Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2427
Dưới tình huống bình thường, dù Vân Phi Dương ngưu bức phách lối thế nào, gặp Thái trưởng lão vẫn đều thành thành thật thật, cung cung kính kính.
Không phải bởi vì thực lực đối phương mạnh mà vì cùng là tộc nhân Vân Vực, bối phận lại cao hơn mình nên phải tôn trọng.
Nhưng bây giờ Vân Phi Dương đã quên hết mọi thứ, nói ra lời khó nghe cũng rất bình thường.
Vân Vực thái trưởng lão cũng biết cho nên không để trong lòng, điều duy nhất có thể làm là mang hắn về Vân Vực, không để hắn tiếp tục gây chuyện thị phi để thành địch của toàn bộ vũ trụ.
Chỉ tiếc, làm thế nào để mang hắn đi khi hắn đã bước nửa bước vào Đại Đạo Huyền Tiên?
Mang không được cũng phải mang.
Ánh mắt Vân Vực thái trưởng lão dần ngưng trọng, pháp tắc chi lực cuồn cuộn gào thét mà ra.
Vân Phi Dương thản nhiên nói.
-Lão đầu, ta đã cho ngươi cơ hội còn không đi cũng đừng trách ta không khách khí.
Xoát!
Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm giơ lên, kiếm ý cường thế tràn ngập.
Kiếm thế phát ra giống với tính cách hiện tại của hắn, không có chút cảm tình, băng lãnh thấu xương.
Tiểu Tiện Tiện trong Kiếm Thể rất thống khổ.
Lúc Vân Phi Dương chặt đứt thất tình lục dục, nó từng lần lượt chất vấn, ngươi làm sao? Ngươi làm sao!
Vân Phi Dương thủy chung không trả lời, hoặc không để ý tới.
Tiểu Tiện Tiện tuy bất đắc dĩ nhưng thân là linh khí, điều có thể làm chính là phối hợp cùng chủ nhân ngưng tụ kiếm khí chí cường, dù đối kháng Vân Vực thái trưởng lão.
Xoát!
Lưu quang lấp lóe, kiếm khí bạo phát.
Trong tinh không vũ trụ, kiếm ý cường thế hung hăng chém ra hình thành kiếm ngân khá lâu mới có thể khép lại.
Xoát!
Vân Phi Dương thu kiếm, nói.
-Quấy rối ta kết cục chính là chết.
Nói xong, hắn biến mất tại tinh không.
Phốc!
Vân Vực thái trưởng lão tiếp nhận một kiếm, phun ra máu tươi, ánh mắt đục ngầu tràn ngập bất đắc dĩ.
Thực lực quá cách xa, hắn căn bản không chống nổi công kích của Vân Phi Dương, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn rời đi.
Đã từ rất lâu, Thái trưởng lão đã nghe nói qua hậu quả của việc cưỡng ép chặt đứt thất tình lục dục, bây giờ mới thật sự hiểu, đây tuyệt đối là việc cực đoan nhất.
…
Vân Vực thái trưởng lão cũng không thể mang Vân Phi Dương về Vân Vực, Vân Phi Dương vẫn tiếp tục như thường ngày, tìm kiếm thành viên Huyết Điện.
Nếu như chỉ có vậy cũng không quan trọng, dù sao việc ngộ thương còn trong phạm vi khống chế.
Nhưng Huyết Điện như cũng ý thức được, tên Vân Vực dòng chính này sau khi đánh mất tình cảm đột nhiên mạnh lên liền bắt đầu đưa ra các kế hoạch khác.
Kế hoạch mặc dù nhiều nhưng tôn chỉ có một…dẫn dụ Vân Phi Dương ngộ thương Bách Tộc Liên Minh!
Xoát!
Vị diện do tộc nào đó chưởng khống, cường giả cấp đường chủ Huyết Điện chật vật bay tới.
Vù vù!
Hắn đứng giữa trời nhìn Vân Phi Dương cầm kiếm đến, khóe miệng nhất thời mỉm cười quỷ dị.
-Xong, xong!
-Vân Phi Dương giết tới rồi!
-Vị diện chúng ta khẳng định sẽ bị hắn hủy diệt!
Nhìn thấy Vân Phi Dương giống như sát thần đứng giữa trời, ngưng tụ cuồn cuộn kiếm khí, võ giả trong vị diện nhất thời tuyệt vọng!
Vù vù!
Kiếm ý cường thế bạo phát ầm vang tê liệt lao đến.
Cuối cùng, đại vực tồn tại đã lâu trong vũ trụ bị một kiếm tê liệt chém vỡ nát.
Rất nhiều võ giả hạ cấp không thể thoát ra ngoài, kết quả cuối cùng chính là vẫn diệt cùng đất mẹ.
-Khặc khặc kiệt.
Cường giả Huyết Điện dẫn dụ Vân Phi Dương dựa vào bí pháp chạy mất, cười quái dị nói.
-Vân Phi Dương, ngươi ra tay không kiêng kỵ sẽ chỉ trở thành mũi nhọn của mọi người!
Đột nhiên, nụ cười im bặt, bởi vì chẳng biết lúc nào Vân Phi Dương đã đứng trước mặt hắn.
-Ngươi…
Vân Phi Dương giơ kiếm, nói.
-Không thoát.
Hô!
Kiếm khí ngưng tụ, vung trảm.
-Không…
Tên cường giả Huyết Điện kia tuyệt vọng rống to, cuối cùng bị kiếm khí thôn phệ, thân thể vỡ nát, chỉ để lại từng giọt máu.
Không thể không nói, kế hoạch của hắn đã thành công, khiến cho Vân Phi Dương lần nữa phá hư một vị diện, nhưng hắn cũng phải trả giá lớn bẳng tính mạng của mình.
Tình huống như vậy vẫn còn tiếp diễn nhiều lần trong một tháng sau đó.
Vân Phi Dương mất đi tình cảm đương nhiên sẽ không suy nghĩ, hắn vẫn bị Huyết Điện lần lượt đưa đến các nội vực như thói quen, làm ra những việc không lý trí.
Cuối cùng hắn bị dẫn dắt đến tổ địa của một tộc quần, cũng quấy sự việc đến long trời lỡ đất đỉnh điểm!
-Có thể nhẫn nại không thể nhẫn nhục!
-Tên Vân Phi Dương kia đã triệt để nhập ma, về sau sẽ chỉ làm sự việc trầm trọng thêm!
-Lão phu cho rằng nhất định phải nhanh chóng bắt giữ hắn, nếu còn không được, dù giết cũng phải ngăn cản hắn tiếp tục làm hại vũ trụ!
Bách Tộc Liên Minh lần nữa thương nghị, sau cùng nhất trí thông qua, lập tức nhằm vào Vân Phi Dương!
Một Huyết Điện vốn đã đủ để bọn hắn đau đầu, nửa đường lại có thêm một dòng chính Vân Vực không có chút tình cảm nào làm ác khắp nơi, cái này thực sự không thể nhịn.
Lâm Viễn Minh không hề bận tâm cảm nhận của Vân Vực, tự thân xuất mã ngăn Vân Phi Dương lại, trầm giọng nói.
-Tiểu tử, ngươi khiến ta quá thất vọng.
Hắn đã từng vô cùng xem trọng Vân Phi Dương, thậm chí nhận định, thời đại về sau sẽ thuộc về hắn.
Nhưng ngàn muốn vạn muốn cũng không nghĩ tới, kẻ này vì muốn mạnh lên lại cưỡng ép chém rụng thất tình lục dục, biến thành không còn chút tình cảm như bây giờ, chỉ là ma đầu.
-Lão gia hỏa.
Vân Phi Dương thản nhiên nói.
-Thực lực của ngươi không tệ, có tư cách đánh với ta một trận.
Trong khoảng thời gian này, hắn giết không ít cường giả Huyết Điện, chưa từng đụng phải đối thủ chân chính, bây giờ gặp được người nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên, trong nháy mắt kích thích phần hiếu chiến trong lòng.
-Tiểu tử.
Lâm Viễn Minh nói.
-Bây giờ quay đầu còn kịp.
Xoát!
Ngàn vạn kiếm khí ngưng tụ.
Vân Phi Dương ngạo nghễ nói.
-Vân Phi Dương ta từ lúc bước vào võ đạo đã vĩnh viễn không quay đầu!
Hưu! Hưu! Hưu!
Kiếm khí cuồn cuộn cuốn tới.
Kiếm sáng lóng lánh, toàn vũ trụ nhất thời giống như ban ngày.
…
Vân Phi Dương cùng Lâm Viễn Minh giao thủ trong vũ trụ mênh mông.
Một trận chiến này đánh ba ngày ba đêm, mấy ngàn quang trong không gian bị hai loại sức mạnh lộng hành quấy rối đổ sụp.
Sau khi chiến đấu kết thúc, rất nhiều võ giả đi ngang qua nơi đây nhìn tinh không như bị hủy diệt không khỏi sợ hãi than nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên thực rất khủng bố!
Kết quả thế nào?
Kết quả là Lâm Viễn Minh kiệt lực, rút lui.
Vân Phi Dương biến mất trong vũ trụ, một thời gian rất dài không xuất hiện khiến cho rất nhiều võ giả thậm chí cả Huyết Điện khó tiến vào “Kỳ Bình Tĩnh” ngắn ngủi.
Có người đoán, chắc hắn bị thương, đang dưỡng thương đâu đó.
Có người lại đoán, hắn bị Lâm minh chủ trọng thương, coi như không chết sợ tu vi cũng giảm.
Cũng có người đoán, tên kia đã không còn có tình cảm nên bị tẩu hỏa nhập ma, giờ phút này đã triệt để quên bản thân mình, trở nên điên loạn.
Mặc kệ kiểu suy đoán gì, chỉ cần liên quan đến Vân Phi Dương đều nhất định lưu truyền rộng rãi, rất nhiều võ giả đang đàm luận hắn, vừa tiếc hận vừa thở dài.
Nắm giữ hai phần năm huyết mạch, thiên tư siêu quần.
Hậu bối yêu nghiệt như thế này chỉ cần chân thật tu luyện sẽ trở thành một đại truyền kỳ, vấn đề chỉ là thời gian.
Kết quả lại vì mạnh lên mà đi vào con đường cực đoan, lâm vào vạn kiếp bất phục.
Đây là bất hạnh của Vân Vực, cũng là đại bất hạnh của vũ trụ!