Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2464
Khí thế Vân Phi Dương hung hăng, vô số kiếm khí biến ảo chém giết hết mấy ngàn thành viên Huyết Điện.
Đáng sợ là tên này không hề vận dụng vũ kỹ mà dùng lý giải đối với kiếm đạo huyễn hóa ra kiếm khí.
Sau đó, Vân Phi Dương lại ngưng tụ kiếm khí cường thế chém về phía đám người đang tập trung vào một chỗ, trong nháy mắt khiến mấy trăm tên thương vong.
Điều này phi thường kình bạo!
Phải biết, thành viên Huyết Điện phụng mệnh đến phong tỏa Mê Vụ Chi Cảnh đều là tinh nhuệ Huyết Tổ một lòng bồi dưỡng.
Đáng tiếc…
Tinh nhuệ mạnh hơn nữa đối mặt với sát thần Vân Phi Dương cũng chỉ giống như ngọn cỏ nhỏ chịu tàn phá.
Thấy không ít đồng bạn vẫn lạc, ánh mắt các thành viên Huyết Điện còn lại lộ vẻ hoảng sợ.
Thực lực sai biệt quá lớn, bọn hắn ý thức được cánh cửa tử vong đã mở ra trước mắt đang kéo mình vào.
-Đến đây.
Vân Phi Dương nói.
-Một đám rác rưởi.
Vù vù!
Mấy tên cường giả cấp đường chủ Huyết Điện mang theo khí tức cường thế công tới từ hai bên trái phải.
Vân Phi Dương khinh thường cười một tiếng, huy động Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm trong nháy mắt hình thành lít nha lít nhít kiếm khí cuồng ngạo.
Cường độ này, kiếm ý này…
Khiến cho sắc mặt mấy tên đường chủ đang công tới đại biến.
-Lui ra!
Có tiếng quát lạnh từ đằng sau.
Đại Tôn Giả Huyết Điện bay đến vung tay lên, khí tức âm tà lan tràn hóa thành đại thủ đánh về phía kiếm khí.
Oanh!
Oanh!
Cự thủ chạm vào kiếm khí sinh ra ba động năng lượng cường thế hung hăng quấy rối không gian bốn phía.
Trong lúc Đại Tôn Giả xuất thủ, cường giả cấp đường chủ Huyết Điện trong nháy mắt rút lui đến khu vực an toàn, cảm nhận kiếm ý tràn ngập, sắc mặt bọn hắn không khỏi hoảng sợ.
Bọn họ không chút hoài nghi, nếu như mình trực tiếp chống lại khẳng định sẽ bị mạt sát tại chỗ!
Thực lực tên gia hỏa cầm kiếm này thật đáng sợ!
Sao lại dùng gia hỏa để hình dung?
Bởi vì Vân Phi Dương dịch dung nên bọn họ cũng không biết đối phương là dòng chính Vân Vực mà chủ thượng muốn bắt.
Lại nói đến Đại Tôn Giả.
Tuy phá mất kiếm khí cuồng ngạo nhưng người cũng lui nhanh mấy trăm trượng.
Đợi thân thể ổn định, hắn đè ép khí huyết xao động trong thân thể, trầm giọng nói.
-Các hạ là ai?
Là trên Đế đỉnh phong, hắn biết rõ cường giả cao đẳng trong vũ trụ nhưng người này vô cùng lạ mắt, chưa thấy qua.
-Ta là ai không quan trọng.
Vân Phi Dương nói.
-Quan trọng là các ngươi phong tỏa mảnh tinh vực này khiến ta không cách nào đi được.
Đại Tôn Giả nghe vậy nhất thời hiểu rõ thì ra người trẻ tuổi tu vi không yếu hơn mình này chỉ là người qua đường.
Xoát!
Hắn dương tay.
Thành viên Huyết Điện vây quanh gần đó lúc này lui ra, mở ra một khoảng trống.
-Bằng hữu.
Đại Tôn Giả nói.
-Có nhiều đắc tội, xin hãy tha lỗi.
Người mình bị giết mấy ngàn tên lại còn chủ động bồi tội, hoàn toàn không giống phong cách của Huyết Điện.
Vân Phi Dương không cho rằng đối phương nhận lỗi vì sợ đắc tội đến mình, mà hắn nghĩ bọn họ sợ quấy nhiễu việc tìm kiếm chí bảo Huyết Tổ trong bí cảnh.
Xoát!
Hắn nhẹ nhàng nhấc tay, chỉ vòng xoáy thông hướng bí cảnh, thản nhiên nói.
-Để thủ hạ ngươi tránh ra, ta phải vào Mê Vụ Chi Cảnh.
Sắc mặt Đại Tôn Giả nhất thời khó nhìn.
Hắn có thể nhận lỗi để Vân Phi Dương đi qua nhưng không chấp nhận đối phương tiến vào bí cảnh, chủ thượng đã căn dặn, dù một con ruồi cũng không thể bay vào.
-Thật có lỗi.
Đại Tôn Giả nói.
-Bí cảnh này… Ngươi không thể đi vào.
-Ngươi nói cái gì?
Vân Phi Dương nghiêng tai nói.
-Vừa rồi ta không nghe rõ.
Đại Tôn Giả biết hắn nghe được, khách khí chắp tay nói.
-Bằng hữu, bí cảnh tạm thời bị Huyết Điện ta phong tỏa, mời ngày khác trở lại.
Vân Phi Dương cười rộ lên, con ngươi lấp lóe sát cơ.
-Hôm nay lão tử đã tới đây nhất định phải đi vào, sao lại khác chọn ngày khác.
Vù vù!
Kiếm ý cường thế tràn ngập.
Đại Tôn Giả thấy thế, trầm giọng nói.
-Bằng hữu, đừng ép người quá đáng!
Lời này nếu như để võ giả tộc quần bị luân hãm, cường giả cao tầng các tộc đã vẫn lạc nghe được khẳng định sẽ chửi ầm lên, đến cùng là ai ép người quá đáng!
-Bớt nói nhiều lời.
Vân Phi Dương lạnh lùng nói.
-Ngươi mau mang người xéo đi, còn không lão tử sẽ giết hết!
Chữ giết phát ra rất nặng, nương theo kiếm ý tràn ngập thấu phát khí tức khiếp người.
Đại Tôn Giả cũng không hề sợ, hắn bạo phát tu vi, lạnh lùng nói.
-Tiểu tử, bản tôn đã nhường nhịn ngươi lại không thức thời, vậy cũng đừng trách…
-Nói nhiều.
Vân Phi Dương giơ kiếm chém xuống.
Vù vù!
Kiếm khí cuồng ngạo gào thét, trong nháy mắt hình thành kiếm khí cường thế vung về hướng Đại Tôn Giả.
Từ xa nhìn lại, tinh vực này như bỗng chốc bị chém ra.
Tê!
Cảm thụ kiếm uy khủng bố, các cường giả cấp đường chủ Huyết Điện hít một hơi lãnh khí.
-Nửa bước!
Đại Tôn Giả hoảng sợ hô.
-Hắn là nửa bước!
Vù vù!
Kiếm khí cuồn cuộn ầm vang chém xuống nhất thời cuốn lên cuồng phong hung hăng đảo loạn không gian.
Đại Tôn Giả tuy ý thức được thực lực Vân Phi Dương nhưng giờ phút này đã không cách nào tránh né, chỉ có thể kiên trì ngưng tụ kết giới phòng ngự nghênh đón.
Ầm ầm!
Cuối cùng, trong tinh không truyền đến tiếng nổ vang như kinh lôi, toàn bộ không gian gặp trọng kích đại quy mô đổ sụp.
Phốc!
Phốc!
Cường giả cấp đường chủ Huyết Điện ở rất xa vẫn bị dư uy tác động đến thổ huyết, thần sắc hãi nhiên lập tức lui lại!
Thực lực bọn hắn không kém gì tộc trưởng các tộc nhưng đối mặt nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên khẳng định không chịu nổi một kích.
Vù vù!
Cuồng phong loạn vũ khiến không gian vỡ nát.
Đợi tất cả bình tĩnh trở lại, Đại Tôn Giả đứng giữa không trung, thần sắc dị thường dữ tợn.
Oa!
Hắn thổ huyết.
Ngạnh kháng một kiếm nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên chỉ thổ huyết mà không vẫn lạc là vì Vân Phi Dương muốn che giấu tung tích nên không vận dụng bất kỳ vũ kỹ cùng kiếm quyết nào.
Nếu không…
Đại Tôn Giả đã sớm ợ ra rắm.
Xoát!
Vân Phi Dương bay đến mang theo kiếm khí lạnh lùng.
-A a!
Đại Tôn Giả bị trọng thương tất nhiên sẽ không ngồi chờ chết, hắn phẫn nộ rống to, trong nháy mắt quanh thân xuất hiện từng tầng khí tường phòng ngự.
Đây là Đại Phòng Ngự thuật.
Sau khi Vân Phi Dương chặt đứt thất tình lục dục đã từng giết hai tên Đại Tôn Giả, trong đó có một người tu luyện loại thần thông bài danh hai mươi vị trí đầu này.
Lúc trước đồng bạn hắn đều không thể chịu nổi mà bị phân thành hai mảnh.
Tên Đại Tôn Giả này lại lần nữa thi triển, khẳng định không được!
-Phá!
Vân Phi Dương quát lạnh một tiếng, kiếm khí lấp lóe liên phá mấy đạo Khí Tường như chẻ tre, cuối cùng trảm lên người đối phương.
Bành ——
Một tiếng bạo hưởng truyền đến.
Đại Tôn Giả bị phân thành hai trước mặt các đường chủ và rất nhiều thành viên, máu tươi phun ra bay trong tinh không.
Ngày hôm nay, giờ phút này.
Trong mười tên Đại Tôn Giả Huyết Điện lại có thêm một người chết.
Trừ bị Viêm Sương giết ở Viêm Hàn Vực thì có sáu Đại Tôn Giả chết trong tay Vân Phi Dương!
-Đại Tôn Giả… Chết
Nhìn bộ thi thể bị phân thành hai, từng thành viên Huyết Điện đều ngốc trệ.
Trong lòng bọn họ, Đại Tôn Giả là siêu cường gần với Huyết Tổ, bây giờ lại bị giết trước mặt, khẳng định khó có thể tin!
-Các ngươi cũng chết đi.
Ánh mắt Vân Phi Dương lấp lóe sát cơ, quanh thân hiện lên kiếm ý cường thế như tử thần, hai tay đang chậm rãi mở ra Tử Môn!