Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2566
Vân Phi Dương từ trong trí nhớ Huyết Lục Thập Lục thu được không ít tin tức, tỉ như người áo đen nhiều lần xuất thủ trong Huyết Hải thành là Huyết Lục Thập Ngũ phụng mệnh Đại Tôn Giả.
Còn về thành viên và đường chủ bị bắt thì bị nhốt trong mật thất chờ đợi huyết tế.
– Huyết tế?
Vân Phi Dương nhíu mày.
Tuy trong trí nhớ Huyết Lục Thập Lục không có nói đến huyết tế, nhưng kết hợp dấu hiệu của Luyện Huyết tộc, hắn suy đoán, đây có lẽ là một loại giống như lễ tế.
– Chẳng lẽ những thành viên bị bắt sẽ bị lấy máu tươi tế điện?
Vân Phi Dương nói thầm.
Mạch suy nghĩ vừa mở để hắn kìm lòng không được suy đoán, ai cần máu thành viên để tế điện?
Chẳng lẽ Huyết Tổ?
– Hắn bị Hồng Đạo Tử hất chân tại mộ địa, thi triển bí pháp đào tẩu, thương thể khẳng định rất nặng, đơn thuần tu dưỡng rất khó khỏi hẳn trong thời gian ngắn, có lẽ sẽ vận dụng phương thức cực đoan này.
“Chậc chậc.”
– Cầm thành viên tới làm tế phẩm, thật tàn nhẫn.
Vân Phi Dương âm thầm lắc đầu.
Thành viên Huyết Điện bị tẩy não thời gian dài, trung thành tuyệt đối đối với Huyết Tổ, lại cực kỳ sùng bái, nếu như cuối cùng biến thành tế phẩm, thật sự đáng buồn đáng tiếc.
– Đáng tiếc.
– Đến đánh lén không phải Huyết Lục Thập Ngũ, nếu không thì có thể đạt được càng nhiều tin tức.
Huyết Lục Thập Lục chung quy vẫn là hộ pháp phế nhất, hắn lần này đến đây bắt Huyết Thập Bát cũng vì kế bên chỗ Huyết Thập Bát.
Chân chính phụ trách vẫn là Huyết Lục Thập Ngũ, đối phương đức cao vọng trọng bên trong đám hộ pháp tin tức, biết khẳng định nhiều
hơn đệ đệ.
– Phải nghĩ biện pháp, dẫn Con cá lớn này ra.
Vân Phi Dương nói thầm.
Ngày thứ hai.
Huyết Lục Thập Lục mơ mơ màng màng mở mắt, nhất thời cảm giác đầu giống như muốn nổ tung.
Tên này cũng coi như may mắn, Vân Phi Dương dẫn dụ cá lớn không có hạ độc thủ, mà chính thả hắn về đưa tin.
– Kỳ quái.
– Ta thế nào ngủ trong phòng?
Huyết Lục Thập Lục chỉ có chút khó chịu, cũng không lo ngại, còn về trí nhớ còn dừng lại trên việc mình đi đánh lén Huyết Thập Bát.
– Đạo sư.
Bên ngoài truyền đến âm thanh Vân Phi Dương.
– Điểm tâm đã làm tốt.
– Được.
Huyết Lục Thập Lục ứng một tiếng, rửa mặt đơn giản rồi tiến về sảnh ăn.
Vân Phi Dương xào mấy món đồ ăn không tệ nhưng hắn ăn không thấy ngon miệng, mà đang nghĩ hôm qua đến cùng có chuyện gì xảy
ra?
Đúng vào lúc này, Huyết Thập Bát cũng đi tới, chắc do hôm qua uống nhiều, không có bức ra hết rượu Cần, người còn có chút ngơ ngơ ngác ngác.
– Thập bát ca.
Vân Phi Dương cười nói.
– Còn chưa tỉnh rượu?
Huyết Thập Bát vỗ vỗ đầu.
– Quan lão đệ, rượu hôm qua ngươi lấy, độ có chút mạnh a.
Vân Phi Dương cười nói.
– Lần sau uống ít một chút là được.
Huyết Lục Thập Lục ngồi bên cạnh không nói lời nào, trong lòng nói.
– Chẳng lẽ, hôm qua ta cũng uống nhiều?
Ăn xong điểm tâm, Vân Phi Dương theo thông lệ tiến về Ngưng Luyện đường, Huyết Thập Bát nhân đến phát chán du ngoạn trên đường
phố.
Hai người vừa đi không bao lâu, Huyết Lục Thập Ngũ tiến vào sân vườn, khoan hãy nói, tướng mạo người này rất tương tự Huyết Lục Thập Lục, không hổ là huynh đệ ruột thịt.
– Lão nhị.
Huyết Lục Thập Ngũ trầm giọng nói.
– Hôm qua thế nào không có động thủ?
Huyết Lục Thập Lục gãi gãi đầu, nói.
– Ca, hôm qua ta uống hơi nhiều, quên luôn chuyện này.
Huyết Lục Thập Ngũ trách cứ.
– Thành sự không có bại sự Có thừa.
– Ca, yên tâm đi.
Huyết Lục Thập Lục nói.
– Tối nay ta động thủ.
– Nhanh lên.
Huyết Lục Thập Ngũ nói.
– Đại Tôn Giả vẫn chờ đòi người.
– Ừm.
Huyết Lục Thập Lục gật đầu.
– Nhớ kỹ.
Huyết Lục Thập Ngũ nói.
– Nhất định phải gọn gàng, không thể xảy ra bất trắc, cũng không thể để người phát hiện.
Huyết Lục Thập Lục cười nói.
– Trong viện này chỉ có một mình Quan Sơn Bá, ta động thủ có thể bị phát hiện mới quái.
Con hàng này rất tự tin.
Thật tình không biết hôm qua bị Vân Phi Dương bắt giữ, ngay cả trí nhớ đều bị lục soát qua một lần.
Huyết Lục Thập Ngũ ngồi một lát thì vội vàng rời đi.
Hắn không có ý định tự mình động thủ, thứ nhất, mục tiêu ở ngay chỗ của đệ đệ, thứ hai, để đệ đệ hoàn thành cũng có thể phân chút điểm công lao trước mặt Đại Tôn Giả.
Vân Phi Dương ẩn thân từ một nơi bí mật gần đó thu hồi tiên niệm, nỉ non.
– Con cá lớn này không có ý định tự mình động thủ.
Tối đến.
Vân Phi Dương lại kéo Huyết Thập Bát đến phòng mình uống rượu, cho đến đêm khuya mới tan cuộc.
Huyết Lục Thập Lục tu luyện hoàn tất, quay ngược về phòng ngủ như thường ngày, thực ra là đang mặc y phục dạ hành.
Sau khi chuẩn bị sẵn sàng, hắn lặng yên bay ra ngoài, rơi vào bên trong gian phòng Huyết Thập Bát.
Đang chuẩn bị động thủ, chỉ cảm thấy đầu não tê rần, nhất thời trợn trắng mắt bất tỉnh.
Vân Phi Dương XUẤT thủ đánh lén nâng hắn lên ném trở về phòng, người như không việc gì tiếp tục trở về phòng ngủ.
“Xoát!”
Ngày thứ hai, Huyết Lục Thập Lục đứng dậy, nhìn thấy mình nằm trên giường, một mặt mộng bức.
– Ta thế nào lại ngủ?
Không hổ là hộ pháp phế nhất, bị đánh lén hai lần liên tiếp còn không có hiểu rõ tình huống.
Không bao lâu, Huyết Lục Thập Ngũ lại tới, hắn thở phì phò nói.
– Ngươi thế nào còn không động thủ, có phải lại mê rượu hay không!
– Ta…
Huyết Lục Thập Lục không có cách nào giải thích, cuối cùng thề son sắt.
– Ca, ta đêm nay nhất định động thủ!
Huyết Lục Thập Ngũ răn dạy hắn một hồi, vẫn ôm hi vọng rời đi.
Buổi tối lại tới.
Vẫn có cùng nội dung cốt truyện, một dạng hình ảnh, chỉ là… khi Huyết Lục Thập Lục chuẩn bị xuất thủ đã bị Vân Đại Tiện Thần đánh lén
trong bóng tối.
“Xoát!”
Hôm sau, hắn nhảy dựng lên từ trên giường, phát điên.
– Ta đa thế nào lại ngủ nữa!
Huyết Lục Thập Ngũ lần nữa chờ trắng một đêm nổi giận đùng đùng đến, nói.
– Ngươi đừng làm nhiệm vụ này nữa, tối nay ta tự mình động thủ!
– Ca, đừng… đừng…!
Huyết Lục Thập Lục đuổi theo, cầu khẩn.
– Cho đệ đệ một cơ hội nữa!
Nếu lúc trước, Huyết Lục Thập Ngũ có lẽ sẽ cho hắn cơ hội, nhưng hôm qua Đại Tôn Giả đã thúc giục, nếu không bắt một người cuối cùng này đi, khẳng định sẽ chịu răn dạy.
Vân Phi Dương núp trong bóng tối thủy chung quan sát hết thảy trong định viện.
Khi nhìn thấy Huyết Lục Thập Ngũ rời đi, khóe miệng xuất hiện mỉm cười.
– Rốt cục nhịn không được, muốn tự mình tới?
Để hắn đi chủ động đánh lén tên hộ pháp đức cao vọng trọng này, không có đủ nắm chắc, nhưng nếu như đối phương chủ động đưa tới cửa, khẳng định có rất nhiều biện pháp thần không biết quỷ không hay bắt được.
Sau khi đi dạo một vòng trong Ngưng Luyện đường, Vân đại tiện thần trở lại chỗ ở, hắn không có đi nghỉ ngơi, mà cầm một nhánh cây chạy tới chạy lui bên ngoài viện.
– Tiểu tử.
Huyết Lục Thập Lục thấy thế, khó hiểu hỏi.
– Ngươi đang làm gì?
Vân Phi Dương ngậm một lá cây, cười nói.
– Đạo sư, ta tu hành gặp vấn đề, đang suy nghĩ thế nào phá giải.
Huyết Lục Thập Lục nói.
– Gặp được vấn đề thì nên an tâm lĩnh hội, cầm nhánh cây vẽ vẽ ở bên ngoài có tác dụng gì.
Vân Phi Dương gãi gãi đầu nói.
– Trước kia tu luyện võ đạo, gặp được chỗ nào không nghĩ ra đều như vậy, thời gian dài thành tật không sửa được.
Huyết Lục Thập Lục im lặng, cũng không để ý hắn, quay người đi vào phòng.
Một lúc sau.
Vân Phi Dương vứt bỏ nhánh cây.
– Lưới đánh cá đã chuẩn bị kỹ càng, chỉ chờ cá lớn tới.