Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2570
Đại Tôn Giả có thực lực thế nào?
Cũng chỉ mạnh như thái trưởng lão Vân Vực mà thôi.
Vân Phi Dương có thực lực gì?
Khoảng cách giữa hai người như trời và đất, hắn đãn bước vào nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên, dù đối mặt Huyết Tổ, chí ít cũng có tư cách chiến một trận.
Cho nên khi hắn bạo phát tu vi, bộ lộ ra toàn bộ thực lực của mình, không ngạc nhiên khi Đại Tôn Giả bị miểu sát.
Đây là vì hắn muốn thu trí nhớ, cố ý thu lực lượng, nếu không một quyền có thể canh sát đối phương.
Năm đó, khi hắn đối mặt với trợ thủ đắc lực của Huyết Tổ, chỉ có thể tránh mũi nhọn, không dám chống lại chính diện.
Bây giờ hời hợt giải quyết chính là chứng minh tu vi tăng lên trên diện rộng.
– Quá mạnh!
Mắt thấy Đại Tôn Giả bị một quyền oanh sát, khóe miệng Huyết Lục Thập Ngũ run rẩy kịch liệt.
Một khắc này, hắn vô cùng may mắn, khi đang đánh lén Huyết Thập Bát, Vân Phi Dương không hạ độc thủ, nếu không hiện tại mình
tuyệt đối ngỏm củ tỏi.
– Phiền phức đã giải quyết.
– Ngươi tiếp tục làm hộ pháp của ngươi đi.
Vân Phi Dương nói một câu, rồi mới thu Đại Tôn Giả Đào tạo hóa giới chỉ, quay người rời đi.
Huyết Lục Thập Ngũ triệt để thả lỏng trong lòng, dù sao chuyện này cũng là bí mật quan trọng của tổng bộ, bây giờ Đại Tôn Giả biến mất, khẳng định không ai sẽ để ý đến mình.
Tạo hóa giới chỉ.
Một tay Vân Phi Dương đặt trên đầu Đại Tôn Giả, điên cuồng phóng thích linh hồn lực vơ vét trí nhớ.
Hộ pháp đức cao vọng trọng, đương nhiên có thu hoạch không nhỏ, trợ thủ đắc lực của Huyết Tổ này khẳng định có lượng tin tức to lớn.
Hưu!
Xem qua một lượt, Vân Phi Dương thu hồi linh hồn lực.
– Huyết Tổ quả nhiên bị thương, mà còn bị thương không nhé!
Trong trí nhớ của Đại Tôn Giả, lúc này Huyết Tổ đang dưỡng thương ở chỗ sâu trong huyết hải, vì lúc trước sử dụng bí pháp, nên cần một thời gian dài mới có thể khỏi hẳn.
Hắn chờ không nổi, quyết định lấy huyết mạch thành viên Huyết Điện đến hiến tế, từ đó giúp thương thế nhanh chóng khôi phục.
Trong trí nhớ của Đại Tôn Giả, Vân Phi Dương còn thu hoạch được một tin tức cực lớn, đó chính là, kế hoạch sau khi Huyết Tổ khỏi bệnh chính là huyết tế càng nhiều thành viên, từ đó cưỡng ép đột phá đến đại đạo Huyền Tiên!
– Đây cũng không phải tin tức tốt.
– Nếu quả thật hắn có thể thành công, sợ rằng không ai là đối thủ của hắn!
Vân Phi Dương nhíu mày.
Trước mắt mà nói thì Đại đạo Huyền Tiên là cảnh giới tối cao của vũ trụ hiện tại.
Nếu như Huyết Tổ dựa vào Huyết Tế Chi Thuật, cưỡng ép đột phá, đối với mình, đối với bách tộc, thậm chí toàn bộ vũ trụ mà nói đều là một kiếp nạn lớn.
Chờ chút!
Đột nhiên Vân Phi Dương nghĩ đến điều gì, cả kinh hộ.
– Ngày đó đại đệ tử có mệnh cách Thiên Mệnh không thể trái có nhắc tới đại kiếp sắp tới, không phải chỉ Huyết Tổ đó chứ?
Nói thật, ngay từ đầu lúc Bộ Vi Mệnh nói về kiếp nạn, hắn vốn không có cân nhắc qua Huyết Tổ, dù sao thì trước mắt tu vi của mình vẫn có thể đấu một trận với hắn.
Hơn nữa, triệu hai đạo thân quay về, ba đánh một, cũng không tin đánh không lại.
Nhưng, nếu như Huyết Tổ thật dựa theo kế hoạch, lấy vô số máu của thành viên Huyết Điện để hiến tế, cưỡng ép đột phá đến đại đạo Huyền Tiên, khẳng định vô cùng phiền phức.
Đến lúc đó đừng nói hai đạo thân, xem như thêm Lão Tử Bất Bại, tăng thêm Bộ Vi Mệnh, với mình là ba người có mệnh cách Thiên Mệnh cũng chưa chắc có thể chiếm tiện nghi trước mặt đối phương.
Không được, không được.
Phải ngăn cản Huyết Tổ, không thể để cho hắn đột phá!
Viêm Hàn Vực.
Bản tôn Vân Phi Dương dẫn theo Lâm Chí Khê đã trở về.
Tình huống có quan hệ với Huyết Tổ và ý nghĩ điên cuồng đó, hắn cũng thông qua đạo thân biết được.
– Nơi sâu nhất của Huyết hải.
– Đây là một cơ hội tốt để động thủ!
Ánh mắt Vân Phi Dương lấp lóe lên tia lạnh lùng, tiếp theo gọi bọn người Việm Sương, La Mục tới, nói ra kế hoạch của bản thân.
Gia Cát Cẩm cau mày nói.
– Lúc này tiến công tổng bộ của Huyết Điện, có phải quá mạo hiểm hay không?
Vân Phi Dương nói:
– Huyết Tổ đang liệu thương, tận dụng thời cơ, mất rồi sẽ không có lần hai.
Hắn không chỉ có muốn tiêu diệt Huyết Tổ, còn muốn nhổ tận gốc tổng bộ của Huyết Hải Chi Cảnh Huyết Điện, như vậy mới có thể nhanh chóng chấm dứt chuyện này.
– Phi Dương ca!
La Mục nói:
– Chúng ta nghe người chỉ huy!
Trong khoảng thời gian này, chỉ có huấn luyện binh lính, chỉ có tu luyện, chỉ đi tìm được tài, vô cùng buồn tẻ, hận không thể lập tức suất quân đi tấn công tổng bộ Huyết Điện.
Viêm Sương và mấy người Vân Lịch cũng xoa tay vò tay.
Tuy Gia Cát Cẩm cảm thấy có chút mạo hiểm, nhưng cho rằng Huyết Tổ thụ thương là một cơ hội rất tốt, nếu như bỏ lỡ, chắc chắn sẽ khó có thể có lại cơ hội như vậy, cho nên đồng ý xuất chiến.
– Trước tiên.
Vân Phi Dương nói:
– Trước tiên diệt đi tất cả các phân đường của Huyết Điện núp trong bóng tối.
Quang minh tiêu diệt tổng bộ của Huyết Điện là không được, những phần đường, phân đà tiềm phục trong chỗ tối cũng là một tai hoạ
ngầm.
La Mục khổ sở nói.
– Phi Dương ca, trong khoảng thời gian người tiến về Cửu Tiêu Vân Các, các huynh đệ vẫn luôn tìm chỗ bọn hắn ẩn thân, nhưng mãi
không có thu hoạch gì.
Vân Phi Dương cười nói:
– Ta biết.
Ách?
Mọi người ngạc nhiên.
Dựa vào trí nhớ của Đại Tôn Giả, để hắn nắm rõ vị trí của phần đường, phân đà tiềm phục trong bóng tối như bàn tay, cho nên bắt đầu trù tính làm sao có thể nhất cử tiêu diệt bọn hắn.
– Lâm tiền bối.
Vân Phi Dương tìm tới Lâm Viễn Minh.
– Hãy triệu tập toàn bộ cường giả cao tầng các tộc đến tổng bộ.
– Có hành động?
Lâm Viễn Minh kinh ngạc.
Lúc này Vân Phi Dương kể về kế hoạch bản thân chuẩn bị diệt đi phần đường Huyết Điện.
Lâm Viễn Minh nghe vậy, sắc mặt nhất thời trở nên ngưng trọng, dù sao diệt tất cả phần đường, phân đà của Huyết Điện, đây tuyệt đối là hành động lớn!
– Được.
Hắn chân thành nói:
– Bây giờ ta lập tức đi triệu tập.
– Tập hợp!
– Tập hợp!
Trên giáo trường tổng bộ Viêm Hàn Vực, đám Viêm Sương, La Mục, Vân Lịch khoác chiến giáp, triệu tập binh lính mỗi người thống lĩnh
lại.
Đại quân Chân Vũ Thần Vực, đại quân tạo hóa giới chỉ triệu hoán, tinh nhuệ long tộc và các tộc tinh anh, nhân số khoảng chừng năm
trăm ngàn.
Thực lực bọn hắn tuy có mạnh có yếu nhưng tập hợp trên giáo trường, vô luận theo thế đứng hay dựa vào khí tức mà xem đều phi thường cường thế.
Trong khoảng thời gian này, Gia Cát Cẩm huấn luyện vô cùng có hiệu quả, chí ít nhìn ra đây tuyệt đối là tinh nhuệ đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc.
Khí thế năm mươi vạn đại quân như rồng đứng thẳng.
Trên khoảng không giáo trường, Trưởng Lão các tộc treo giữa không trung, tuy nhân số chỉ có mấy trăm người, nhưng tu vi đều phía trên Đế.
Vân tộc cũng phải không ít trưởng lão, bên trong có Ngũ trưởng lão và Thập Tam trưởng lão.
Bọn họ nhìn thấy Vân Phi Dương thân mặc bạch kim chiến giáp, khí vũ hiên ngang đứng trên đài điểm binh, thần sắc rất ung dung, tự tin.
Người này đã từng đến tổ địa, bị coi là tiểu gia hỏa chi thứ, bây giờ không chỉ có trưởng thành thành cường giả nửa bước, còn là minh chủ bách tộc liên minh, là thống soái năm mươi vạn đại quân!
Đây là may mắn của Vân tộc ta, là đại hạnh của bách tộc!
– Chư vị.
Vân Phi Dương nắm chặt tay hướng xuống dưới đài, nhìn mấy chục vạn binh lính phía dưới nói.
– Đại hội Thể Sư lần này chỉ có một mục đích, chính là diệt Huyết Điện, đem đến sự an bình cho bách tộc ta!
– Diệt Huyết Điện!
– Diệt Huyết Điện!
Mấy chục vạn binh lính đồng thanh kêu to.
Âm thanh định tại nhức óc, vang vọng giữa bầu trời bằng hỏa bao phủ, thật lâu chưa tiêu.
– Xuất chinh!
Vân Phi Dương xuất kiếm ra khỏi vỏ lấp lóe tia sáng chói mắt.
– Xoát!
– Xoát!
Đám người Việm Sương, La Mục lần lượt suất quân cùng nhau bay lên, hóa thành một hàng đạo lưu quang hướng về phía ngoại vực.
Một khắc này, nếu nhìn vào Viêm Hàn Vực, có thể nhìn thấy vô số lưu quang phóng lên tận trời, hình thành hình ảnh có thể gọi hùng vĩ chói mắt.