Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2468
Một tên võ giả có tư chất hữu hạn khẳng định khó có thể đột phá đến cảnh giới cao hơn?
Làm sao bây giờ?
Chỉ có thể tìm kiếm cơ duyên, tìm kiếm thiên tài địa bảo.
Bản mệnh tiên ấn do Đại Đạo Huyền Tiên lưu lại khẳng định để võ giả điên cuồng, thậm chí không tiếc bất cứ giá nào để tìm tới.
Cho nên, trải qua trăm vạn năm chắc chắn sẽ có không ít người quật cường tiến vào Mê Vụ Chi Cảnh, dù tìm tới chết cũng muốn đi tìm.
Từ những thi thể kia cũng có thể đoán ra, võ giả có thọ nguyên càng cao càng là người điên cuồng tìm nhất.
Bọn họ cũng không muốn chết.
Nhưng không cách nào đột phá tầng thứ càng cao để đề thăng thọ nguyên, chỉ có thể ký thác hi vọng vào chí bảo mà Đại Đạo Huyền Tiên lưu lại.
Đây cũng là lý do vì sao Vân Phi Dương tìm mấy ngày trong bí cảnh lại phát hiện rất nhiều thi thể.
-Lãng phí nhiều thời gian vì một chí bảo hư vô mờ mịt.
Hiên Viên Vấn Thiên cảm khái.
-Học đệ, ngươi cảm thấy đáng giá sao?
Vân Phi Dương hơi trầm tư, nói.
-Mỗi người đều có việc của mình, mỗi người cũng đều có quyền lựa chọn, cho nên ngoại nhân chúng ta khó có thể đánh giá, đến cùng có đáng giá hay không.
-Đúng vậy.
Hiên Viên Vấn Thiên nói.
Hắn cười nói.
-Học đệ, hiện tại chúng ta cũng giống những người chết này, đang tìm kiếm chí bảo một cách mờ mịt, ngươi cảm thấy đáng giá sao?
-Cái này…
Vân Phi Dương trầm mặc.
Nói thật, sau khi khôi phục thất tình lục dục hắn càng coi trọng thân nhân cùng huynh đệ, tới nơi này tìm kiếm chí bảo khẳng định không đáng.
Nhưng người trong giang hồ, thân bất do kỷ.
Biết được Huyết Tổ tới nơi đây, nếu như tìm được chí bảo rất có thể sẽ đột phá Đại Đạo Huyền Tiên, Vân Phi Dương chỉ có thể chạy tới.
-Đây không phải có đáng giá hay không.
Hắn chân thành nói.
-Mà nên hay không nên.
Vì có thể tiêu diệt Huyết Điện cùng Huyết Tổ, vì bảo vệ tộc quần cùng người thân, Vân Phi Dương cho rằng nên.
-Đi thôi. Chúng ta tiếp tục tìm kiếm.
…
Mê Vụ Chi Cảnh thật vô cùng lớn.
Vân Phi Dương cùng Hiên Viên Vấn Thiên đã tìm kiếm năm sáu ngày cũng không đi qua khu vực nguy hiểm nào.
Trong thời gian này, hai người lại phát hiện rất nhiều thi thể, có người bị chia làm hai nửa, có người bị vặn gãy cổ, rõ ràng bị sát hại.
-Chậc chậc.
Vân Phi Dương nói.
-Thủ đoạn của kẻ giết người rất tàn nhẫn.
Hiên Viên Vấn Thiên quan sát chung quanh, phỏng đoán.
-Phiến khu vực này còn sót lại rất nhiều dấu vết tranh đấu, người động thủ tuyệt đối không phải một.
-Ừm.
Vân Phi Dương nâng cằm.
-Nhìn huyết dịch có thể thấy những người này cũng chết chưa lâu.
Hiên Viên Vấn Thiên nói.
-Có phải Huyết Điện ra tay?
Vân Phi Dương nói.
-Đã phong tỏa bên ngoài bí cảnh, võ giả trong này khẳng định cũng phải bị xử lý, đây là cách làm của Huyết Điện.
Hiên Viên Vấn Thiên chỉ về các thi thể tản mát đằng trước.
-Bọn họ đi theo hướng này.
-Đi.
Vân Phi Dương nói.
Hai người đuổi theo thi thể cùng vết máu lưu lại trên mặt đất.
Càng đi theo thi thể cũng càng ngày càng nhiều, trong không khí tồn tại mùi máu tươi nhàn nhạt.
Vân Phi Dương nói.
-Hành vi một đường giết tới này chỉ có Huyết Điện mới có thể làm ra được.
Hiên Viên Vấn Thiên nói.
-Học đệ, tổ chức tàn nhẫn như thế nếu như không bị diệt trừ, là đại họa đối với toàn bộ vũ trụ.
Tuy hiện tại Huyết Điện đều chỉ nhằm vào bách tộc nhưng hắn cho rằng, một khi bách tộc bị diệt thì tiếp theo khẳng định sẽ là toàn bộ vũ trụ.
-Cho nên vì thiên hạ thương sinh, chúng ta phải tìm được chí bảo ngăn cản Huyết Tổ tăng cao tu vi.
Vân Phi Dương chân thành nói.
Việc cứu vãn thế giới này… Hắn làm qua không ít.
Hai người tiếp tục tiến lên.
Đi một lúc lâu sau, trên đường lại không có thi thể nào nữa.
Vân Phi Dương nói.
-Võ giả trong bí cảnh hẳn đã bị bọn họ dọn dẹp sạch sẽ.
-Học đệ.
Hiên Viên Vấn Thiên nhìn về mê vụ phía trước.
-Không có thi thể chỉ đường, chúng ta đi như thế nào?
-Bằng cảm giác.
Vân Phi Dương tiếp tục bước đi, hắn cũng không phóng thích tiên niệm, tìm kiếm hết thảy mọi thứ trong vòng mười trượng.
Cũng không biết đã đi bao lâu.
Hai người đứng bên ngoài một sơn cốc thấu phát âm phong.
[Chú thích: Mê Vụ Chi Cảnh mặc dù là bí cảnh, nhưng bên trong cũng tương đương như một vị diện.]
Cảm thụ được âm phong thổi tới, Vân Phi Dương cau mày.
-Có gì đó quái lạ.
Hiên Viên Vấn Thiên cũng ý thức được, bản năng ngưng tụ Đạo Giới trước người một là ngăn cách âm phong, hai là làm tốt cảnh giới, đối mặt với ngoài ý muốn lúc nào cũng có thể xuất hiện.
-Chúng ta đi vào.
Vân Phi Dương bước đi.
Có lẽ hắn tài cao gan lớn nên chỉ vận chuyển hai loại tâm pháp, không bố trí Đạo Giới trước người.
Sương mù trong sơn cốc càng dày đặc.
Từ khi hai người đi tới đến nay, nhìn bằng mắt thường nhiều nhất cũng chỉ được ba trượng, tiên niệm cũng bị áp chế thêm lần nữa.
-Học đệ.
Hiên Viên Vấn Thiên cau mày.
-Âm khí rất nặng, có phải mộ địa hay không?
Trong sơn cốc không chỉ có mê vụ còn có Âm khí dày đặc, hắn thấy chỉ có mộ địa mới có dạng thuộc tính này.
-Mộ địa?
Vân Phi Dương nỉ non.
-Có thể cho Oanh Oanh đến dò xét.
Hưu!
Tâm niệm khẽ động, Mục Oanh xuất hiện.
Vân Phi Dương nói.
-Oanh Oanh, giúp ta xem một chút, nơi này có phải mộ địa không?
-Ừm.
Mục Oanh ổn định thân thể, nhẹ nhàng nhắm mắt, ngọc thủ hiện ra Ngũ Hành Bát Quái Đồ án, bắt đầu xoay tròn.
Sau khi xem xét, nàng mở ra hai con ngươi.
-Vân đại ca, nơi này lại không chỉ có một mộ địa.
-Không chỉ một?
Vân Phi Dương ngạc nhiên không thôi.
Mục Oanh nói.
-Căn cứ dò xét sơ bộ của ta, khu vực mê vụ này có chí ít 64 mộ địa.
-Kỳ quái.
-Nơi này sao lại lưu giữ nhiều mộ địa như vậy?
Mục Oanh tiếp tục thôi diễn nói.
-Vân đại ca, những mộ địa này chỉ là chôn cùng, còn phải có chủ mộ.
Vân Phi Dương cả kinh.
-Nhiều mộ địa như vậy mà chỉ chôn cùng?
Hắn theo Mục Oanh trộm mộ nhiều lần cũng biết được mộ chôn cùng càng nhiều thì thân phận mộ chủ càng không đơn giản.
Năm đó ở cửu tinh mộ của Liệt Không Chiến Đế, người bồi táng theo cũng đã mấy trăm vạn.
Về sau từ miệng Thái trưởng lão biết được, mộ chủ tổ tiên Vân tộc cũng tự mình bồi táng rất nhiều cường giả.
Tuy sau cùng không tìm được quan tài nhưng thu hoạch được rất nhiều thứ, tỉ như Vạn Thánh Đế Đan cùng đan phương, cùng với bức tranh Hồng Mông mà Lão Tử Bất Bại thu được.
-Chậc chậc, mộ chôn cùng đại mộ càng nhiều, thân phận mộ chủ khẳng định không đơn giản. Oanh Oanh, có thể tìm tới chủ mộ không?
Vân Phi Dương hỏi.
Mục Oanh cười thành.
-Không có vấn đề.
Nàng rất vui vì được trợ giúp Vân đại ca tìm kiếm mộ địa, cho dù có khó khăn cũng sẽ dốc toàn lực.
Ông!
Ngũ Hành Bát Quái Đồ hiện ra trên mặt đất sơn cốc.
Mục Oanh đặt mình vào khu vực trung gian, ngọc thủ lóe lên ánh sáng, không ngừng thôi diễn vị trí đại mộ.
Hưu ——
Khá lâu sau, đồ án ngừng chuyển động.
Mục Oanh đứng lên, đưa mắt nhìn về phía nam.
-Vân đại ca, chủ mộ ở ngay phía trước, tuy nhiên…
-Tuy nhiên cái gì?
Vân Phi Dương nói.
Mục Oanh hơi nhíu mi, nói.
-Cửa vào chủ mộ bị lực lượng nào đó phong tỏa.