Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2442
Tiểu Tiên Giới đối với đại lục trần thế mà nói, vô cùng thần thánh.
Võ giả ở nơi cạo hơn, dù chỉ là đệ tử phổ thông nhất cũng có thể được coi như thần tiên, được phàm nhân quỳ bái.
Không có cách.
Dù đệ tử phổ thông nhất thì tu vi cũng mạnh hơn Vũ Thần, không tôn kính không được.
Nhưng mà.
Ngay hôm nay.
Ngay trước mặt một đám cường giả đứng đầu trần thế.
Tồn tại được xem như Thượng Tiên bị Vân Phi Dương trực tiếp lôi từ trong Thông Tiên Đại Trận ra ngoài.
Một khắc này.
Bọn người Lý Hành Thiên, Tống Nghĩa Thiên ngây người.
Thậm chí âm thầm phỏng đoán, nam tử mặc đạo bào này là Thượng Tiên vừa phát ra âm thanh uy nghiêm?
Phù phù, phù phù!
Võ giả bị kéo xuống lăn trên mặt đất vài vòng, sau đó chật vật nằm im, hoảng sợ mà nhìn Vân Phi Dương.
-Ngươi…ngươi là ai?!
Âm thanh tuy có chút run rẩy nhưng võ giả trần thế ở đây nhất thời xác định, âm thanh này giống với âm thanh vừa mới vang lên.
Cái này đại biểu, người vừa rồi ở trong trận pháp là hắn!
Ừng ực.
Mọi người cùng nhau nuốt nước bọt.
Thượng Tiên của Tiểu Tiên Giới, thấp nhất cũng là cường giả Phá Toái cảnh, vậy mà bị kéo cuống chật vật như vậy.
Không dám nghĩ.
Nằm mơ cũng không dám muốn!
Vân Phi Dương nhàn nhạt, nói:
-Ngươi là người phương nào?
Đơn giản mấy chữ bộc lộ ra khí tức khó có thể ngỗ nghịch, khiến cho tên võ giả đến từ Tiểu Tiên Giới kia hoảng sợ nói.
-Ta ta là đệ tử Đại Đạo Tiên Minh.
Ba
Vân Phi Dương đạp một chân lên trên hắn, nói.
-Chỉ là một tên đệ tử, có tư cách gì mà kêu gào trước mặt lão tử?
Một cước này rất ôn nhu.
Nếu như hơi dùng lực, rất có thể sẽ lõm, sẽ biến hình.
Mặt đại biểu cho tôn nghiêm của võ giả, bị trần trụi chà đạp, khẳng định khó có thể nhẫn nhịn, cho nên tên đệ tử kia cả giận nói:
-Tiểu tử, ngươi dám làm nhục ta!
Ba!
Vân Phi Dương lần nữa nhấc chân đạp xuống.
-Nhục nhã ngươi, thì sao?
Cuồng, phách lối!
Đây là ý kiến mà bọn người Lý Hành Thiên nhất trí.
-A a!
Tên đệ tử kia hận không thể đánh trả, hét lớn:
-Trưởng lão, có người khi nhục đệ tử, mời nhanh chóng đến đây!
Thanh âm ẩn chứa bí pháp nào đó, trong nháy mắt xuyên thấu Thông Tiên Đại Trận, nhộn nhạo vang lên trong sơn môn Đại Đạo Tiên Minh.
-Ừm?
-Là Vương sư đệ?
-Có người khi dễ hắn? Không phải đâu, người nào ăn tim gấu gan báo!
Đệ tử trong tông môn cũng nghị luận.
Làm tông môn cường đại số một số hai ở Tiểu Tiên Giới, từ trước đến nay đều khi dễ người khác, rất ít bị người khác khi dễ.
-Không đúng.
-Thanh âm này truyền đến từ Thông Tiên Đại Trận!
-Vương sư đệ hạ giới? Ở hạ giới bị võ giả trần thế khi dễ?
Đại Đạo Tiên Minh nhất thời vỡ tổ.
Nếu như trong nội giới bị khi phụ thì cũng bình thường, dù sao nói không chừng chọc phải một cường giả.
Nhưng bị khi phụ ở trần thế đại lục, cái này có chút không thể tưởng tượng!
Xoát!
Trong đại điện nguy nga, một đạo lưu quang bay ra, trong nháy mắt tiến vào Thông Tiên Đại Trận.
Người này là trưởng lão Đại Đạo Tiên Minh, võ giả bị Vân Phi Dương chà đạp là đệ tử của hắn.
Vù vù!
Trong Thông Tiên Đại Trận, khí tức cường thế gào thét thổi cho Lý Hành Thiên tâm thần rung động, thần sắc hãi nhiên.
Bọn họ đoán được, trận pháp có cường giả xuất hiện!
-Tiểu tử!
Tống Nghĩa Thiên thầm nghĩ.
-Ngươi chết chắc!
Loại khí tức này, hắn lúc trước thể nghiệm qua, cho nên đoán người này nhất định là trưởng lão Đại Đạo Tiên Minh!
Người kia chính là Tiên nhân chân chính.
Một hơi mạt sát sinh linh trần thế đại lục cũng là việc dễ như trở bàn tay.
Hưu ——
Trưởng lão Đại Đạo Tiên Minh bay ra từ trong trận pháp, khi thấy đệ tử bị một người thanh niên giẫm lên trên mặt, giận tím mặt.
-Tiểu tử, muốn chết!
Vù vù!
Khí tức cường thế bạo phát, hóa thành bàn tay đè xuống.
Tê!
Cảm nhận được chưởng ấn cường thế, bọn người Lý Hành Thiên bị dọa đến hô hấp cũng dừng lại.
Bọn họ không chút nghi ngờ, nếu như loại lực lượng này công kích mình, một trăm cái mạng cũng không đủ để giết.
Lại nói, Vân Phi Dương lúc trước cũng ngưng tụ bàn tay, nhưng lại không gây nên rung động mạnh mẽ như này, nghiên cứu nguyên nhân vẫn là vì con hàng này nội liễm khí tức.
Chung quy chỉ là trần thế đại lục.
Nếu như không áp chế, dù bạo phát một phần trăm lực lượng cũng đủ để chấn vỡ vị diện.
-Ánh sáng đom đóm cũng dám xấu hổ lấy ra dùng.
Vân Phi Dương nhẹ nhàng nâng tay, huyễn hóa ra lực lượng mềm mại phá mất chưởng ấn.
Cái này cũng chưa hết, sau khi phá mất chưởng ấn lại trực tiếp đánh đến mặt tên trưởng lão Đại Đạo Tiên Minh kia. Chỉ nghe bành một tiếng, toàn bộ thân thể rơi xuống mặt đất.
Sát khí đằng đằng mà đến, kết quả bị một chưởng đánh ngã trên mặt đất. Một màn này xuất hiện để bọn người Lý Hành Thiên lần nữa trợn tròn mắt.
-Rác rưởi.
Vân Phi Dương lạnh lùng nói.
Bành! Bành!
Tên đệ tử kia cùng trưởng lão nhất thời bạo thể mà chết, hóa thành huyết nhục đầy đất.
Phù phù!
Tống Nghĩa Thiên đặt mông ngồi dưới đất, thần sắc hãi nhiên.
Trưởng lão cùng đệ tử Đại Đạo Tiên Minh cứ như vậy mà chết? ?
Xoát!
Vân Phi Dương hắn kéo qua, thản nhiên nói:
-Ngươi cho rằng Đại Đạo Tiên Minh có thể bảo vệ ngươi không chết, vậy theo ta tiến về Thượng Giới xem một chút.
Hưu!
Khi nói chuyện, hắn hóa thành lưu quang tiến vào Thông Tiên Đại Trận.
Bọn người Lý Hành Thiên cũng dựa vào khí tức mà tiến vào bên trong, rất nhanh đi đến Tiểu Tiên Giới.
Thông Tiên Đại Trận chỉ có thể câu thông Thượng Giới, người phàm không thể tiến vào, nhưng Vân Phi Dương có tu vi nghịch thiên, tất nhiên không bị hạn chế.
Khi hắn xuất hiện tại Tiểu Tiên Giới, Đại Đạo Tiên Minh treo trên không, bọn người Lý Hành Thiên được thuận tay mang vào một mặt ngốc trệ.
Khi Tiên Khí chạm tới mặt, mọi người mới dần dần khôi phục tư duy, mới ý thức được mình đi vào Thượng Giới!
Phi thăng Tiểu Tiên Giới.
Đây là việc mà võ giả phàm trần tha thiết ước mơ.
Ngày hôm nay lấy loại phương thức này, thình lình lên đến đây, đứng trước cửa Đại Đạo Tiên Minh, đây tuyệt đối là sự việc nghĩ cũng không dám nghĩ.
Vân Phi Dương quét một vòng qua sơn môn, nhìn thấy bốn chữ “Đại Đạo Tiên Minh” được khắc lên, lạnh lùng nói.
-Tà phái lấy hài đồng vô tội hài làm lô dỉnh, làm sao có thể xứng đáng với hai chữ Đại Đạo?
Bành!
Sơn môn tồn tại vĩnh cửu ầm vang nổ nát vụn, hóa thành bột phấn phiêu đãng trong không khí.
Bọn người Lý Hành Thiên nhìn mà trợn mắt hốc mồm.
Vừa lên đã bạo nát sơn môn người ta. Cái này cường thế như nào, ngưu bức như nào!?
Xoát! Xoát!
Nhưng vào lúc này, vô số đệ tử bay xuống diễn võ trường, bạo phát khí tức, nhìn hằm hằm Vân Phi Dương.
-Người đến là ai!
Minh chủ Đại Đạo Tiên Minh và mấy chục trưởng lão bay ra, trên mặt thấu phát sát ý mãnh liệt.
Làm một trong những tông môn mạnh nhất Tiểu Tiên Giới, khẳng định không cách nào nhẫn nhịn có người hủy hoại sơn môn, càng không cách nào nhẫn nhịn đối phương vô cùng phách lối đứng giữa không trung.
Vân Phi Dương lạnh lùng nói.
-Các ngươi lấy hài đồng làm lô đỉnh, quả thật đạo trời không tha. Hôm nay ta liền thay trời hành đạo, diệt Đại Đạo Tiên Minh.
-Diệt Đại Đạo Tiên Minh ta?
Minh chủ Đại Đạo Tiên Minh cười lạnh nói:
-Tiểu tử, khẩu khí của ngươi không nhỏ.
Bành! Bành!
Vừa dứt lời, mấy ngàn tên đệ tử nhao nhao bạo thể mà chết. Diễn võ trường to như vậy trong nháy mắt hóa thành một mảnh biển máu.