Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2472
Mặc dù thực lực mười mấy tên tinh nhuệ Huyết Điện trong động phủ không tệ nhưng khó thoát kết quả bị Vân Phi Dương toàn diệt.
“Học đệ.”
Hiên Viên Vấn Thiên nói.
– Nơi này có người Huyết Điện, chứng minh Huyết Tổ đã đến.
Vân Phi Dương thu kiếm vào vỏ.
– Có lẽ lại bản mệnh tiên ấn của Đại Đạo Huyền Tiên ẩn thân trong mộ địa.
Hắn không cho rằng Huyết Tổ ngàn dặm xa xôi tới vì trộm mộ, khẳng định biết bên trong có chí bảo mới sai người phong tỏa bí cảnh, mới có thể bố trí trận pháp ngoài sơn cốc.
– Nếu như thế.
Hiên Viên Vấn Thiên nói.
– Có thể giải thích tại sao trong vô tận năm tháng, không ai có thể tìm ra.
Cửa vào thông hướng mộ địa trên thạch bích không có khí tức thấu phát, nếu không có dựa vào Trộm Mộ Thuật của Mục Oanh nhìn trộm ra, người khác không có cách nào tìm hiểu ra.
– Đi thôi.
Vân Phi Dương nói.
Hắn hiện tại nghĩ trong mộ địa có bản mệnh tiên ấn, phải mau chóng tìm tới để tránh rơi vào trong tay Huyết Tổ.
Tận cùng sơn động vẫn có thông đạo.
Khi ba người tiến đến, cẩn thận từng li từng tí tiến lên.
“Hưu! Hưu!”
Không có gì bất ngờ xảy ra, lại phát động cơ quan.
Cũng may vẫn là ám tiễn, Vân Phi Dương khai hỏa toàn bộ Đạo Giới, hữu kinh vô hiểm hóa giải.
Đi ước chừng trăm bước, ba người lần nữa tiến vào một động phủ tương đối rộng rãi, lần nữa gặp được mười mấy tên thành viên Huyết Điện.
Nhóm thành viên Huyết Điện này mạnh hơn lúc trước một chút, nhưng vẫn khó thoát khỏi vận mệnh bị giết.
“Hưu! Hưu!”
Sau khi toàn diệt bọn họ, Vân Phi Dương phất tay, máu sắp rơi xuống đất được thu vào tạo hóa giới chỉ.
Thứ này có thể tăng cao tu vi, càng nhiều càng tốt a.
– Vân đại ca.
Mục Oanh ngưng tụ Ngũ Hành Bát Quái, nói.
– Muội cảm ứng được phía trước có một ngôi mộ.
Vân Phi Dương nói.
– Đi.
Ba người lần nữa tiến vào thông đạo.
Khác biệt lúc trước, thông đạo này không phải thẳng tắp, đi mấy chục bước lại hiện ra ngã tư.
“Ông!”
Mục Oanh đứng trước giao lộ, thôi diễn Ngũ Hành Bát Quái Đồ án.
Hồi sau chỉ bên trái.
– Hướng này.
Vân Phi Dương đi.
Đi không bao lâu, trong đường hầm nhỏ hẹp xuất hiện rất nhiều thi thể, hai bên tương tung tóe không ít huyết dịch.
Nhìn cách ăn mặc, người chết rõ ràng là thành viên Huyết Điện.
Vân Phi Dương nhìn thi thể bị xuyên thủng, bị xé nứt, cau mày.
– Những người này hẳn đã phát động cơ quan.
Mục Oanh cười nói.
– Vân đại ca, bọn họ đã phát động cơ quan bẩy rập trong đường hầm, chúng ta có thể an toàn thông qua.
– Không sai.
Vân Phi Dương cũng cười.
Quả nhiên, cơ quan bị phát động, ba người rất an toàn một đường đi tới.
Cuối thông đạo là một cổng vòm nhỏ, xung quanh có rất nhiều hòn đá, nhìn tình huống hẳn bị người bạo lực phá hư.
– Vân đại ca.
Mục Oanh chỉ cục đá vụn.
– Đây là cửa mộ bị cưỡng ép phá hư.
– Nhìn chất liệu rất không tệ.
Vân Phi Dương lắc đầu.
– Người Huyết Điện thật cam lòng ra tay.
Đổi lại hắn, khẳng định nghĩ biện pháp lấy cửa mộ, sau đó dùng nó để chế tạo binh khí.
Cửa mộ bị phá, ba người Vân Phi Dương không cần tốn nhiều sức đi vào.
Nhưng khi bọn hắn vừa mới đi vào, lại trừng to hai mắt.
Mộ không tính quá lớn nhưng khắp nơi đều là thi thể, máu tươi hội tụ thành sông, mùi máu gay mũi tràn ngập.
Đâu phải chưa thấy qua người chết.
Nhưng để bọn người Vân Phi Dương rung động là tất cả người chết đều trợn tròn hiện ra vẻ kinh hãi.
Chết như vậy nói rõ lúc bọn họ còn sống đã thấy cái gì đó rất kinh khủng, hoặc trải qua tra tấn khủng bố!
Khu vực trung ương mộ có một thạch quan, gần đó có càng nhiều thi thể, tử tướng cũng rất thảm.
Nhìn quy luật thi thể đổ xuống mà phán đoán.
Những võ giả Huyết Điện này rõ ràng muốn gần thạch quan, kết quả lại gặp uy hϊế͙p͙ trí mạng.
Trong một mộ địa nằm một đám thi thể.
Hình ảnh như thế, đổi lại người bình thường, chắc đã bị dọa hồn phi phách tán.
– Vân đại ca.
Mục Oanh nói.
– Cửa mộ bị cưỡng ép phá hư, phát động cơ quan bên trong, những người này cũng coi như trừng phạt đúng tội.
Vân Phi Dương đã trải qua mưa to gió lớn, rất nhanh bình tĩnh trở lại, ánh mắt dừng trên quan tài đá.
– Oanh Oanh, đây là mộ của mộ chủ?
“Ừm.”
Mục Oanh gật đầu.
– Thực sự.
Vân Phi Dương cất bước mà đi.
Mục Oanh vội nói.
– Vân đại ca, cẩn thận một chút.
Vân Phi Dương vừa đi, vừa tăng cường Đạo Giới, hiển nhiên cũng vô cùng cẩn thận.
Một bước.
Hai bước
Cuối cùng, đứng trước thạch quan.
Vân Phi Dương đi đến phát hiện thạch quan và nắp quan tài có khoảng cách, cau mày nói.
– Bị mở.
“Ba!”
Một tay đập vào nắp quan tài, nhẹ nhàng đẩy ra.
Quả nhiên như vậy.
Bên trong cái gì cũng không có.
Mục Oanh đi tới, khó hiểu nói.
– Bọn họ lấy cả hài cốt mộ chủ!
Làm người trong nghề trộm mộ, tiến vào mộ địa từ trước đến nay chỉ lấy bảo vật, rất tôn trọng mộ chủ, hành vi lấy cả hài cốt người ta đi quả thực phát rồ!
Thạch quan rỗng tuếch, Vân Phi Dương lần này không có thu hoạch, lúc này muốn trở về, tiếp tục thăm dò mộ địa.
“Ừm?”
Vừa mới quay người, ánh mắt quét một cỗ thi thể, phát hiện trong tay hắn đang nắm một khối thiết bài rỉ sét.
Bất kỳ kẻ nào nhìn thấy đều sẽ cho rằng, vật rỉ sét hẳn là vật bồi táng bình thường nhất, nhưng Vân Phi Dương nhìn thấy, ánh mắt xuất hiện tia nóng rực, bởi vì vật này chính là Đạo Hóa lệnh!
“Xoát!”
Hắn phất tay hút tới, thầm nghĩ.
– Không nghĩ tới ở chỗ này tìm được một khối Đạo Hóa lệnh!
Thật bất ngờ, rất thoải mái.
– Vân đại ca.
Mục Oanh nói.
– Thứ này không có gì đặc biệt nha.
Vân Phi Dương cười nói.
– Đồ vật càng không đặc biệt, càng đặc biệt.
Mục Oanh nghe không hiểu.
Vân Phi Dương cũng không giải thích nhiều, mang theo hai người rời khỏi mộ địa, trở về ngã tư đường.
– Oanh Oanh.
Hắn nói.
– Con đường khác có mộ khác hay không?
Mục Oanh lắc đầu.
– Con đường này là chết, bên trong chỉ có cơ quan bẩy rập.
Vân Phi Dương cười nói.
– Như thế, bên trong chắc có không ít thi thể võ giả Huyết Điện.
Không sai.
Trong một đường hầm khác, không ít thi thể võ giả Huyết Điện.
Bọn họ cũng không có năng lực có thể nhìn trộm cơ quan bẩy rập như Mục Oanh, đến chỗ này khẳng định sẽ chia ra nhiều đường dò xét.
Vân Phi Dương cũng không có thời gian đi cười trên nỗi đau của người khác, mang theo hai người tiếp tục đi tới.
Trên đường, linh hồn hắn dung nhập vào tạo hóa giới chỉ, vận chuyển Đạo Hóa Kinh xâm nhập vào Đạo Hóa lệnh, bắt đầu thu lấy Đạo Ý bàng bạc.
Loại vật này vô dụng đối với người ngoài, không có tác dụng gì.
Nhưng Vân Phi Dương nắm giữ Đạo Hóa Kinh có thể tuỳ tiện phá giải cùng hấp thu, giá trị tuyệt đối cực cao.
Ngoại giới.
Ba người một đường mà đi, đi vào động phủ thứ ba.
Giống như lúc trước, trong động phủ này có không ít thành viên Huyết Điện, sau khi xác nhận liền bị tàn sát hầu như không còn.
– Học đệ.
Hiên Viên Vấn Thiên nói.
– Mỗi động phủ đều có Huyết Điện trông coi, thực lực một lần mạnh hơn một lần, xem ra, chúng ta muốn tiếp tục thâm nhập sâu, sẽ chỉ càng khó khăn.
Vân Phi Dương cười nói.
– Chỉ cần không phải Huyết Tổ, những người này chỉ là thịt cá phía trên thớt gỗ.