Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2381
Nếu như bí cảnh tồn tại trong vũ trụ có bài danh, đầu tiên không hề nghi ngờ chính là Hồng Mông chi cảnh, thứ hai chính là Huyết Hải chi cảnh, còn về thứ ba là Khô Vinh chi cảnh.
Nghe nói Khô Vinh chi cảnh này từng được một cao tăng Phật môn khai mở, cũng là một bí cảnh hình thành phi tự nhiên duy nhất trong vũ trụ.
Sau khi cao tăng Phật môn kia mở ra bí cảnh đã gieo xuống mầm mống cuát tám Thần Thụ, khi các thần thụ dần phát triển lên, trong đó bốn thụ vinh hoa tươi tốt lâu dài còn có bốn thụ điêu linh khô héo, xưng Tứ Khô Tứ Vinh.
Tên gọi Khô Vinh chi cảnh từ đó mà có.
Tương truyền, nếu có người đạt được Tứ Khô Tứ Vinh thụ, tham ngộ huyền bí thì có thể lập địa thành phật.
Đương nhiên…
Đây chỉ là truyền thuyết.
Điều khiến võ giả để ý chính là vì ảnh hưởng của Thần Thụ mà Khô Vinh chi cảnh sinh ra rất nhiều loại cây tạo hóa từ thiên địa.
Trong lịch sử tổ tiên Thiên Dực Tộc ghi chép, Thiên Dực Tộc từng ở chỗ này phát hiện Đại Đạo thụ.
-Quả nhiên có cây!
Vân Phi Dương đại hỉ không thôi.
Sau khi xác định được vị trí Khô Vinh chi cảnh, hắn quyết định lên đường tìm kiếm.
Trăm vạn năm trước là mầm non, nếu như không bị người khác lấy đi thì trăm vạn năm sau khẳng định đã nở hoa kết trái!
Khi hắn chuẩn bị xuất phát, Thiên Nhược Kỳ lại nghiêm túc nói.
-Khô Vinh chi cảnh tuy được cao tăng Phật môn khai mở, nhưng tổ tiên tộc ta sau khi rời đi đã không có ý định quay lại nữa.
-Tại sao?
Vân Phi Dương ngạc nhiên.
Thiên Nhược Kỳ nói.
-Bởi vì quá nguy hiểm.
-…
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Tổ tiên Thiên Dực Tộc tuyệt đối cùng thế hệ với tổ tiên Vân Vực, tuy họ không dám quay lại, vậy Khô Vinh chi cảnh kia nguy hiểm bao nhiêu.
Thiên Nhược Kỳ tiếp tục giội nước lạnh nói.
-Theo ta được biết, từ xưa đến nay ngàn vạn võ giả đi vào Khô Vinh chi cảnh này có thể còn sống đi ra không đủ mười người!
-Khủng bố như vậy?
Vân Phi Dương trừng mắt.
Thiên Nhược Kỳ nói.
-Mỗi một cây trong Khô Vinh chi cảnh, riêng Tứ Khô Tứ Vinh, đều có Viễn Cổ hung thú trấn thủ, đừng nói trên Đế, dù đỉnh phong trên Đế cũng đã đi mà không thể trở về.
-Nghe cô kiểu nói này, ta cũng không dám đi.
Vân Phi Dương nói.
Thiên Nhược Kỳ nói.
-Không đi là tốt nhất, bí cảnh do cao tăng Phật môn sáng tạo không phải nơi chúng ta có thể tự tiện đặt chân.
…
Vân Phi Dương trầm mặc.
Nhưng với tính cách của hắn nếu biết có Đại Đạo thụ tồn tại cùng vị trí nơi đó, hắn có thể thờ ơ?
Tất nhiên…không có khả năng.
Sau khi hắn liên tục cân nhắc vẫn quyết định…đi!
Không nói vì Đại Đạo thụ, coi như đi thấy chút việc đời, nhìn Tứ Khô Tứ Vinh một chút cũng được.
Huống chi, còn có Viễn Cổ hung thú.
Vân Đại Tiện Thần ưa tìm đường chết, ưa đặt mình vào nguy hiểm.
Lúc Thiên Nhược Kỳ biết hắn muốn đi cũng đã muộn, bởi vì tên kia chỉ để lại câu ta đi một chút sẽ trở lại, rồi ngồi phi hành xa rời khỏi Thiên Dực Vực.
-Gia hỏa đáng giận.
Thiên Nhược Kỳ tức giận, nói.
-Hắn nhất định muốn đi Khô Vinh chi cảnh!
Nữ nhân này giao việc trong tộc cho trưởng lão, sau đó huy động vũ dực đuổi theo Vân Phi Dương.
Thời điểm Vân Đại Tiện Thần tìm kiếm Viễn Cổ Bất Diệt Hỏa, Thiên Nhược Kỳ không đi cùng, bởi vì dưới cái nhìn của nàng, nếu tiến vào hư không cấp độ sâu chí ít cũng không nguy hiểm đến tính mạng.
Lần này đi Khô Vinh chi cảnh, nguy hiểm trùng điệp, mình phải đi theo, bởi vì nếu như quân sư có việc gì ngoài ý muốn làm sao có thể tiếp tục chống lại Huyết Điện!
-Khô Vinh chi cảnh?
Lão Tử Bất Bại đặt mình vào tinh không u ám, mục quang lãnh lệ nói.
-Tên kia đang tìm cái chết?
Xoát!
Hắn hóa thành một đạo lưu quang, bay về Khô Vinh chi cảnh xa xôi.
Vân Đại Tiện Thần không nói cho Lão Tử Bất Bại việc đi Khô Vinh chi cảnh, làm sao hắn biết?
…
Phía Tây vũ trụ vô tận có một mảnh không vực chi khu.
Cái gọi không vực chi khu này cũng to như trong tinh không nhưng lại không có một vị diện cấp Vực, nhiều nhất cũng chỉ có các giới tán lạc cùng đại lục trần thế.
Nhắc tới cũng kỳ.
Trong vũ trụ dù góc cạnh đều sẽ có Vực lớn nhỏ không đều, tại sao càng đi về phía Tây càng không thấy?
Bởi vì Khô Vinh chi cảnh tọa lạc tại phía Tây, từ khi nó mở ra đến nay đã thu lấy tinh hoa bốn phía, từ đó ức chế Vực hình thành.
Tỉ như giới vừa rồi Vân Phi Dương đi ngang qua, quy mô coi như không nhỏ nhưng dựa theo định luật vũ trụ, nếu yên lặng phát triển tiếp sớm muộn cũng sẽ trở thành đại Vực một phương.
Không biết sao khi tới gần Khô Vinh chi cảnh, không cách nào cùng cạnh tranh tinh hoa trong vũ trụ, chỉ có thể thủy chung là giới, không cách nào tấn thăng thành Vực.
Một bí cảnh đã hạn chế định luật vũ trụ, quả thực quá cường hãn.
Xoát!
Vân Phi Dương cực tốc phi xe.
Khoảng cách càng gần Khô Vinh chi cảnh có thể cảm nhận được Phật khí nhàn nhạt hiện ra phía Tây.
Tử Liên Nghiệp Hỏa trong thân thể cảm nhận được Phật Môn khí tức thì bắt đầu táo động như rất phấn khởi, cũng rất kích động.
-Đừng nóng vội, đừng nóng vội.
Vân Phi Dương cười nói.
-Sắp tới rồi.
Vài ngày sau.
Phi hành xa đứng trước vòng xoáy phát ra Phật khí cường thế, nơi này chính là cửa vào Khô Vinh chi cảnh.
Có lẽ này cảnh quá mức nguy hiểm nên lối vào không có võ giả nào cả, nhìn có chút hoang vu.
Vân Phi Dương thu nhập xe phi hành vào tạo hóa giới chỉ, thở phào một hơi chuẩn bị tiến vào.
Xoát!
Đúng vào lúc này, Thiên Nhược Kỳ khai hỏa toàn bộ tốc độ đuổi theo phía sau.
Vân Phi Dương ngạc nhiên nói.
-Sao nàng lại đuổi theo?
Phốc! Phốc!
Thiên Nhược Kỳ dần dần giảm tốc độ đứng trước mặt hắn, ngưng trọng nói.
-Ngươi muốn đi vào thật sao?
Không hổ là tộc loại có tốc độ nhanh nhất.
Vân Phi Dương đã đi trước một thời gian, hắn chỉ mới vừa tới đến lối vào bí cảnh thì nàng đã từ phía sau chạy tới.
-Ừm.
Đã đến thì khẳng định phải đi vào.
Thiên Nhược Kỳ đã tiếp xúc nhiều với hắn, với tính cách của hắn nàng cũng hiểu ít nhiều, nói.
-Ta cùng đi vào với ngươi.
Vân Phi Dương cười nói.
-Sợ ta gặp nguy hiểm sao? Xem ra, trong khoảng thời gian này hợp tác, giữa ta với cô đã có chút tình cảm?
Thiên Nhược Kỳ lườm hắn một cái.
-Ta chỉ sợ ngươi chết không có cách nào đi đối phó Huyết Điện nữa.
-Được thôi.
Vân Phi Dương nhún nhún vai.
-Là tự ta đa tình.
Vâng.
Không hỏi nữa.
Thiên Nhược Kỳ đã phải bồi đi vào, Vân Phi Dương cũng không thể ngăn cản.
Hai vừa muốn cất bước đi vào Khô Vinh chi cảnh, thì bỗng dung dừng lại, cùng nhau nhìn về phía sau.
Ở đâu đó trong Vũ Trụ Hắc Ám, Lão Tử Bất Bại mang theo mũ rộng vành, người đeo huyết kiếm từng bước một đi tới, cũng nói.
-Vì sao ngươi muốn tìm Đại Đạo Thụ?
Thiên Nhược Kỳ thầm nghĩ.
-Làm sao hắn biết?
Vân Phi Dương như không bất ngờ khi thấy Lão Tử Bất Bại xuất hiện, cười nói.
-Đương nhiên để tìm kiếm Đại Đạo Quả, ngưng tụ Đạo Thân.
Lão Tử Bất Bại nói.
-Khô Vinh chi cảnh này vô cùng nguy hiểm, ngươi không sợ mất mạng?
-Phó thác cho trời đi.
Vân Phi Dương cười nói.
Lão Tử Bất Bại đi tới, lãnh đạm nói.
-Vậy còn chờ gì nữa, vào thôi.
Vừa dứt lời, hắn đã đi trước một bước dung nhập vào trong vòng xoáy.
Vân Phi Dương lắc đầu, mang theo Thiên Nhược Kỳ tiến nhập Khô Vinh chi cảnh.
Còn về Lão Tử Bất Bại tại sao lại biết mình muốn tìm Đại Đạo thụ mà đến Khô Vinh chi cảnh, hắn đại khái suy đoán ra, hẳn có quan hệ với linh hồn ngọc ấn.