Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2532
- Home
- Siêu Thần Yêu Nghiệt
- Chương 2532 - Sư Huynh Không Làm Được, Vân Phi Dương Cũng Không Làm Được.
-Oanh!
-Oanh!
Bên trong lục trọng thiên, Vân Phi Dương lần lượt giao thủ với thần thủ hộ hơn mười chiêu, kiếm ý táo bạo và lực lượng tràn ngập, không gian bị chấn động bị phân thành mảnh.
Thiếu các chủ đặt mình vào thiên cao hơn, mắt thấy hình ảnh trong màn sáng, đôi mắt đẹp lấp lóe chấn kinh càng rõ ràng.
Thần thủ hộ của lục trọng thiên đã phi thường mạnh hơn nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên, tên này lại có thể đánh ngang tay, thực lực đáng sợ.
-Là ta xem thường hắn.
Cuối cùng thiếu các chủ cũng thừa nhận, mình lúc trước quá xem thường vị minh chủ thống lĩnh bách tộc liên minh này.
-Nhưng… …
Nàng ta nghĩ một lát nói.
-Nếu so với đám yêu nghiệt sư huynh kia của ta, vẫn còn có chênh lệch rất lớn.
Trong mắt thiếu các chủ, sư huynh của mình đi đối mặt với thần thủ hộ của lục trọng thiên, hoàn toàn có thể nhẹ nhõm giải quyết, sẽ không lãng phí nhiều thời gian như vậy.
Nhưng.
Nàng cũng không biết.
Trong lúc chiến đấu, Vân Phi Dương căn bản không vận dụng toàn lực, ngay cả Tam Thiên Hỏa Diễm đều không thi triển.
Oanh!
Oanh!
Bên trong lục trọng thiên, tiếng bạo hưởng không ngừng.
Vân Phi Dương giống như đang đắm chìm trong khoái cảm chiến đấu, vẫn mãi không bạo phát các loại át chủ bài, cầm kiếm ngưng tụ lực lượng thuần túy đối kháng với thần thủ hộ.
-Phi Dương.
Lâm Chỉ Khê nhắc nhở.
-Bây giờ không phải lúc hưởng thụ chiến đấu.
-Không sai.
Vân Phi Dương lấy lại tinh thần.
-Vẫn phải giải quyết nhanh chóng, tiến vào Thiên càng cao hơn mới đúng.
Nghĩ đến đó, ánh mắt lấp lóe lên, giữ Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm trong tay, nhất thời hiện ra nồng đậm khí tức tê liệt.
-Đại Tê Liệt Trảm!
Vân Phi Dương huy kiếm lên, kiếm khí với khí tức tê liệt hòa làm một thể hình thành ánh sáng trắng nóng rực.
Kiếm ý thâm hậu dung hợp Đại Tê Liệt Thuật đạt đến nhập hóa cảnh hình thành kiếm khí có thể nói vô cùng cường thế!
Nhưng.
Thần thủ hộ xem thường.
Giơ lên bàn tay đè tới, bộc phát ra lực lượng hùng hậu.
Hưu… …
Kiếm khí tê liệt xông lại, trong nháy mắt tiếp xúc với bàn tay khiến cho bàn tay bị tê liệt mạnh mẽ, tiếp tục di chuyển lên phía trên.
Thần thủ hộ kinh hãi.
-Làm sao có thể?
Lời nói chưa dứt, kiếm khí đã bay lượn đến, khiến cho thân thể đột nhiên vỡ vụn ở trong thiên địa.
Ầm ầm!
Búa lớn nặng nề rơi xuống, cắm trên mặt đất lục trọng thiên.
Bang… ….
Vân Phi Dương thu kiếm vào vỏ, ngẩng đầu nhìn về góc khác của phương vị, khóe miệng nở nụ cười.
-Hừ.
Thiếu các chủ ở phía trên quan sát màn sáng thấy thế, thản nhiên nói:
-Còn có tam trọng thiên, hi vọng ngươi có thể tiếp tục cười được.
Sau khi giải quyết thần thủ hộ của lục trọng thiên, Vân Phi Dương thuận tay thu búa lớn vào tạo hóa giới chỉ, lên đường tiến về thất trọng thiên.
Lâm Chỉ Khê theo phía sau thầm nghĩ, nam nhân của mình đến cùng mạnh đến mức nào?
Rốt cuộc Vân Phi Dương mạnh đến cỡ nào, còn khó trả lời, có điều xem biểu hiện phía trước, hai cường giả nửa bước bình thường ở trước mặt hắn chỉ cần vài giây đã giải quyết xong.
Hồng Đạo Tử?
Như lúc trước khi đi vào địa mộ, Vân Phi Dương sẽ rất kiêng kị, nhưng bây giờ dù khởi tử hoàn sinh, cũng không hề để vào mắt.
Vù vù!
Năng lượng ngưng tụ bên trong thất trọng thiên, thần thủ hộ lần nữa hiện ra.
Không giống với lúc trước, nó không chỉ cầm binh khí trong tay, còn có chiến giáp, nhìn qua như thần binh thiên tương.
Xoát!
Vân Phi Dương gọi ra Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm lần nữa, nói:
-Tới đi, để ta xem một chút, ngươi so với thủ hộ của lục trọng thiên mạnh hơn bao nhiêu?
-Như ngươi mong muốn!
Thần thủ hộ cất bước tới, trong tay nắm chặt đại đao ầm vang chém xuống, một kích này ẩn chứa lực lượng trực tiếp gây chấn động không gian vỡ nát!
Xoát!
Vân Phi Dương cầm kiếm lên.
Trước tiên phá giải đao khí, tiếp nữa ngưng tụ thành kiếm khí đập tới.
Bành… …
Kiếm khí đánh vào chiến giáp, như đánh vào tảng đá không thể phá vỡ, truyền đến âm thanh ngột ngạt.
-Đạp đạp!
Vân Phi Dương lui nhanh mấy chục bước, miệng cầm kiếm truyền đến cảm giác chết lặng, thầm nghĩ.
-Chiến giáp thật cứng!
Thiếu các chủ vẫn luôn quan sát màn sáng, lạnh lùng nói.
-Thần thủ hộ thất trọng thiên mặc chiến giáp dùng thần quang Diệu Thạch chế tạo, ngươi lại có thể dễ dàng đánh vỡ?
Hô!
Vân Phi Dương phun một ngụm khí, tay cầm kiếm lỏng loẹt nói:
-Xem ra cần phải làm thật.
Làm thật?
Thần sắc thiếu các chủ ngạc nhiên.
Chẳng lẽ tên này từ nhất trọng thiên xông đến thất trọng thiên, một mực không có đang chuyên tâm chiến đấu?
Vù vù!
Đột nhiên, Vân Phi Dương phía trên màn sáng, cánh tay phải cầm kiếm phun ra một đóa hỏa diễm nóng rực, nhìn qua cực lộng lẫy chói mắt.
-Đây là… …
Thiếu các chủ thấy thế, cả kinh hô.
-Hỏa Diễm Tổ Thể!
Tuy vẫn luôn sống bên trong Cửu Tiêu Vân Các, rất ít ra ngoài, nhưng vẫn có biết chút ít đối với Hỏa thể mạnh nhất trong vũ trụ,.
-Không có khả năng, không có khả năng…
Thiếu các chủ che miệng, khó tin nói.
-Bản thể của ngọn lửa này chỉ xuất hiện qua một lần trong vô tận năm tháng, hắn làm sao lại có được?
Các chủ Cửu Tiêu Vân Các từng nói với nữ nhi bản thể mạnh nhất trong vũ trụ.
Bên trong có Tam Thiên Hỏa Diễm chi thể.
Hắn đánh giá rằng.
-Thể chất này chính là Vương của Hỏa hệ, người sở hữu có thể khiến cho bất kỳ hỏa diễm gì trên thế gian thần phục.
Lúc ấy thiếu các chủ chỉ nghe kể mà biết, căn bản không để ý.
Thật tình không biết, hôm nay, tên gia hỏa Vân Phi Dương kia vậy mà nắm giữ loại thể chất hỏa diễm khủng bố này!
Bên trong thất trọng thiên.
Lúc Vân Phi Dương triệu hoán ra Tam Thiên Hỏa Diễm chi thể, nhiệt độ trong không gian đã tăng đến cực hạn như có thể hòa tan toàn bộ.
Sắc mặt Lâm Chỉ Khê biến hóa.
Lặng yên vận chuyển thuộc tính băng hàn để triệt tiêu nhiệt độ.
Nàng nắm giữ Băng hệ, có thể ngắn ngủi khống chế lại Hỏa hệ nóng rực, thần thủ hộ lại không thể, vẫn đang tiếp nhận ăn mòn nóng rực, ánh mắt lóe ra sự kiêng kị thật sâu.
Hưu! Hưu! Hưu!
Đột nhiên, giữa thiên địa ngưng tụ ra từng đạo kiếm khí.
Chúng bị ngọn lửa bao phủ, cấp tốc hợp lại vào cùng một chỗ hình thành Hỏa Kiếm chống trời.
-Nếu Ta Thành Kiếm, Thiên Hạ Vô Kiếm!
Cự kiếm mang theo Tam Thiên Hỏa Diễm, khi Vân Phi Dương nói chuyện, như núi lửa ngã xuống.
Bành… …
Thần thủ hộ thất trọng thiên khó có thể tránh né, cuối cùng bị cự kiếm mang theo hỏa rực chém tới, khải giáp vỡ nát tại chỗ, thân thể một phân thành hai.
Vân Phi Dương lúc nghiêm túc phi thường khủng bố.
Khủng bố đến nỗi chiến giáp phòng ngự vững chắc của thần thủ hộ cũng bị hắn một kiếm diệt đi.
-Gia hỏa đáng giận!
Thiếu các chủ nắm đôi bàn tay trắng như phấn, giận dữ đi về hướng nhất cửu trọng thiên cao nhất.
-Để lại hai vị thần thủ hộ, tên kia khẳng định xông không qua.
Nữ nhân này thật là.
Lần lượt quan sát Vân Phi Dương, lần lượt bị đánh mặt, chẳng lẽ không thể tôn trọng hắn một chút?
Sở dĩ thiếu các chủ vẫn không coi trọng bởi vì dù đổi lại các sư huynh Cửu Tiêu Vân Các của nàng, có thể thông qua đó nhưng đến được hai trọng thiên cuối cùng cũng vô cùng khó khăn.
Trong lòng nàng, các sư huynh tu vi cao hơn của mình đều là yêu nghiệt, việc các sư huynh không làm được, khẳng định Vân Phi Dương cũng không làm được.
Đây là một loại thành kiến.
Cũng như là một loại tín nhiệm.
Tín nhiệm sư huynh trong tông môn mạnh nhất, thiên tài ngoại giới dù ưu tú cũng không sánh bằng.
Như vậy?
Sự thật đúng như thiếu các chủ suy nghĩ.
Vân Phi Dương đối mặt hai trọng thiên sau cùng… sẽ thất bại?
Còn khó nói.
Nhưng có một chút có thể khẳng định, thần thủ hộ bát trọng thiên không làm gì được hắn.
Vì sao?
Bởi vì hắn đã đi tới, dựa vào Tam Thiên Hỏa Diễm, thành công trảm đại gia hỏa chặn đường mình dưới kiếm.