Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2563
Nhìn thấy Vân Phi Dương tôi tìm hộ pháp tùy tiện nói chuyện với nhau hai câu thì hắn đã đồng ý để cho mình ngụ cùng một chỗ, Huyết Thập Bát đều ngây người.
Đây chính là hộ pháp nha!
Là người có địa vị gần với Đại Tôn Giả tại tổng bộ!
Quan lão đệ dùng mấy câu đã có thể giải quyết, cái này quá không bình thường rồi!
Thực ra Vân Phi Dương đi vào tổng bộ cũng không bao lâu, sở dĩ hộ pháp nể tình cũng bởi vì hắn trở thành một thành viên trong Ngưng Luyện đường.
Huống chi độ tinh khiết huyết mạch của hắn cũng rất cao.
Có thể nói, Vân đại tiện thần lăn lộn tại Huyết Hải thành đã coi như không tệ.
Bất luận thành viên hay hộ pháp, người nào cũng đều cho hắn chút mặt mũi.
-Thập bát ca.
Vân Phi Dương nói.
-Đi theo ta.
-Ùm.
Huyết Thập Bát vội vàng đi theo hắn về chỗ ở của Huyết Lục Thập Lục.
Trên đường đi hai người tán gẫu rất nhiều.
Vân Phi Dương cười nói.
-Thập bát ca, gần đây bên ngoài như thế nào rồi?
-Đừng đề cập.
Huyết Thập Bát nói.
-Rất biệt khuất.
-Biệt khuất?
Vân Phi Dương mờ mịt.
Huyết Thập Bát nói nhỏ.
-Quan lão đệ, ngươi không biết đấy thôi, gần đây các thành viên ở phần đường cùng phân đà đều ẩn nấp trong bóng tối theo ý của tổng bộ, ngày ngày đều không ra khỏi cửa.
Những thứ này tất nhiên Vân Phi Dương biết.
Hắn khó hiểu nói.
-Tại sao lại phải ẩn núp trong tối?
Huyết Thập Bát lại nói.
-Theo ta được biết, hình như vì ngăn ngừa chính diện giao phong cùng Bách Tộc Liên Minh.
Vân Phi Dương không tiếp tục hỏi sâu.
Huống hồ, với địa vị Huyết Thập Bát coi như hỏi tiếp cũng không thu hoạch được tình báo gì.
Nói trở lại.
Vì sao muốn cho đối phương ở với mình?
Thật ra Vân Phi Dương suy đoán, Huyết Thập Bát cùng đường chủ phân đường đi theo hắn vào tổng bộ khẳng định có che dấu huyền
co.
Kết hợp với việc thành viên mất tích lúc trước để hắn hoài nghi, những kẻ không may tiếp theo có thể là bọn họ, an trí Huyết Thập Bát ở bên cũng hy vọng có thể từ đó tìm kiếm được dấu vết để lại.
Đương nhiên, hết thảy đều do Vân Phi Dương suy đoán, thực ra hắn càng lo lắng cho mình hơn, dù sao hắn cũng thuộc diện được triệu hoán đến.
Huyết Thập Bát đi vào chỗ ở mà hộ pháp dàn xếp, hơn nữa còn ở sát vách Vân Phi Dương, hai người chỉ cách nhau có mấy bước.
Bên trong gian phòng, thịt rượu đều đủ.
Vân Đại Tiện Thần nâng chén nói.
– Tiểu đệ uống trước rồi nói.
-Quan lão đệ, ngươi bây giờ là người của tổng bộ Huyết Điện, muốn mời cũng là ta.
Huyết Thập Bát vội vàng nâng chén uống cạn.
Hai người thống khoái uống nửa đêm, trong lúc đó Vân Phi Dương tuy biểu hiện linh định say mèm, nhưng tiên niệm thủy chung tràn ngập Huyết Hải thành, khóa chặt từng người nhóm đường chủ vừa mới đến.
Hắn đang giám sát nhất cử nhất động của đối phương.
Đêm nay không có gì xảy ra, nhưng Vân Phi Dương vẫn không buông lỏng cảnh giác mà tiếp tục kiên trì, tiếp tục quan sát.
Cho đến đêm thứ ba, tiên niệm bắt được một đạo hắc ảnh dung nhập vào một đình đường chủ nào đó ở lại.
Còn về việc phát sinh cái gì, Vân Phi Dương không biết được, bởi vì sau khi hắc ảnh xuất hiện liền có một loại trận pháp quỷ dị xuất hiện.
Hắn có thể phá nhưng lại lo lắng nếu không cẩn thận sẽ kinh động đến người bố trận, từ đó bại lộ bản thân.
Ngày tiếp theo.
Tên đường chủ ở trong định viện kia rốt cuộc không hề xuất hiện, như đã bốc hơi khỏi nhân gian.
Thành viên phụ cận tuy ý thức được có người mất tích, nhưng cao tầng lại mặc kệ không hỏi, cũng chỉ có thể coi như chưa từng xảy ra
việc gì.
-Có vấn đề.
Càng ngày Vân Phi Dương càng khẳng định.
Mà theo khí tức âm tà từ khe hở trận pháp thấu phát ra có thể thấy, người bố trận tuyệt đối nắm giữ huyết mạch Luyện Huyết tộc!
Nói rõ điều gì?
Nói rõ kẻ động thủ là người một nhà.
Theo cường độ bố trí trận pháp, thực lực lại không phải bình thường!
Vân Phi Dương nói thầm.
-Nếu như không phải suy đoán, người áo đen ẩn núp đi vào tất nhiên là cao tầng Huyết Điện!
Vừa nghĩ như thế hắn cũng có thể hiểu được, tại sao tổng bộ thủy chung lại điều tra qua loa, thậm chí chẳng quan tâm như thế.
-Kỳ quái, tại sao lại hạ thủ với người của mình? Những thành viên kia mất tích hay đã chết, hay bị bắt đi đâu?
Vân Phi Dương rất buồn bực.
Trong mấy ngày tiếp theo có không ít đường chủ vừa mới đến lại mất tích.
Vân Phi Dương dựa vào Nghịch Thiên Quyết cưỡng ép ẩn nấp tiên niệm, có thể bắt được trong tối, nhưng lòng nghi ngờ càng thêm nồng đậm.
-Kỳ quái.
Một ngày nọ, Huyết Thập Bát từ bên ngoài đi tới, gãi đầu nói.
-Sao không thấy được Huyết Nhị Thập Nhất đâu?
Huyết Nhị Thập Nhất là phó đường chủ nhân đường cùng đi theo hắn.
Trên đường đi hai người thành lập hữu nghị ngắn ngủi, còn từng nói qua khi nào đến tổng bộ sẽ uống rượu với nhau.
Mấy ngày nay.
Huyết Thập Bát nhiều lần tìm kiếm vẫn không thấy người.
Vân Phi Dương cười nói.
-Có lẽ ngươi bằng hữu kia bị hộ pháp an bài chức vụ gì nên giờ phút này đang bề bộn túi bụi đây.
Thực ra hắn biết Huyết Nhị Thập Nhất đã mất tích.
-Có lẽ vậy.
Huyết Thập Bát không nghĩ nhiều, nói.
-Quan lão đệ, được mời đến tổng bộ, mỗi ngày nhàn rỗi cũng không phải chuyện hay.
Vân Phi Dương nói.
– Thập bát ca đừng nóng vội, có lẽ không lâu sau sẽ an bài việc phải làm cho ngươi.
Trong lòng còn nói thầm.
-Các đường chủ liên tiếp biến mất, nếu như không có gì ngoài ý muốn, chẳng mấy chốc sẽ đến phiên ngươi.
Lại nói.
Sao mình phải cứu hắn?
Vân đại tiện thần tuy một mực đang diễn, nhưng tiếp xúc một thời gian thì phát hiện Huyết Thập Bát này không tệ, rất khó trơ mắt nhìn hắn mất tích.
Nhưng người trong bóng tối tu vi rất cao, bây giờ mình đang giả bộ tu vi là đỉnh phong Đế cấp.
Nếu như hắn đến thì làm thế nào để bảo vệ?
-Ai.
Vân Phi Dương thở dài một hơi.
-Hi vọng người trong bóng tối không cần chuyển mục tiêu tiếp theo đến Huyết Thập Bát, nếu không ta sẽ rất khó xử lý.
Muốn bảo vệ lại không muốn bại lộ, hắn thật rất xoắn xuýt.
Thời gian vẫn trôi qua.
Vân Phi Dương ngẫu nhiên đi Ngưng Luyện đường một chuyến, phần lớn thời gian đều ở chỗ này, tùy thời chăm sóc Huyết Thập Bát.
Vài đêm này tần suất người áo đen xuất thủ càng ngày càng chăm, kết quả phần lớn mấy chục đường chỉ được mời đến đây đều mất
tích.
-Chỉ còn Huyết Thập Bát, mục tiêu tiếp theo của đối phương khẳng định là hắn.
Vân Phi Dương bắt đầu suy nghĩ, đến lúc đó cần dịch dung hay không?
Ngày thứ hai, đêm tối buông xuống.
-Quan lão đệ, lại uống rượu à?
Huyết Thập Bát đi vào gian phòng của Vân Phi Dương, nhìn thấy hắn đã dọn xong thịt rượu, biểu hiện trên mặt hơi có vẻ đặc sắc.
Vào tổng bộ có 10 ngày, bởi vì không có chuyện gì làm nên ngày ngày đến gian phòng Quan lão để uống rượu, để hắn thật rất không có
ý tử.
Vân Phi Dương cười nói.
-Nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, sao không nâng cất vui mừng.
Huyết Thập Bát nói.
-Có đạo lý.
Sau đó hai người lại bắt đầu uống rượu, một chút đã hơn nửa đêm, uống đến linh định say mèm.
Vân Phi Dương đưa Huyết Thập Bát về chỗ ở sát vách rồi mới bức hết rượu cồn ra, thủy chung nhìn chằm chằm đối phương.
Căn cứ quy luật lúc trước, nếu như mục tiêu của người áo đen là hắn, hắn sẽ động thủ sau nửa đêm.
Vì thế Vân Phi Dương sớm đã câu thông tạo hóa giới chỉ, chuẩn bị trang phục kỹ càng đồng thời bắt đầu nối liễm huyết mạch Luyện Huyết tộc.
Xoát!
Không bao lâu sau, đúng như hắn ý nghĩ, người áo đen bay đến giữa tinh không u ám.
-Tới rồi.
Vân Phi Dương đã sớm chuẩn bị từ trước, hắn đổi sang một khuôn mặt khác rồi mới mặc áo dạ hành vào, cả người chỉ lộ ra một đôi mắt
lạnh lùng.
Vù vù!
Đúng vào lúc này, trong định viện hiện lên khí tức cuồn cuộn quỷ dị, sau đó cũng hình thành trận pháp phong tỏa triệt để.
Vân Phi Dương ở bên trong núp vào chỗ tối yên tĩnh chờ đợi người áo đen đến, chuẩn bị lúc hắn không kịp đề phòng mà đánh lén.