Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2462
Tuy tu vi Lý lão kém Đại Tôn Giả nhưng yếu hơn không nhiều.
Cho nên khi hắn thiêu đốt tiên hạch, thiêu đốt linh hồn, sức công phá vẫn tương đối khủng bố.
Vù vù!
Năng lượng gào thét dập dờn hướng về không gian xa xăm.
-Không… không …
Chu Chân ở khu vực an toàn ngốc trệ, nước mắt bỗng hiện lên trong mắt.
Từ nhỏ đến lớn, Lý lão một mực bảo hộ bên người, mặc dù là bảo tiêu nhưng càng giống thân nhân cùng đạo sư.
Bây giờ vì bảo vệ mình lại lựa chọn tự bạo linh hồn, rơi vào cảnh hồn phi phách tán khiến Chu Chân khó có thể tiếp nhận, khó có thể chịu đựng!
A a….!
Hắn ôm đầu thống khổ kêu to.
-Tiểu tử.
Đột nhiên bên tai truyền âm thanh, nói.
-Đi theo hắn đi.
Ông! Ông!
Không gian vặn vẹo, sát thủ Tế Vũ Lâu xuất hiện, tuy bị linh hồn nổ tung khiến mình đầy thương tích nhưng cũng không có gì nguy hiểm trí mạng.
Vì hắn chạy nhanh, lại vận dụng bí pháp.
Nếu không trực tiếp tiếp nhận linh hồn tự bạo của Lý lão, nhất định thịt nát xương tan.
Răng rắc!
Chu Chân nắm chặt tay, tức giận nói.
-Là ngươi hại Lý lão!
Sát thủ nhẹ nhàng nâng tay lên ngưng tụ lực lượng cuồn cuộn, thản nhiên nói.
-Lấy tiền của người, vì người tiêu tai là tôn chỉ của Tế Vũ Lâu ta.
Lửa giận trong mắt Chu Chân càng thêm mãnh liệt, căm hận nói.
-Tế Vũ Lâu! Chu Chân ta sẽ để cho các ngươi trả giá đắt!
-Ngươi không có cơ hội.
Khi đang nói chuyện, tên sát thủ lao tới.
Vù vù!
Pháp tắc chi lực cuồn cuộn gào thét mang theo lực lượng đủ để mạt sát Chu Chân chỉ có tu vi Đế cấp trong nháy mắt.
Nhi tử hội trưởng Thông Vận Thương Hội nổi tiếng nhiều tiền nhưng tu vi rất kém, đối mặt loại sát thủ đỉnh phong này chỉ có thể chờ chết!
Hô hô hô ——
Lực lượng cuồn cuộn càng lúc càng gần, Chu Chân tuy đầy lửa giận nhưng trong lòng nhưng dâng lên bất an mãnh liệt.
Muốn chết?
Hắn nhắm mắt lại, thầm nghĩ.
-Lý lão, đừng đi nhanh quá, ta tới tìm ngươi …
Hưu!
Đột nhiên sau lưng thổi tới cuồng phong, bên tai vang lên âm thanh.
-Chu công tử? Trùng hợp vậy, lại gặp được ngươi ở chỗ này?
Chu Chân khẽ giật mình.
Âm thanh này có chút giống Vân Phi Dương!
Oanh!
Đúng lúc này bên tai truyền đến tiếng vang chấn động đến màng nhĩ hắn, linh hồn đều run lẩy bẩy.
Chu Chân nỗ lực mở to mắt phát hiện mình đang ở bên trong Đạo Giới, mà các loại năng lượng điên cuồng gào thét ở bên ngoài giống như quần ma loạn vũ!
Ừm?
Sát thủ Tế Vũ Lâu nhíu mày.
Hắn nhìn về phía tinh không nơi xa chỉ thấy hai đạo lưu quang như tê liệt không gian cực tốc bay tới.
Ngay lúc mình sắp tiêu diệt Chu Chân có một trong hai đạo lưu quang trong Đạo Giới bảo vệ đối phương!
Xoát!
Vân Phi Dương thả chậm tốc độ cùng Hiên Viên Vấn Thiên dừng bên cạnh Chu Chân, cười nói.
-Chu công tử, hình như ngươi đang gặp phiền phức, muốn Vân mỗ hỗ trợ hay không?
Chu Chân không cân nhắc, bật thốt lên.
-Muốn!
Vân Phi Dương nhìn về phía sát thủ Tế Vũ Lâu lại nhìn không gian vỡ vụn, cau mày nói.
-Đây là khí tức Lý lão, chẳng lẽ hắn tự bạo linh hồn?
Chu Chân nghe vậy càng thêm cực kỳ bi thương.
Xoát!
Hắn chỉ sát thủ Tế Vũ Lâu, nhìn như muốn rách cả mí mắt nói.
-Là người này hại chết Lý lão, giết hắn, giết hắn, giết hắn!
Vân Phi Dương theo ba câu giết hắn nghe ra được, nội tâm công tử Thông Vận Thương Hội này phẫn nộ đến cỡ nào.
-Vân mỗ vui lòng cống hiến sức lực.
Vù vù!
Khí tức cuồn cuộn bạo phát, trong nháy mắt bao phủ sát thủ Tế Vũ Lâu, sắc mặt hắn đại biến, cả kinh hô.
-Nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên?!
Chu Chân cũng trợn tròn mắt.
Hắn cảm nhận được khí tức bộc phát ra mạnh hơn xa sát thủ, nhất thời mừng rỡ như điên!
Hắn nhất định có thể giết chết hung thủ, vì Lý lão báo thù rửa hận!
Vân Phi Dương từng bước một đi tới, nói.
-Chu công tử là bằng hữu Vân mỗ, ngươi giết người hầu hắn quả thật tội không thể tha.
Xoát!
Nhẹ nhàng nâng tay lên, pháp tắc chi lực cuồn cuộn ngưng tụ.
Động tác vừa rồi của sát thủ Tế Vũ Lâu khiến Chu Chân cảm thấy tuyệt vọng, chỉ có thể bất lực tiếp nhận.
Bây giờ Vân Phi Dương cũng đồng dạng để hắn tuyệt vọng, chỉ có thể hoảng sợ đi đối mặt cái chết!
Ầm ầm!
Trong vũ trụ vô tận lần nữa truyền đến tiếng vang.
Thanh thế to lớn hoàn toàn không kém gì linh hồn tự bạo của Lý lão.
Chẳng lẽ sát thủ Tế Vũ Lâu cũng tự bạo?
Cũng không phải.
Chỉ là Vân Phi Dương rót lực lượng cường thế vào cơ thể hắn, từ đó sinh ra bạo hưởng.
Cách chết này tuy chỉ thống khổ ngắn ngủi, nhưng để sát thủ Tế Vũ Lâu bạo thể mà chết cũng khiến hắn hồn phi phách tán.
Vũ trụ vô tận do hai lần nổ tung nên bị tàn phá vô cùng thê thảm, muốn khép lại, chí ít cũng cần mấy chục năm.
-Lý lão …
Nước mắt Chu Chân rơi như mưa đứng trong tinh không.
Sát thủ Tế Vũ Lâu bị Vân Phi Dương giết chết, đại thù đã báo được.
Nhưng nếu có lựa chọn, hắn hi vọng sát thủ Tế Vũ Lâu còn sống, Lý lão cũng còn sống.
-Chu công tử.
Vân Phi Dương an ủi.
-Bớt đau buồn đi.
Chắc có người sẽ nói…
Nhân vật chính tại sao không sớm xuất hiện, tại sao chờ Lý lão chết mới đến?
Không phải Vân Phi Dương không nghĩ phải đuổi tới, mà vì vội vã tiến về Mê Vụ Chi Cảnh, căn bản không nghĩ tới Chu Chân lại đang ở tinh vực này.
Huống chi…
Nếu không có linh hồn tự bạo của Lý lão sinh ra ba động năng lượng thật lớn, Vân Phi Dương cũng không thể phát giác mà bay tới.
Nói tóm lại.
Lý lão chết, tự bạo linh hồn kinh động đến Vân Phi Dương mới có thể bảo toàn công tử nhà mình.
-Lý lão …
Chu Chân nắm tay nói.
-Ta sẽ không để cho ngươi chết vô ích!
Vân Phi Dương đứng phía sau cảm nhận được quanh thân người này bị oán niệm to lớn bao phủ.
-Ai.
Hắn thở dài.
-Chủ tớ tình thâm.
-Vân Phi Dương!
Đột nhiên Chu Chân xoay người, nói.
-Giúp ta tiêu diệt Tế Vũ Lâu!
-Cái này…
Vân Phi Dương trầm tư.
Mình giúp hắn hay đi Mê Vụ Chi Cảnh trước?
Cho rằng hắn muốn cự tuyệt, nói.
-Chỉ cần ngươi có thể làm được, ta sẽ cho ngươi một khoản thù lao phong phú!
-Chu công tử.
Vân Phi Dương chân thành nói.
-Ngươi từng tặng ta chiếc xe, lại mời ta ăn cơm, Vân mỗ khẳng định hết sức giúp đỡ.
-Lý lão.
Chu Chân ngửa mặt lên trời nói.
-Ta nói không sai mà, trên đời này vẫn còn có người trọng tình trọng nghĩa!
-Cái kia…
Vân Phi Dương tới gần, xoa xoa tay cười nói.
-Chu công tử, có thể nói chi tiết thù lao một chút hay không?
Khóe miệng Chu Chân co giật.
Tế Vũ Lâu sở dĩ thần bí là bởi vì tổng bộ thiết lập bên trong bí cảnh, bí cảnh này gọi… Tha Đà chi cảnh.
Một ngày nọ.
Bên trong Tha Đà chi cảnh, một đạo lưu quang bay đến, ngàn vạn kiếm khí ngưng tụ lấp lóe tia sáng chói mắt.
-Không tốt!
-Có người xông tới!
Tổng bộ Tế Vũ Lâu trong bí cảnh nhất thời truyền đến âm thanh thất kinh.
Phốc!
Phốc!
Kiếm quang lấp lóe, mảnh vỡ bay loạn.
Bang.
Trên diễn võ trường Tế Vũ Lâu, Vân Phi Dương thu kiếm vào vỏ, nhìn người đứng trước, thần sắc Lâu chủ Tế Vũ Lâu hoảng sợ, nói.
-Lấy tiền của người, vì người tiêu tai.
Phốc ——
Thân thể lâu chủ Tế Vũ Lâu phân thành hai, máu tươi dính trên bảng hiệu có khắc ba chữ Tế Vũ Lâu treo trên đại điện, hai bên có khắc “lấy tiền của người, vì người tiêu tai.”