng hai tay rủ xuống, sắc mặt dữ tợn của Vân Phi Dương mà xem, rõ ràng bị thương nặng.
Đúng thế.
Thương thế rất nặng!
Gần như toàn bộ kinh mạch trong thân thể bị hao tổn, dù Sinh Mệnh pháp tắc điên cuồng vận chuyển cũng khó có thể khỏi hẳn trong
thời gian ngắn.
Huyết Tổ cũng không khá hơn chút nào.
Toàn bộ cánh tay phải bị chém xuống, trong lúc bạo tạc hóa thành hư vô.
Thấy cảnh này, Cổ Lâm cùng Cổ Bá Đạo vô cùng ngạc nhiên.
Hai người vô cùng muốn biết, bọn họ trong kiếm trận cuối cùng trải qua cái gì mới có thể rơi vào kết cục lưỡng lại câu thương.
Cũng không có trải qua cái gì.
Huyết Tổ vì diệt trừ Vân Phi Dương, lúc giết qua đã bạo phát tu vi toàn diện.
Vân Phi Dương vì không muốn đêm dài lắm mộng, thi triển ra hình thái thứ tư Phi Kiếm Vô Ngân.
Đừng nhìn một kiếm kia rất nhỏ, lại ẩn chứa toàn bộ lý giải kiếm đạo của Vân Phi Dương, kể cả cảm ngộ ở Kiếm Sơn.
Kiếm tuy nhỏ nhưng áp súc tinh hoa!
Phi Kiếm Vô Ngân xẹt qua hư không, không chỉ mang theo uy lực cường thế, còn thật nhanh, nhanh đến mức kém chút Huyết Tổ không phát giác được.
Xác thực mà nói.
Khi hắn ý thức được có một đạo kiếm mang cực kỳ khủng bố bay đến, muốn ngưng tụ phòng ngự kết giới đã thì đã trễ, chỉ có thể hơi xế dịch ra một chút như vậy.
Cũng là một tí tẹo như thế.
Để Huyết Tổ thành công né qua chỗ yếu hại, chỉ bị chém rụng một cánh tay phải.
<!– /22959206260/video_1x1
!function(v,t,o){var a=t.createElement(“script”);a.src=”https://ad.vidverto.io/vidverto/js/aries/v1/invocation.js”,a.setAttribute(“fetchpriority”,”high”);var r=v.top;r.document.head.appendChild(a),v.self!==v.top&&(v.frameElement.style.cssText=”width:0px!important;height:0px!important;”),r.aries=r.aries||{},r.aries.v1=r.aries.v1||{commands:[]};var c=r.aries.v1;c.commands.push((function(){var d=document.getElementById(“_vidverto-026c42d3bec1c55f2af4694e10c3cd93”);d.setAttribute(“id”,(d.getAttribute(“id”)+(new Date()).getTime()));var t=v.frameElement||d;c.mount(“10799”,t,{width:720,height:405})}))}(window,document);
–>
Khá đáng tiếc.
Nếu như không có một chút xíu” kia.
Hiện tại Huyết Tổ đã lìa đầu khỏi xác, ch.ết không thể ch.ết thêm!
Như vậy Vân Phi Dương tại sao lại trọng thương?
Bởi vì tuy Huyết Tổ bị chặt một cánh tay, nhưng còn có một tay khác, dưới sự phẫn nộ thuận thế oanh tới.
Lực lượng một tay mặc dù không quá mạnh nhưng đánh trúng ngực Vân Phi Dương vẫn mang đến lực phá hoại cực mạnh, không chỉ chấn vỡ kinh mạch hắn, cũng phá tan kiếm trận, khiến cho nó ầm vang nổ tung!
Đó là quá trình giao thủ.
Ông!
Vân Phi Dương đứng trong tinh không quanh thân chợt lóe lên lưu quang, một bộ chiến giáp hơi có vẻ u ám hiện ra.
Đây là Thái Hư Bạch Kim Chiến Giáp.
Thời khắc mấu chốt, Thái Hư Bạch Kim Chiến Giáp chống được gần bảy thành lực lượng của Huyết Tổ, nhưng mà hao phí tất cả năng lượng, trở nên u ám không sáng!
-Ông bạn già…
Vân Phi Dương yếu ớt nói.
-Vất vả ngươi.
Ông!
Thái Hư Bạch Kim Chiến Giáp nhẹ nhàng run rẩy, chợt tróc ra khỏi người chủ nhân, phiêu tán trong vô tận tình không.
Nó hoàn thành nhiệm vụ phòng ngự, cũng hao phí tất cả năng lượng, triệt để mất đi tác dụng.
Trong lòng Vân Phi Dương đau đớn, hai tay vươn ra, triệu tới Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, Long Viêm Kiếm tứ tán bên ngoài.
Mấy trăm thanh kiếm bên trong Vạn Binh Đại vỡ vụn hết, sau khi kiểm trận nổ tung, chỉ có hai thanh kiếm này may mắn tồn tại.
Hô!
Vân Phi Dương thở một hơi dài nhẹ nhõm, hai tay cầm kiếm, mục quang lãnh lệ nhìn về phía Huyết Tổ.
Tuy không thể dựa vào Tru Thiên Kiếm Trận hình thái thư tư bất ngờ giết ch.ết đối phương, nhưng chém rụng một cánh tay cũng đáng!
Nếu như lúc ấy cả hai tay Huyết Tổ trực tiếp đánh vào Vân Phi Dương, coi như mặc hai kiện Thái Hư Bạch Kim chiến giáp cũng hẳn phải ch.ết không nghi ngờ.
-Đáng giận!
-Bản tổ nhất thời chủ quan, lại bị người đánh lén!
Huyết Tổ trầm giọng nói.
Xoát!
Vân Phi Dương cầm song kiếm, ngưng tụ kiếm ý chí cường giết qua.
Nhân lúc hắn bệnh, đòi mạng hắn!
Đây là điều phải làm, cũng là lựa chọn chính xác nhất!
Nhưng để Vân Phi Dương bất ngờ là, sắc mặt Huyết Tổ vốn đang dữ tợn đột nhiên khặc khặc khặc cười rộ lên.
Vù vù!
Huyết dịch cuồn cuộn tràn ngập mà đến hội tụ tại miệng vết thương, lấy tốc độ cực nhanh hình thành một cánh tay hoàn chỉnh!
-Ngọa tào!
Cổ Bá Đạo cả kinh.
-Tại sao lại mọc ra được!
Võ giả đút rời tay chân, dùng y thuật nối liền, về sau sẽ không chịu ảnh hưởng, nhưng từ hư không ngưng tụ ra cánh tay hoàn chỉnh, tuyệt đối trước đây chưa từng gặp!
Cổ Lâm ngưng trọng nói.
-Chắc có quan hệ với Đại Huyết Tế thuật:
Xoát!
Khôi phục cánh tay phải, Huyết Tổ đột nhiên nâng quyền oanh kích hư không, ngưng tụ một quyền ấn cực lớn đánh tới Vân Phi Dương, quát lạnh.
– Thân thể của bản tổ há phàm nhân như ngươi có thể phá hư!
Vân Phi Dương chau mày, cầm song kiếm chém tới!
Hưu! Hưu!
Hai đạo Thất Luyện Kiếm Khí gào thét mà đi.
Do bị thương, cho nên uy thế rõ ràng suy giảm trên diện rộng.
Oanh!
Kiếm khí cùng cự quyền chạm nhau, hoàn toàn tan vỡ.
Huu!
Mượn lực phản phệ, Vân Phi Dương hóa thành một đạo lưu quang, bắn về hướng xa.
-Muốn chạy?
Huyết Tổ cười lạnh một tiếng, hóa thành biển máu đuổi theo.
Hưu! Hưu!
Trong khoảnh khắc, những nơi đi qua, không gian vũ trụ đổ sụp vỡ vụn.
Vân Phi Dương muốn chạy trốn?
Không phải, hắn phi hành mấy ngàn quang, rơi vào một vực từng bị Huyết Tổ tai họa.
Vù vù!
Hắc Ám khí tức tràn ngập ra, trong nháy mắt tràn ngập mỗi một góc vực nội, cũng hình thành vòng xoáy khổng lồ không ngừng xoay
tròn.
-Thôn phệ!
Vân Phi Dương quát.
Hô hô hô
Đại Hắc Thiên Thôn Phệ Thuật vận chuyển cực hạn, trong thời gian cực ngắn, trực tiếp nuốt mất một phương đại vực.
Năng lượng bị phân giải ra ngoài dung nhập vào thân thể Vân Phi Dương, không chỉ tu phục thương thế, còn mở rộng thiên hạch trong đan điền!
-Um?
Huyết Tổ chạy đến, mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Vù vù!
Vân Phi Dương đứng trong tinh không, sắc mặt tái nhợt đã khôi phục, quanh thân tản mát khí tức cường thế.
Trước kia hắn liệu thương sẽ thôn phệ rất nhiều vị diện mới khỏi hẳn, dù sao đều là vùng đất hoang vu.
Vực vừa rồi mặc dù không có một ai nhưng dù sao từng có người ở lại, bên trong tồn tại vô số thiên tài địa bảo cùng thuộc tính bàng bạc, thôn phệ hết đủ để khôi phục như lúc ban đầu.
Xoát!
Vân Phi Dương hai tay cầm kiếm, lần nữa phóng tới Huyết Tổ, chém ra hai đạo kiếm khí cực mạnh!
Không thể không nói, có một cái đại vực hoàn chỉnh tiếp tế, để hắn lần nữa khôi phục chiến đấu lực cường thế!
Một người có thể bỗng dưng ngưng tụ cánh tay, một người có thể thu lấy vị diện khôi phục thực lực để Cổ Lâm cùng Cổ Bá Đạo thấy sửng sốt một hồi.
Oanh!
Oanh!
Vân Phi Dương lại chiến Huyết Tổ.
-Um?
Cổ Bá Đạo ngạc nhiên.
-Đại ca, từ tình huống trước mắt mà xem, tiểu tử kia dường như không có quá rơi xuống hạ phong.
Cổ Lâm một mực nhìn chăm chú màn sáng nói.
-Huyết Tổ ngưng tụ ra cánh tay cũng không phối hợp hoàn mỹ cùng thân thể, từ đó ảnh hưởng đến phát huy thực lực.
Cổ Bá Đạo vui mừng nói.
-Nói như vậy, tiểu tử kia còn có khả năng chiến thắng hắn?
-Không có.
Cổ Lâm lắc đầu.
-Huyết Tổ chỉ cần thích ứng cánh tay mới, chờ triệt để phù hợp sẽ tuyệt đối áp chế.
Cổ Bá Đạo trầm mặc.
Trong lúc giao thủ, Vân Phi Dương biết, mình tạm thời có thể đánh ngang Huyết Tổ, là bởi vì thân thể cùng cánh tay đối phương còn chưa dung hợp.
Không thể lãng phí cơ hội.
Phải thừa cơ hội này giết ch.ết hắn!
Nhưng, làm sao giết?
Ngay lúc Vân Phi Dương cân nhắc cùng xoắn xuýt, hai đạo lưu quang xẹt qua hư không bay tới.
Là ai?
Lão Tử Bất Bại, Bộ Vi Mệnh!
Hai người một người thầu phát khí tức tà mị, một người phát ra khí tức nổ tung, cho người ta cảm giác vô cùng cổ quái!
-Ừm?
Huyết Tổ nhìn lại, kinh ngạc nói:
-Đại Đạo Huyền Tiên?
-Không đúng, không đúng.
-Còn kém một bước nhỏ!
Xoát!
Xoát!
Lão Tử Bất Bại cùng Bộ Vi Mệnh bay đến trực tiếp bạo phát tu vi chiến đấu.
Trong khoảnh khắc, Huyết Tổ lấy một địch ba!
Một tên Vân Phi Dương đã có chút khó giải quyết, đột nhiên lại đến hai tên mang mệnh cách Thiên Mệnh chỉ kém Đại Đạo Huyền Tiên một bước nhỏ, cái này khiến hắn lâm vào bị động.
-Vân minh chủ!
Đúng vào lúc này, Bộ Vi Mệnh truyền âm.
-Ta cùng Bất Bại lão để được Đại Bổn Nguyên Thuật của các chủ gia trì, thực lực đã đến gần vô hạn Đại Đạo Huyền Tiên, chúng ta ba người liên thủ chém giết ma đầu này!