Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2421
Vân Phi Dương trước chặt đứt thiện và ác, lại chặt đứt sướng vui đau buồn, sau cùng chặt đứt ái hận tình cừu.
Hắn vốn xoắn xuýt, tại sao đi ra một bước cuối cùng?
Bởi vì lục Tình trước đã chặt đứt để hắn chỉ do dự ngắn ngủi, sau đó không có bận tâm gì, cuối cùng quyết định, triệt để chém mất hết thảy, từ đó chân chính để thất tình thanh tịnh.
Có thể nói.
Sau khi lục Tình phía trước gãy mất, Vân Phi Dương đã mất đi các loại tâm tình, đã bắt đầu quên hết mọi thứ, do dự ngắn ngủi chỉ là mê luyến tạm thời đối trí nhớ tốt đẹp.
Ái bị đoạn triệt để gãy mất hết thảy, quên hết mọi thứ!
Huyết mạch Luyện Huyết tộc sau khi thất tình tiêu tán trong nháy mắt bạo phát áp chế huyết mạch Vân tộc, thành công chiếm lĩnh thân thể cùng tư duy.
“A a!”
Vân Phi Dương lơ lửng giữa trời ôm đầu kêu thảm.
Hai con ngươi nguyên bản không tình cảm dần dần bị hồng mang âm tà bao phủ, nhìn qua có chút đáng sợ!
– Không tốt!
Trầm Thiên Hành cả kinh.
– Tư duy mất khống chế!
Khi một người không có thất tình, không có bất cứ tình cảm nào, chẳng khác nào cái xác không hồn.
Thật không có khác.
Cho nên, Luyện Huyết tộc huyết mạch lấy tà làm chủ trong nháy mắt lao ra cưỡng ép chiếm cứ cỗ thân thể không có mảy may cảm tình này từ đó phát huy giá trị lớn nhất!
“Vù vù!”
Tà khí điên cuồng hiện lên cuối cùng bao vây Vân Phi Dương, hình thành ra một thứ như trái tim, cũng không ngừng nhảy lên.
Trầm Thiên Hành ở bên ngoài thấy thế lại không ra tay giúp áp chế.
Huyết mạch đã lao ra thì đại biểu hắn đã không có tình cảm, dù có thể áp chế một lần cũng tuyệt khó áp chế vĩnh viễn, hết thảy dựa vào chính hắn.
Tạo hóa giới chỉ.
Khi Vân Phi Dương bị tà khí bao phủ, trải qua một loại cải tạo nào đó, Lâm Chỉ Khê đứng trên Thần Ma Sơn hơi nhíu mi, trong lòng cảm thấy bất an.
Loại cảm giác này từng xuất hiện qua tại mảnh đất th luyện, khi đó Vân Phi Dương bị tà khí quấy rối, ma hóa.
– Sai…sai sao?
Lâm Chỉ Khê cắn chặt môi, trong lòng đầy hối hận.
Nàng rất hiểu Vân Phi Dương, cho nên trong rất nhiều chuyện, thường thường đều lựa chọn ủng hộ, dù chặt đứt thất tình lục dục lần này.
Nhưng khi chân chính phát sinh, cảm giác bất an dâng lên, Lâm Chỉ Khê lại hối hận, hối hận không nên đồng ý, hối hận vì sao không ngăn cản!
– Lâm tỷ tỷ.
Mục Oanh đi tới, lo lắng hỏi.
– Vân đại ca không có sao chứ?
Có lẽ tâm hữu linh tê, khi Vân Phi Dương bị tà khí bao phủ, trong lòng Lương Âm, Liễu Nhu chúng nữ đều dâng lên một loại dị dạng nào đó, không hẹn mà cùng đi vào Thần Ma Sơn.
Thần Ma Sơn.
Một tòa đại biểu Thần, một tòa đại biểu Ma.
Hiện tại Vân Phi Dương bị tà khí bao phủ, đi vào con đường từ Thần chuyển thành Ma.
– Phi Dương ca.
Viêm Sương vừa mới diệt đi phân đà Huyết Điện nào đó, đứng trên cô phong như phát giác được cái gì, tâm thần hoảng hốt nhìn về phía vô tận tinh không.
– Sư tôn…
Trầm Thanh lơ lửng trong vũ trụ, song quyền nắm chặt.
La Mục sụp đổ.
– Phi Dương ca đang làm gì, tại sao để tâm thần ta bất an!
Vân Lịch cũng có loại cảm giác này.
Nhưng hắn không có càu nhàu, mà đem phần khó chịu kia phát tiết lên phân đà Huyết Điện.
Có thể nói.
Tại thời điểm Vân Phi Dương bị huyết mạch Luyện Huyết tộc xâm chiếm, nữ nhân hắn, huynh đệ hắn đều có dự cảm bất thường, đều cảm giác bất an trong lòng.
Thất Tình Chi Cảnh.
Vân Phi Dương như một con nhộng bị tà khí cường thế bao phủ.
Huyết mạch Luyện Huyết tộc chảy xuôi trong thể nội không ngừng tiến hóa, không ngừng thuế biến, lần lượt lớn mạnh.
Qua một lúc.
Tóc đen đầy đầu hóa thành đỏ như máu.
Sau khi thành công giác tỉnh huyết mạch Luyện Huyết tộc, màu tóc hắn từng thay đổi qua nhưng một mực bị áp chế, thủy chung không có hiện ra, bây giờ hiển lộ, coi như triệt để tự do.
“Bịch! Bịch!”
Khí tức ngưng tụ truyền đến âm thanh trái tim nhảy lên.
“Oanh!”
Đột nhiên, bỗng nhiên nổ tung.
Bên trong Thất Tình Chi Cảnh, âm tà chi khí gào thét phun trào.
Vân Phi Dương với mái tóc dài màu huyết hồng xõa ngang vai, trên mặt mang theo biểu lộ giống như cười mà không phải cười.
– Thay đổi.
Trầm Thiên Hành ngưng trọng nói.
Hắn có thể cảm nhận được, Vân Phi Dương hiện tại không chỉ có không có cảm tình, ngược lại còn bộc lộ ra một cỗ khí tức tà mị.
Tạo thành tình huống này chắc phải có quan hệ đến huyết mạch trong cơ thể hắn.
Ngay tại thời khắc Trầm Thiên Hành suy đoán, Vân Phi Dương hóa thành lưu quang bay ra Thất Tình Chi Cảnh, đứng ngạo nghễ trong tinh không, quanh thân bạo phát khí tức khiếp người như hóa thành Ma thần không ai bì nổi!
Thất tình đoạn, người hóa Ma.
Đây chính là khắc hoạ hắn hiện tại.
Trừ tính cách cùng màu tóc thay đổi, có gì khác thay đổi?
Có.
Khí thế, tu vi!
Được huyết mạch Luyện Huyết nhất tộc chưởng khống cùng kích phát, thực lực Vân Phi Dương bây giờ đạt được đề bạt, còn về mạnh cỡ nào? Còn phải chờ hắn bạo phát mới biết.
– Ngươi đã chặt đứt thất tình.
Trầm Thiên Hành nói.
– Bước kế tiếp là chém đứt lục dục, đi theo ta.
– Ngươi.
Vân Phi Dương thản nhiên nói.
– Là ai?
Lúc nói chuyện, không có tình cảm cho người ta một loại cảm giác rơi vào hầm băng.
Trầm Thiên Hành biết hắn đã đoạn thất tình, quên hết mọi thứ, cho nên hỏi ngược lại.
– Ta là ai không quan trọng, trọng yếu là ngươi là ai?
– Ta là a…
Vân Phi Dương nỉ non.
Ánh mắt giãy dụa như cố gắng nhớ lại, nhưng cái gì đều nghĩ không ra.
“Ai.”
Trầm Thiên Hành thở dài một tiếng.
Tiểu tử này không chỉ có quên hết mọi thứ, ngay cả mình cũng quên.
Nếu như lại chém gãy lục dục, vậy sẽ quên sạch sẽ, quên triệt triệt để để.
– Nhớ rồi…
Đột nhiên, khóe miệng Vân Phi Dương hiện ra mỉm cười, nói.
– Ta là Thần Giới Chiến Thần, sáng tạo giả của Phi Dương Thần Giới, Thiên kiêu Thiên Kiêu Điện, dòng chính Vân Vực, ta gọi Vân Phi Dương!
Trầm Thiên Hành giật mình.
Thất tình tên này đã đứt, tại sao nhớ kỹ tên, nhớ kỹ đủ loại thân phận?
Dưới tình huống bình thường, bất kỳ võ giả nào trải qua quá trình chém đứt thất tình lục dục sẽ quên hết mọi thứ, quên chính mình, bởi vì đây là cái giá để mạnh lên.
Vân Phi Dương có thể nhớ được tên cùng thân phận khiến người ta có chút ngoài ý muốn.
Trầm Thiên Hành nói.
– Đoạn không đủ triệt để?
Lục Dục Chi Cảnh.
Vân Phi Dương đi theo Trầm Thiên Hành đến đây.
– Tới nơi này làm gì?
Xem ra, hắn nhớ được tên cùng thân phận lại quên việc đến đây chặt đứt thất tình lục dục.
Trầm Thiên Hành nói.
– Muốn mạnh lên thì đi vào.
Mạnh lên?
Ánh mắt Vân Phi Dương nóng rực, cất bước mà vào.
Trầm Thiên Hành lắc đầu.
– Tuy thất tình tên này đã bị chặt đứt, lại khó chặt đứt tâm tính muốn trở nên mạnh hơn.
– Lại nói.
Hắn dừng một chút, khó hiểu nói.
– Hắn chặt đứt thất tình, tại sao còn nhớ được tên của bản thân?
Điểm này để Trầm Thiên Hành rất khó hiểu, lại nghĩ cũng không thông, sau cùng chỉ có thể nói.
– Có lẽ tên này không giống với thường nhân, có lẽ, tương lai còn có khả năng trọng tu thất tình lục dục.
Thất tình lục dục bị chém mất, trên lý luận thì rất khó trọng tu.
Bởi vì trên đời này, có nhiều thứ một khi mất đi sẽ vĩnh viễn mất đi, vĩnh viễn không có khả năng tìm về.
Nhưng Vân Phi Dương nhớ được tên bản thân, nhớ đến thân phận của mình, điều này khiến Trầm Thiên Hành suy đoán hắn còn có khả năng trọng tu.