Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2530
Thiếu các chủ đáp ứng trò chuyện với Vân Phi Dương.
Trên thực tế là không nghĩ tới hắn có thể chiến thắng thần thủ hộ tứ trọng thiên và ngũ trọng thiên.
Nói chuyện?
Có thể.
Phải xem ngươi có thể sống sót không đã?
Vân Đại Tiện Thần thật sự cho rằng, nữ nhân này sẽ cùng mình nói chuyện.
Cho nên không nói hai lời, gọi ra Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, thi triển chiêu kiếm mạnh nhất, diệt đi hai thần thủ hộ.
Kiếm ý này, tốc độ này.
Chỉ có thể dùng từ vô cùng khủng bố để hình dung.
Khi hắn thu kiếm vào vỏ, mỉm cười vô hại nhìn mọi thứ xung quanh, còn biểu hiện trên mặt của thiếu các chủ lại triệt để ngưng đọng.
Vân Phi Dương diệt thần thủ hộ với tốc độ cực kỳ nhanh, nàng ta chỉ cảm nhận được kiếm ý khủng bố, căn bản không thể dùng mắt thường thấy toàn bộ quá trình.
Nằm mơ sao?
Nội tâm thiếu các chủ vô cùng sụp đổ.
-Cô nương?
Vân Phi Dương hỏi lại một lần nữa:
-Bây giờ chúng ta có thể nói chuyện chưa?
Lúc này, thiếu các chủ mới lấy lại tinh thần.
Nàng ta nhìn về phía nam nhân mỉm cười trước mắt, đôi mắt đẹp lấp lóe chấn kinh, cũng ẩn chứa lửa giận.
Năm vị thủ hộ thiên địa, có bốn vị bị cưỡng ép triệu hoán ra, kết quả bị toàn diệt, thực sự không thể nào tiếp nhận được!
Thấy ánh mắt của nàng ta ẩn chứa lửa giận, trong lòng Vân Phi Dương dâng lên cảm giác không ổn, vội nói.
-Đường đường là thiếu các chủ của Cửu Tiêu Vân Các, sẽ không chơi xấu chứ?
Câu này nói rất đúng.
Bời vì thiếu các chủ đã quên lời nói trước đó, muốn triệu hoán thần thủ hộ tiếp tục đấu nữa.
-Hừ!
Nàng ta đè ép lửa giận, lạnh lùng nói:
-Ta có chơi xấu sao?
-Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!
Vân Phi Dương buông lỏng một hơi, nói:
-Cô nương, chúng ta nói chuyện ngay tại chỗ, hay đổi sang một nơi khác?
-Ngay ở chỗ này.
Thiếu các chủ nói.
-Cũng được.
Vân Phi Dương một tay phất lên, từ tạo hóa giới chỉ lấy ra bàn ghế, phong độ nhẹ nhàng nói:
-Cô nương mời ngồi.
Dù sao cũng là nữ nhi các chủ của Cửu Tiêu Vân Các.
Lời đã nói ra, chắc như đinh đóng cột, chỉ có thể không can tâm tình nguyện, ngồi xuống.
-Xoát!
Vân Phi Dương phất tay lần nữa, trên bàn bày ra rất nhiều hoa quả và mỹ thực, nói:
-Đây là đặc sản quê nhà ta, mời cô nương nhấm nháp thử.
Lâm Chỉ Khê im lặng.
Muốn mời người ta ăn?
Vân Đại Tiện Thần lấy ra hoa quả và mỹ thực đều là món không có trong cửu trọng thiên, thiếu các chủ quét mắt một vòng, đôi mắt đẹp nhất thời lấp lóe ra dị thường.
-Quao.
Nàng ta cầm lấy một quả táo đỏ rừng rực, hồ nghi nói:
-Không có độc chứ?
Vân Phi Dương cười nói:
-Nếu có độc, cô nương cho rằng, ta có thể còn sống rời đi Cửu Tiêu Tinh Hà sao?
-Không thể.
Thiếu các chủ đáp lại.
Nói xong, nhẹ nhàng cắn một miếng táo, đợi chất lỏng tan nhập vào thể nội, dâng lên một năng lượng cường thế cuồn cuộn, sợ hãi, nói:
-Trong quả táo lại có thiên địa thuộc tính và Đạo Ý!
Nàng ta ăn táo, đến từ vườn thuốc của tạo hóa giới chỉ.
Không chỉ có thiên địa thuộc tính, trong đó còn có Đạo Ý, dần dà tự nhiên tồn tại thuộc tính và Đạo Ý.
Không có nói chút khoa trương nào.
Thiếu các chủ ăn táo, nhìn như những quả táo bình thường khác, nhưng trên thực tế đã có thể so sánh với dược tài.
Thứ này rơi xuống đại lục hoặc một giới nào đó khẳng định sẽ được xem như thiên tài địa bảo, từ đó sẽ có rất nhiều võ giả nhắm trúng, điên cuồng cướp đoạt.
Vân Phi Dương cười nói:
-Nếu như cô nương ưa thích, ta có thể cho cô một ít.
Thiếu các chủ hỏi.
-Thật chứ?
Bởi vì hoàn cảnh, từ nhỏ đến lớn, nàng ta rất ít nhìn thấy cây ăn quả, chớ nói chi ăn trái cây từ bên ngoài.
-Thật.
Vân Phi Dương lấy ra một chiếc nhẫn trong không gian giới chỉ nói:
-Bên trong có rất nhiều hoa quả, đầy đủ cho cô nương ăn mấy chục năm.
Thiếu các chủ nhận lấy, dung nhập tiên niệm vào trong, nhìn thấy bên trong chứa đựng rất nhiều chủng loại hoa quả không đồng nhất, khuôn mặt hiện ra nụ cười mê người.
Không phải chứ?
Một đống hoa quả thì chiếm được hảo cảm?
Vân Phi Dương thầm nghĩ:
-Người của Cửu Tiêu Vân Các, có phải chưa từng thấy qua hay không, cũng chưa ăn qua hoa quả chứ?
Thiếu các chủ cất giới chỉ, nụ cười trên mặt thu hồi, lạnh lùng nói:
-Đừng nói nhảm, nhanh nói chuyện chính.
Nữ nhân này… …
Trở mặt rất nhanh như với lật sách!
Vân Phi Dương lắc đầu, trực tiếp nói vào vấn đề chính:
-Cô nương, lần này Vân mỗ không phải đến chơi, mà muốn bái phỏng các chủ Cửu Tiêu Vân Các.
Ý nghĩ của hắn rất đơn giản.
Huyết Điện không phải muốn kết minh Cửu Tiêu Vân Các sao? Vậy mình cũng tới lôi kéo.
Thiếu các chủ lại gặm một ngụm táo, sau khi nhấm nháp tỉ mỉ xong, lúc này mới lên tiếng nói:
-Tìm phụ thân ta làm gì?
Vân Phi Dương nói:
-Sự việc trọng yếu hơn, Vân mỗ cần gặp các chủ mới có thể nói.
Thiếu các chủ thản nhiên nói:
-Ta là thiếu các chủ của Cửu Tiêu Vân Các, cũng có thể xem như nửa gia chủ, có chuyện gì nói với ta là được, không cần kinh động đến phụ thân của ta.
-Chuyện này… …
Vân Phi Dương có chút xoắn xuýt, nhưng vẫn nói:
-Không dối gạt cô nương, lần này Vân mỗ đến đây, hy vọng có thể cùng quý các kết làm minh hữu.
-Minh hữu?
Thiếu các chủ đang ăn táo nói:
-Cửu Tiêu Vân Các chúng ta đã liên minh với Huyết Điện, cho nên sẽ không lại kết minh với người khác.
Vẫn tới chậm một bước.
Vân Phi Dương chau mày.
-Đúng rồi!
Thiếu các chủ như nhớ tới cái gì, nói:
-Bách tộc liên minh là địch nhân của Huyết Điện, nếu nói như thế, chẳng khác nào là địch nhân của Cửu Tiêu Vân Các ta.
… …
Khóe miệng của Vân Phi Dương co giật.
Lúc này, hắn sợ đối phương sẽ lật bàn.
Chắc do ăn một quả táo, nên thiếu các chủ vẫn còn rất tỉnh táo.
Nàng ta không có lật bàn, mà thản nhiên nói.
-Nể mặt ngươi cho ta hoa quả, ngày hôm nay tha cho ngươi, mau mau rời đi cửu trọng thiên đi.
-Cô nương.
Vân Phi Dương chân thành nói:
-Huyết Điện lấy huyết mạch của người khác, cực kỳ tàn ác, quý các kết minh với họ, chính là nối giáo cho giặc.
Lời này nói ra rất có ngôn từ nghĩa chính, âm vang mạnh mẽ.
Thiếu các chủ lại cười nói.
-Chuyện của Cửu Tiêu Vân Các ta, không có quan hệ gì với ngươi.
Vân Phi Dương lắc đầu.
-Cửu Tiêu Vân Các trong mắt thế nhân chính là danh môn đại tông, nếu như mọi người biết được bên cô nương kết minh với dạng tà môn ngoại đạo như Huyết Điện này, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến hình tượng.
-Tà môn ngoai đạo?
Thiếu các chủ nói:
-Thiên địa vũ trụ từ khi sinh ra rồi phát triển đến hôm nay, đã có rất nhiều tồn tại, có thể bị sinh linh nhìn trộm, sao phải nhất định phải phân chia chính và tà.
-Chuyện này…
Vân Phi Dương trầm mặc.
Thiếu các chủ nói tiếp.
-Cái gọi chính tà, chỉ là một đám người ra vẻ đạo mạo, so với tư duy sáng tạo của bản thân, bất luận cái gì khác với bọn họ, sẽ được xưng là tà, sẽ được xưng là ác.
Vân Phi Dương trầm mặc.
Qủa thật.
Trong thiên địa này có rất nhiều thứ đã tồn tại.
Đã tồn tại, khẳng định có đạo lý, không phải bất kỳ kẻ nào cũng có thể định nghĩa được chính và tà, có thể định nghĩa đúng với sai.
Thiếu các chủ nói.
-Các ngươi cho rằng Huyết Điện là tà môn ngoai đạo, mà Cửu Tiêu Vân Các chúng ta có phân tích và phán đoán của riêng mình, đương nhiên sẽ không tán đồng.
-Huống chi… …
Nàng ta nghĩ một lát, cười nói.
-Đối phương vô cùng có thành ý, vì sao không thể kết minh với nhau?
Vô cùng có thành ý?
Nghe được câu này, Vân Phi Dương đã hiểu rõ.
Huyết Điện khẳng định cho Cửu Tiêu Vân Các không ít chỗ tốt, nếu không sợ khó có thể kết minh!
-Cô nương.
Hắn cười nói.
-Thành ý như Huyết Điện, Vân Phi Dương ta cũng có.
-Thật sao?
Bỗng nhiên thiếu các chủ cảm thấy cực kỳ hứng thú, nói:
-Thành ý của ngươi, có bao nhiêu?
Vân Phi Dương hơi chút cân nhắc, nói:
-Huyết Điện cho các ngươi bao nhiêu thành ý, Vân Phi Dương ta nguyện ý cho gấp đôi!