Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2503
Chớ bị phiền phức quấn thân?
Câu nói này làm cho Vân Phi Dương rất khó hiểu nhưng vẫn lên đường tiến về Thần Huyết đường lấy phần thưởng của bản thân.
Dựa theo quy định, trong mỗi lần huyết hải tẩy lễ chống đỡ được một giờ, có thể nhận về một giọt Thần Huyết.
Mà tên này có thể chống đỡ trọn vẹn sáu tháng!
-Một ngày mười hai giọi, một tháng ba trăm sáu mươi giọt, sáu tháng là 2,160 giọt nha!
-Nhiều máu như vậy, giao cho Sa La cải tạo, đủ để chế tạo ra hai ba trăm tên Đế cấp đỉnh phong!
Vân Phi Dương càng nghĩ càng hưng phấn.
Dựa theo bản đồ do Huyết Lục Thập Lục cho tiến về hướng Thần Huyết Đường.
-Mau nhìn, là Quan Sơn Bá!
-Chịu đựng được nửa năm trong huyết hải tẩy lễ, hắn làm sao làm được?
-Đáng sợ hơn, mới vào Huyết Hải Chi Cảnh, không có vận chuyển Huyết Chú, từng bước một nhận lấy áp lực khủng bố đi tới đỉnh.
-Yêu nghiệt, yêu nghiệt!
Trên đường, sau khi thành viên Huyết Điện nhìn thấy Vân Phi Dương, ánh mắt vô cùng hâm mộ.
Sự kiện hôm qua, sau khi bọn họ biết, cảm giác đầu tiên là không tin, thứ hai cảm giác là khó có thể tin!
-Ai.
Vân Phi Dương âm thầm lắc đầu.
-Hình như mình làm có hơi khoa trương.
Không thi triển Huyết Chú mà cưỡng ép tiến lên, lại gắng gượng chống đỡ nửa năm trong huyết hải tẩy lễ, đây không phải cao điệu, mà là mẹ nó quá cao điệu!
Có thể nói.
Bây giờ Vân Đại Tiện Thần tuyệt đối là tiêu điểm nghị luận trong nội thành Huyết Điện.
Chuyện này khiến hắn dâng lên một cảm giác nguy cơ, sợ bị chú ý quá nhiều, không cẩn thận sẽ bại lộ thân phận.
…
Thần Huyết đường ở góc Tây Bắc nội thành, Vân Phi Dương cần đi qua mấy con đường mới có thể tới.
Vì cực kỳ hi vọng thu hoạch sẽ thu được lượng lớn máu, đưa vào tạo hóa giới chỉ, hắn cũng không có tâm tình đi quan sát cảnh tượng trên đường phố.
Xoát!
Đột nhiên, trên đường phố rộng rãi bị vài thành viên Huyết Điện ngăn lại.
Trong đó có một người trẻ tuổi tướng mạo âm lãnh, nhếch miệng cười, nói.
-Đây không phải Quan Sơn Bá có một phần mười huyết mạch sao, thật đúng dịp, vậy mà trên đường có thể gặp được?
-Đúng vậy.
Vân Phi Dương cười, nói.
-Đúng thật đúng dịp.
Hắn đương nhiên biết, mấy người này cố ý ngăn mình lại.
-Quan huynh.
Người trẻ tuổi âm lãnh cười nói:
-Đã có thể tình cờ gặp nhau ở đây, không bằng chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống trò chuyện vui vẻ một chút?
-Thật xin lỗi.
Vân Phi Dương nói.
-Ta còn có việc, hôm nào trò chuyện tiếp.
Bất kể chuyện gì bây giờ đều không bằng nhanh tiến về Thần Huyết đường nhận máu.
Người trẻ tuổi âm lãnh cười, nói:
– Không phải muốn đi Thần Huyết đường đó chứ?
Vân Phi Dương.
-Biết còn hỏi?
Do trước đó Huyết Lục Thập Lục có nhắc nhở với hắn, nếu không, với tính khí nóng nảy của mình, khẳng định sẽ càng lạnh nhạt.
Người trẻ tuổi âm lãnh cười nói.
-Quan huynh, nếu không ta dẫn ngươi đi, chờ lĩnh xong Thần Huyết, chia cho ta vài giọt?
-Không cần.
Vân Phi Dương nói.
-Ta biết đường.
Người trẻ tuổi âm lãnh thu lại nụ cười, lạnh lùng nói:
-Quan huynh, lão đệ ta rất có thành ý, ngươi từ chối như thế sao?
Vài tên bên cạnh, nhếch miệng cười rộ lên, nhìn Vân Phi Dương như làm trò xiếc.
Mẹ.
Đây là phiền phức tự tìm tới mình?
Vân Phi Dương kiềm chế bạo khí, không cùng hắn nói nhảm, quay người muốn đi.
Nhưng.
Thân thể của tên âm lãnh kia lại di chuyển, lần nữa ngăn trước mặt Vân Phi Dương.
-Quan huynh, ngươi ở trong huyết hải tẩy lễ nửa năm, khẳng định thu hoạch được không ít Thần Huyết, không bằng hào phóng chia cho mấy huynh đệ ta một ít.
Nếu hắn nói chia một giọt, Vân Đại Tiện Thần còn sẽ suy nghĩ một chút, xem như đuổi ăn mày.
Nhưng phân cho bọn họ một ít, đây không cần nói nhiều lời vô bổ.
-Thật xin lỗi.
Vân Phi Dương thản nhiên nói.
-Ta dựa vào năng lực bản thân thu hoạch được dựa vào cái gì muốn ta chia cho thứ rác rưởi như các ngươi ?
Hắn có thể nhìn ra.
Người này đang cố ý tìm mình gây phiền phức, cho nên nói chuyện cũng không cần khách khí.
-Cửu ca!
Một tên người hầu nói:
-Hắn nói ngươi là rác rưởi!
-Đúng.
Vân Phi Dương cười nói:
-Là ta nói.
-Thật to gan!
Ánh mắt người trẻ tuổi được gọi Cửu ca càng lạnh lùng.
-Mới vừa tới tổng bộ Huyết Điện lại dám lớn lối, hôm nay không giáo huấn ngươi một chút, sau này còn mặt mũi gì?
Xoát!
Hắn chỉ hướng cầu thang đá huyết hồng cuối con đường, nói:
-Họ Quan, đi Huyết Chiến Đài, ta muốn khiêu chiến với ngươi…
-Bành!
Lời còn chưa dứt, Vân Phi Dương trực tiếp đánh tới quyền đầu tiên.
-Bành!
Một quyền này trực tiếp đánh vào trên mặt Cửu ca, khiến cho hắn bay ra mộ cách hoa lệ, hung hăng té xuống đất.
-Cửu ca!
Mấy tên người hầu lấy lại tinh thần, hoảng sợ chạy tới.
-Bang.
Vân Phi Dương vỗ vỗ tay.
-Kiểu rác rưởi như ngươi, không có tư cách hướng ta khởi xướng khiêu chiến, mau mau cút đi.
Dứt lời, đứng dậy tiến về Thần Huyết đường.
-To gan!
-Tên này thật cuồng vọng!
-Tiểu Cửu cũng là Đế cấp đỉnh phong, tại sao lại bị hắn một quyền đánh bay chứ?
-Có thể do chủ quan?
Thành viên Huyết Điện xem náo nhiệt trên đường phố, tranh nhau nghị luận.
-Xoát!
Nhưng vào lúc này, người trẻ tuổi xưng Cửu ca bụm mặt đứng lên, cả giận nói:
-Quan Sơn Bá, hôm nay ta Hà Tiểu Cửu tuyên chiến ngươi!
-Ai.
Vân Phi Dương ngừng chân, lắc đầu nói:
-Ta thấy ngươi thật muốn ăn đòn?
Hôm qua lúc uống rượu với Huyết Lục Thập Lục, hắn cũng đã biết được, nếu như giữa các thành viên có ân oán, có thể tuyên chiến, người bị tuyên chiến không thể từ chối, phải ứng chiến.
Người trẻ tuổi xưng Cửu ca kia vừa rồi có tính toán tuyên chiến.
Nhưng Vân Phi Dương không muốn lãng phí thời gian, cho nên sớm một quyền đánh tới, để hắn không có nói ra hai chữ “tuyên chiến”.
Vốn cho rằng, tiếp nhận một quyền, chắc có thể để hắn ý thức đến được mình cường đại như thế nào, từ đó biết khó mà lui, không nghĩ tới vẫn tiếp tục tuyên chiến, chuyện này chỉ có thể dùng câu “muốn ăn đòn” để hình dung.
…
Cuối con đường, trên Huyết Chiến Đài.
Sau khi các thành viên Huyết Điện nhận được tin tức Hà Tiểu Cửu muốn huyết chiến với Vân Phi Dương nên chen chúc mà đến, rất mau vây lôi đài lớn thành nơi nước chảy không lọt.
Thành viên mới vừa tiến vào tổng bộ, tuy huyết mạch cao, tư chất mạnh, nhưng có quan hệ đến thực lực của hắn còn chưa thể hiện ra hết, cho nên muốn nhìn kỹ một chút.
-Xoát!
Hà Tiểu Cửu nhảy lên Huyết Chiến Đài, trước tiên xoa xoa mặt bị đánh, sau đó run run bả vai, lãnh đạm nói:
-Gia hỏa đáng giận, mới vừa rồi do ta chủ quan mới bị ngươi đánh lén.
Đánh lén?
Không phải.
Vân Phi Dương quang minh chính đại đập tới.
Chỉ là lực lượng quá mạnh, tốc độ lại quá nhanh, dù Hà Tiểu Cửu có thể bắt được căn bản cũng không có cách né tránh.
-Bớt nói nhảm.
Vân Phi Dương nói:
-Ta còn muốn tiết kiệm thời gian, nhanh bắt đầu đi.
-Thật sao?
Rất nhanh Hà Tiểu Cửu phóng thích ra, nhất thời quanh thân hiện ra khí tức huyết hồng, ánh mắt cũng trở nên rất đỏ, như hóa thành một con hung thú mất đi lý tính.
-Thay đổi Huyết Ma?
-Không nghĩ tới vừa bắt đầu, Hà Tiểu Cửu đã thi triển bí pháp có chút thượng thừa của Luyện Huyết tộc!
Mọi người kinh ngạc không thôi.
Ngược lại Vân Phi Dương không thèm để ý đối thủ biến thành dạng gì, mà thầm nghĩ.
-Căn cứ theo trí nhớ Đại Tôn Giả, tổng bộ Huyết Điện có Bí Pháp đường, bên trong còn lưu lại rất nhiều loại bí pháp cao thâm của Luyện Huyết tộc, có thời gian phải tranh thủ nhìn xem.
Thực sự…!
Lúc đang suy nghĩ, Hà Tiểu Cửu cất bước xông tới.
Song quyền của hắn hội tụ ánh sáng huyết hồng, quát.
-Tiểu tử, tuy huyết mạch ngươi mạnh, nhưng Hà Tiểu Cửu ta cũng không phải ăn chay…
Bành!
Lúc này Vân Phi Dương mới phóng thích ra, hai chân bước lên, trực tiếp ước lượng trên mặt hắn, thản nhiên nói:
-Ồn ào.
Bành… …
Hà Tiểu Cửu nghiêng mặt bay ra ngoài, rơi xuống dưới lôi đài.
Dát.
Toàn trường cực kỳ yên lặng!
Vân Phi Dương thu chân, ánh mắt nhìn về phía một nơi khác, nói:
-Vị bằng hữu núp trong bóng tối, nếu như ngươi muốn thử năng lực của ta, tốt nhất tìm người giống dạng ngươi đến gây phiền phức, mà không phải loại công phu mèo cào ba chân chân rác rưởi này.
Khặc khặc khặc.
Hai đạo u quang trong góc tối lấp lóe, cũng truyền đến tiếng cười âm u:
-Quan Sơn Bá, là ta xem thường ngươi.