Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2402
Trong khoảng thời gian Vân Phi Dương tiến vào Khô Vinh chi cảnh, bách tộc tiến hành hội minh lần thứ hai, sau khi trải qua thương thảo đạt thành nhất trí, điều động số lớn cao thủ tiến về Huyết Hải Chi Cảnh.
Cái số lớn này, có rất nhiều.
Lúc đó tại tinh không Lâm Vực, chí ít có mấy vạn võ giả tụ tập, tu vi đều đạt đến Đế cấp, bên trong càng có mấy trăm tên phía trên Đế.
Thực lực bách tộc không thể khinh thường.
Mỗi tộc tùy tiện điều động mười mấy Đế cấp cùng mấy phía trên Đế đã có thể hình thành một đoàn thể có lực lượng phi thường khủng bố.
Càng làm cho võ giả chấn kinh là.
Người cầm đầu bách tộc lần này tiến đến tiêu diệt Huyết Điện là thái trưởng lão Lâm Vực – Lâm Viễn Minh, truyền kỳ một thời đại!
– Đội ngũ cường hãn như thế, lại có truyền kỳ dẫn đội, Huyết Điện phải ngã nấm mốc.
– Tổ chức Huyết Điện này cũng đủ ngưu bức, dám đi khiêu khích bách tộc.
Các vị diện đều đang nghị luận việc này, bọn hắn đều tin bách tộc lần này làm thật, nhất định có thể thuận lợi diệt trừ Huyết Điện.
Cũng có người lo lắng, dù sao Huyết Điện không đáng sợ, đáng sợ là Huyết Hải Bí Cảnh thần bí gần với Hồng Mông chi cảnh!
Không bao lâu.
Tin tức truyền đến.
Bách tộc đại quân phong tỏa cửa vào Huyết Hải Chi Cảnh cũng mở ra kịch đấu cùng Huyết Điện.
Trận chiến kia đánh kinh thiên động địa, võ giả Đế cấp tham chiến nhiều đến mấy ngàn, lực lượng cuồn cuộn bạo phát chấn vỡ không gian bên trong mấy ngàn quang!
– Ai thắng ai thua?
– Đánh nhau hai ngày, hai bên đều có bị tổn thương, sau đó triệt binh, lần nữa đối kháng.
– Xem ra, bách tộc điều động nhiều cường giả như thế mà muốn cầm xuống Huyết Điện cũng không phải chuyện dễ.
– Tổng bộ Huyết Điện tại Huyết Hải Chi Cảnh, coi như người bách tộc có thể giết đi vào, chỉ sợ cũng sẽ gặp trở ngại rất lớn.
Trong tửu lâu, rất nhiều võ giả vẫn đang nghị luận.
Vân Phi Dương cùng Thiên Nhược Kỳ sớm đã cực tốc hướng về Huyết Hải Chi Cảnh.
– Đáng giận!
Trên đường, Thiên Nhược Kỳ bực tức nói.
– Não có phải hay không, dám chủ động tiến công tổng bộ Huyết Điện!
Thời gian ngắn phối hợp cùng Vân Phi Dương, liên tiếp diệt mất không ít phân đà để cho nàng ý thức được, Huyết Điện thâm bất khả trắc.
Trước khi thăm dò hết nội tình đối phương tùy tiện phái cường giả các tộc tiến đến Huyết Hải Chi Cảnh, khẳng định phải bỏ ra đại giới cực lớn.
Vân Phi Dương chau mày.
– Hi vọng tộc trưởng không có phái tộc nhân tiến về.
Đáng tiếc không thể toại nguyện.
Bởi vì Vân Vực cũng phái người, mà còn là thái trưởng lão.
Giờ phút này, hắn đứng trước lối vào Huyết Hải Chi Cảnh, bên cạnh có một lão giả tiên phong đạo cốt.
Quanh thân người kia phát ra khí tức cẩn trọng, hai con ngươi bộc lộ ra nét sắc bén cho người ta cảm giác là võ giả phi thường cường thế.
Hắn chính là Lâm Viễn Minh, truyền kỳ một thời đại trước đó.
Vân Vực thái trưởng lão cũng là tồn tại cao cấp nhất bên trong phía trên Đế, nhưng đứng trước mặt truyền kỳ này, rõ ràng thấp hơn một đoạn.
– Vân lão đệ.
Lâm Viễn Minh cười nói.
– Hai người chúng ta nên xông vào Huyết Hải Chi Cảnh một lần hay không?
Vân Vực thái trưởng lão lắc đầu.
– Lớn tuổi, không có nhiệt huyết này, nếu Viễn Minh huynh muốn đi, ta chỉ có thể ở nơi này chúc phúc cho ngươi.
Lâm Viễn Minh cười nói.
– Vân lão đệ năm đó cũng là người hào khí ngàn vạn, không nghĩ tới tuổi tác càng lớn, càng bó tay bó chân.
Vân Vực thái trưởng lão nhún nhún vai.
– Nếu như ta có tu vi nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên như Viễn Minh huynh, tự nhiên vui lòng đi một chuyến.
Lâm Viễn Minh cười nói.
– Lấy tư chất Vân lão đệ, tin tưởng không cần bao lâu sẽ bước vào nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên.
Vân Vực thái trưởng lão trầm mặc.
Hắn rõ ràng hơn ai khác về tư chất chính mình.
Đời này đừng nói thành tựu Đại Đạo Huyền Tiên, coi như cách nửa bước cũng hi vọng xa vời.
Giữa Tiểu đạo Huyền Tiên cùng Đại Đạo Huyền Tiên có một nửa bước làm đường ranh giới, võ giả đạt đến tầng thứ nửa bước thì đại biểu còn có hạn mức cao nhất, còn có cơ hội thành tựu cảnh giới càng mạnh hơn.
Nếu như ngay cả nửa bước đều không bước ra nổi, cả một đời đừng hy vọng đột phá đến Đại Đạo Huyền Tiên.
Lâm Viễn Minh có thể đột phá đến nửa bước Đại Đạo Huyền Tiên thì đại biểu, chỉ cần không ngoài ý muốn vẫn lạc, thành tựu Đại Đạo Huyền Tiên là sự việc chắc chắn.
Vân Vực thái trưởng lão trái lại.
Mặc dù đã là đỉnh phong Tiểu Đạo Huyền Tiên nhưng thủy chung không có bước vào nửa bước, thì vĩnh viễn là Tiểu Đạo Huyền Tiên, cho đến khi thọ nguyên hao hết.
Lâm Viễn Minh nói.
– Vân lão đệ đã không đi, vậy ta một thân một mình đi Huyết Hải Chi Cảnh, gặp Huyết Điện Huyết Tổ kia một lần!
“Vù vù!”
Khi nói chuyện, cuồn cuộn khí tức bạo phát, cất bước thông đến cửa vào bí cảnh, mà mỗi một bước đều lưu lại dấu chân trong hư không.
Nhìn thấy một màn này, Vân Vực thái trưởng lão vừa khiếp sợ, vừa hâm mộ.
“Vù vù!”
Đúng lúc này, bên trong vòng xoáy hiện ra một cỗ khí lãng âm tà, chỉ thấy một tên Huyết Điện Đại Tôn Giả xông ra, ngưng tụ huyết hồng chưởng ấn oanh đến.
– Huyết Điện tổng bộ, người không phận sự miễn vào!
“Hừ.”
Lâm Viễn Minh cười lạnh.
– Bí cảnh là vật vô chủ, người nào cũng không có tư cách chiếm thành của mình.
Vừa dứt lời, tay áo vung lên, pháp tắc chi lực cường thế ầm vang xuất hiện trực tiếp phá mất chưởng ấn đánh tới.
“Xoát!”
Đại Tôn Giả lui nhanh mấy trượng, đứng ở lối vào vòng xoáy, ánh mắt lấp lóe vẻ hãi nhiên, hiển nhiên không nghĩ tới đối phương có thể dễ như trở bàn tay hóa giải chiêu thức của mình.
“Ai.”
Vân Vực thái trưởng lão thở dài một hơi.
Lúc trước bên ngoài tinh không tổ địa nhà mình, hắn từng đấu qua cùng Huyết Điện Đại Tôn Giả, đánh thật lâu không có phân thắng bại, đối thủ thực lực giống nhau lại trở nên không đáng nhắc tới trước mặt Lâm gia thái trưởng lão.
Dù chỉ là nửa bước Đại Đạo cũng mạnh hơn xa tiểu đạo của mình.
Lâm Viễn Minh thu tay, từng bước một đi đến cửa vào vòng xoáy, Đại Tôn Giả chỉ có thể lui lại từng bước, ánh mắt lóe ra tia kiêng kị.
“Xoát!”
Đột nhiên, hắn quay người dung nhập bí cảnh.
“Hừ.”
Lâm Viễn Minh cười lạnh một tiếng, hóa thành lưu quang, trong nháy mắt dung nhập vào Huyết Hải Chi Cảnh đuổi theo.
Vừa rời đi không bao lâu, miệng vòng xoáy đột nhiên hiện ra vô số thành viên Huyết Điện, ánh mắt bọn họ phát ra ánh sáng huyết hồng như vô số cỗ tử sĩ không có tư duy!
Đại Tôn Giả cầm đầu lạnh lùng nói.
– Giết hết những võ giả bách tộc này cho ta!
– Giết!
Thành viên Huyết Điện cùng kêu to, tiếp theo điên cuồng giết tới.
– Giết! Giết!
Tuy không có Lâm Viễn Minh chỉ huy, võ giả bách tộc vẫn nhao nhao bạo phát tu vi chém giết cùng địch nhân.
Nhìn nhân số tham chiến, hiển nhiên là một cuộc ác chiến quy mô lớn.
Nhưng để bách tộc võ giả bất ngờ là, nhóm thành viên Huyết Điện thứ hai xuất hiện từ Huyết Hải Chi Cảnh có thực lực rõ ràng mạnh hơn, hung hãn hơn với nhóm đầu tiên!
“Oanh! Oanh!”
Bên ngoài bí cảnh, tia sáng năng lượng điên cuồng bạo phát, toàn bộ không gian bị phá nát không chịu nổi.
Bởi vì thực lực cách xa, bên bách tộc nhất thời bị nhóm thành viên Huyết Điện thứ hai áp chế, chỉ có thể liên tục bại lui.
Một tổ chức, có thể đối kháng lại lực lượng bách tộc liên hợp, thật không dám tưởng tượng!
“Hưu!”
Đột nhiên, cửa vào bí cảnh, Lâm Viễn Minh từ bên trong bay ra, trước ngực có một dấu tay máu đáng sợ, sắc mặt cực độ tái nhợt như bị trọng thương.
– Rút lui! Rút lui!
Hắn lạnh giọng quát.
Võ giả bách tộc trong khi giao chiến nhìn thấy người cầm đầu bên mình đều bị thương, nhất thời đánh mất chiến ý, nhanh chóng rút lui.
Bên trong Huyết Hải Chi Cảnh truyền đến âm thanh âm u.
– Hôm nay ai cũng không đi được.
“Xoát! Xoát!”
Trong khoảnh khắc, càng nhiều thành viên Huyết Điện bay ra từ trong bí cảnh, truy sát võ giả bách tộc đang chạy trốn.