Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2591
Vân Phi Dương dựa vào bí pháp gia trì, chiến ý tăng vọt, cực khát vọng chiến đấu một trận để trắc thí thực lực chính mình.
Vừa đúng lúc Cổ Lâm xuất hiện!
Cho nên Vân Phi Dương hoàn toàn không có suy nghĩ, đối phương có tu vi Đại Đạo Huyền Tiên hoặc cao tầng Cổ gia, trực tiếp đánh tới.
Cổ Lâm rất phối hợp, đè một bộ phận tu vi giao thủ với hắn.
Một khắc này, Vân Đại Tiện Thần đánh thoải mái lâm ly, đánh sung sướng tâm hồn.
Chỉ là, thoải mái một hồi thì khó chịu.
Bởi vì qua đợt giao thủ ngắn ngủi, dù bạo phát như thế nào, đều khó mà tới áp chế thực lực đối phương.
Nói rõ cái gì?
Nói rõ trung niên nắm giữ khí tức Long tộc tuyệt không phải Đại Đạo Huyền Tiên phổ thông
Hắn là ai?
Vân đại tiện thần rốt cục bắt đầu cân nhắc vấn đề.
Về sau, khi biết trung niên bạo phát Long uy ra là Cổ gia Gia chủ, đại cữu gia Trầm Tiểu Vũ!
Biết thân phận Cổ Lâm, Vân đại tiện thần đã tóc đen tán loạn, mặt mũi bầm dập, mí mắt lật lên, miệng sùi bọt mép nằm trên mặt đất kịch liệt run rẩy.
Hắn bị đánh!
Một quyền đánh vỡ cấm trận, không đánh hắn thì đánh ai.
– Sau khi thương thế tốt lên.
Cổ Lâm vỗ vỗ tay, trầm giọng nói.
– Vá lại lỗ thủng cấm trận cho ta, nếu không…
Vân Phi Dương vội nói.
– Hiểu rõ!
Cổ Lâm vung tay áo rời đi.
Không bao lâu, Cổ Bá Đạo bay tới, nhếch miệng cười nói.
– Tiểu tử, ngươi có phải tiện hay không?
Đúng.
Vân Phi Dương rất tiện.
Phải tìm đường chết bạo phát lực lượng đánh vỡ cấm trận, kết quả rơi vào hiện trạng như vậy.
Thực ra, lúc ấy kích phát đệ lục biến, cũng vì quá hưng phấn nên làm ra sự việc không lý trí.
– Bất quá.
Cổ Bá Đạo ngồi xổm xuống, nói.
– Bí pháp ngươi bạo phát cũng không tệ, có thể đánh ngang tay sàn sàn cùng ta đại ca.
“Phốc!”
Vân Phi Dương phun một ngụm bọt mép.
Hắn biết, Cổ gia chủ áp chế tu vi, nếu không ngay từ đầu đã có thể hình mình sấp mặt.
Giao thủ cùng Cổ Lâm chỉ là khúc nhạc dạo ngắn.
Nhưng cũng nói rõ, được Đại Hồn Huyết Mạch bí pháp đệ lục biến gia trì, Vân Phi Dương đã có thực lực có thể so với Đại Đạo Huyền
Tiên!
Tuy bị Cổ Lâm ngược một hồi, nhưng hắn hiểu được mình còn có chênh lệch rất lớn với Đại Đạo Huyền Tiên chân chính, nhưng có đầy đủ lòng tin có thể so tay cùng Huyết Tổ.
Có người sẽ nói.
Huyết Tổ là nửa bước, Vân Phi Dương có thể gia trì đến Đại Đạo Huyền Tiên.
Làm sao mới có lòng tin, không phải treo lên mà đánh à?
Nếu như Huyết Tổ vẫn là Huyết Tổ lúc ở bên ngoài Huyết Hải Chi Cảnh, Vân Đại Tiện Thần thỏa thỏa có thể treo lên đánh, thậm chí đánh
hắn đến té c* té đái.
Nhưng phải biết.
Huyết Tổ thi triển Đại Huyết Tế thuật, bản thân còn có thương tổn.
Một khi thương thế khôi phục, hấp thu càng nhiều máu hơn, lực chiến đấu tuyệt đối xưa đâu bằng nay!
Cho nên, Vân Phi Dương có thể chiến thắng Huyết Tổ hay không vẫn quá khó lường, chỉ có chân chính gặp, chân chính giao thủ mới có thể xác định.
Vài ngày sau.
Thương thế Vân Phi Dương khỏi hẳn, đi vào Cửu Thiên Liên Hoàn Đại Trận tầng thứ tám, thành thành thật thật phóng thích tiên niệm, chữa trị lỗ thủng bị mình phá hư.
Cấm trận Thái Vũ lưu lại rất ngưu bức.
Bị oanh một cái lỗ thủng, chỉ hở ra một lỗ, căn bản không có rung chuyển đến cấu tạo bên trong, có thể hoàn toàn vận chuyển như trước
đây.
– Sư tôn quá kinh khủng!
– Nếu như ta có thể đạt đến loại tầng thứ như hắn, thì sợ gì bất kỳ kẻ nào?
Vân Phi Dương một bên nghĩ, một bên tu sửa.
Cấu tạo Cửu Thiên Liên Hoàn Đại Trận rất huyền diệu, dù chỉ là một lỗ thủng nhỏ thì đã ẩn chứa trên vạn văn tuyến phức tạp.
Trọn vẹn mấy ngày, Vân Đại Tiện Thần mới và được lỗ thủng mấy trượng.
– Còn có thời gian dài.
Sau khi giải quyết, hắn ngồi xếp bằng xuống.
– Có thể tiếp tục tham ngộ.
Lúc dưỡng thương bên ngoài, Cổ Bá Đạo đã nói cho Vân Phi Dương biết, bên trong cấm trận có vạn lần thời gian gia tốc, hiện tại còn lại
hơn một vạn năm.
Vạn lần!
Đây là khái niệm kinh khủng bực nào!
Vân Phi Dương lần nữa tiến vào trong trạng thái tu luyện, hắn muốn tu luyện pháp tắc.
Lại nói.
Lúc phóng thích đệ lục biến cũng đã thôn phệ không ít, nhưng chỉ chiếm thành của mình, còn chưa chân chính để bản thân sử dụng.
Nếu như có thể hấp thu toàn bộ, chắc sẽ có đề bạt không tệ.
Huống chi.
Đệ lục biến yêu cầu nghiêm khắc đối với thân thể.
Vân Phi Dương cũng muốn nhân cơ hội này nhờ cấm trận cường hóa bản thân, sau đó tranh thủ lần nữa thi triển, có thể sử dụng lực lượng tốt nhất.
Thời gian trôi qua từng chút.
Ba ngàn năm sau.
Vân Phi Dương tu luyện bên trong cấm trận trọn vẹn một vạn năm, ngoại giới mới đi qua một năm.
Trong lúc đó, hắn lần lượt tu luyện, lần lượt cảm ngộ lặp đi lặp lại các loại pháp tắc, thuộc tính, Đạo Ý.
“Hô!”
Một ngày nào đó, hắn phun ra một ngụm trọc khí, lẩm bẩm.
– Khoảng thời gian này lĩnh ngộ, hiệu quả quá nhỏ bé, xem ra cũng đã đạt tới cực hạn của nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên.
– Còn có một vạn năm.
– Có thể nhất cử đột phá đến Đại Đạo Huyền Tiên trong thời gian có hạn này hay không?
Tuy Vân Phi Dương nghĩ vậy, lại không ôm bất cứ hy vọng nào.
Dù sao, Đại Đạo Huyền Tiên quá mức huyền diệu, muốn bước vào không chỉ có phải có thực lực, còn muốn có cơ duyên lớn.
Không thấy bao nhiêu cường giả thiên tự trác tuyệt đột phá đến nửa bước, lại bởi vì không cách nào tìm được cơ duyên, dừng ở cấp độ
này vô số năm.
Vân Phi Dương có cơ duyên?
Có.
Cơ duyên này chính là Đại Mệnh Vận Thuật thu hoạch được trong mộ địa!
Căn cứ ghi chép phía trên, chỉ cần lĩnh hội thần thông đứng đầu vũ trụ này thì có thể bước vào Đại Đạo Huyền Tiên.
– Ta Có mệnh cách Thiên Mệnh, tu luyện có thể làm ít công to.
Vân Phi Dương nỉ non.
– Nhưng một vạn năm qua, thủy chung phân tâm lĩnh hội, lại khó có thể nhìn trộm…
Hắn tự xưng thiên tự trác tuyệt, vạn năm lĩnh hội không có thu hoạch gì, thật đả kích tự tôn.
Dựa vào Đại Mệnh Vận Thuật đến đột phá Đại Đạo Huyền Tiên thật hi vọng xa vời, Vân Phi Dương chỉ có thể suy nghĩ, như thế nào mới có thể không đột phá cảnh giới mà thực lực có đề bạt?
Đệ lục biến đã làm.
Nhưng còn thiếu rất nhiều, còn có biện pháp nào không?
– Đúng rồi!
Đột nhiên, Vân Phi Dương nhớ tới cái gì, một tay huy động, lấy một bao bố từ trong tạo hóa giới chỉ.
– Chắc nó có thể giúp ta trở nên càng mạnh!
Đây là cái gì?
Bản mệnh tiên ấn của Đạo Hóa lão nhân, Vạn Binh Đại!
Lúc đó Vân Phi Dương thu hoạch được trong mộ địa, một lòng quan tâm Đại Mệnh Vận Thuật, cho nên ném nó qua một bên, dần dà bỏ
qua.
– Đây là bản mệnh tiên ấn của ta, gọi Vạn Binh Đại.
– Bên trong có vô số vũ khí cao phẩm chất, chỉ cần ngươi có thể khống chế, có thể tùy ý triệu hoán.
Âm thanh Đạo Hóa lão nhân vang lên bên tai, Vân Phi Dương cười nói.
– Hiện tại ta đã bước vào đỉnh phong nửa bước, dạng vũ khí gì mà không thể khống chế?
Khi nói chuyện, tiên niệm phóng thích dung nhập vào trong túi.
“Banh!”
Linh hồn bị hung hăng bắn trở về, Vân Phi Dương bay ra mấy chục trượng, đụng đầu vào hàng rào cấm trận.
– Ngọa tào!
Hắn lấy tay che trán, nhe răng toét miệng.
– Có linh hồn kết ấn!
Đạo Hóa lão nhân tuy quy tiên nhưng bản mệnh tiên ấn lại tồn tại linh hồn phong ấn, cho nên muốn thu hoạch được chỉ bảo bên trong, phải cưỡng ép phá giải mới được.
Vân Phi Dương cẩn thận từng li từng tí đi tới, hơi phóng thích tiên niệm, kết quả lại bị bắn ngược về, sau đó khóe miệng Co giật.
– Cường độ còn rất cao!
– Không được.
– Phải phá mất nó!
Vân Phi Dương ngồi xếp bằng xuống, thở một hơi thật dài, toàn diện bạo phát linh hồn lực, sau đó điên cuồng xâm nhập.
“Ông!”
Trong nháy mắt tiếp xúc, lực bài xích bạo phát.
Tuy Vân Đại Tiện Thần làm tốt chuẩn bị, không có bị bắn ra, nhưng sắc mặt khó coi dị thường.