Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2376
Bọn người Huyết Thập Bát đang chờ đợi bên ngoài huyết quang đại trận, nghe được tiếng kêu la vô cùng thê thảm, nhất thời không rét mà run, bọn họ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, mặt mũi đầy dấu chấm hỏi.
– Phó đường chủ.
Một tên thủ hạ khó hiểu.
– Chuyện gì xảy ra?
Huyết Thập Bát nâng cằm phân tích.
– Có lẽ thương thế Đại Tôn Giả rất nặng, đang lấy bí pháp đặc thù nào đó liệu thương, cần phải bỏ ra chút đau khổ.
– Dạng này.
Mọi người tỉnh ngộ, cũng âm thầm bội phục, thương tổn nặng như vậy, còn có thể chống đỡ xuống, cũng liệu thương ở chỗ này, thật không hổ là Đại Tôn Giả.
“A a!”
Tiếng kêu thảm thiết lần lượt truyền tới từ huyết quang đại trận.
Võ giả Huyết Điện nhận định hắn đang liệu thương, cho nên tuy nghe có chút khiếp người lại chầm chậm quen thuộc, thích ứng.
Huyết Thập Bát thì lại lấy bí pháp truyền âm.
– Quan lão đệ, tình huống như thế nào?
Âm thanh Vân Phi Dương truyền về.
– Thập Bát ca, mảnh tinh vực này không có võ giả xuất hiện, Đại Tôn Giả cứ an tâm dưỡng thương.
“Ừm.”
Huyết Thập Bát ứng tiếng.
Đối với huynh đệ này của mình, hắn vô cùng tín nhiệm, thậm chí không quên dặn dò.
– Nếu có tình huống gì, trước tiên đào thoát.
– Ta biết, Thập Bát ca.
Vân Phi Dương đáp.
Tên này canh gác trong vũ trụ sao?
Cũng không phải, cũng không phải.
Giờ này khắc này, hắn đưa thân vào trong huyết quang đại trận, một tay đặt trên đầu Đại Tôn Giả, lạnh lẽo âm u nói.
– Lão gia hỏa, vẫn không nói sao?
“Vù vù!”
Linh hồn lực cường thế tràn vào bên trong thân thể đối phương nhất thời mang đến thống khổ khó có thể hình dung, cũng lần nữa gào lên.
Nguyên lai Đại Tôn Giả liên tiếp kêu thảm không phải bị trọng thương, cũng không phải vì dùng bí pháp liệu thương, mà bị Vân Đại Tiện Thần chà đạp.
Lại nói.
Hắn làm sao vào huyết quang đại trận?
Cái này phải nói lại từ đầu, khi ba người Vân Phi Dương đang giao thủ cùng Đại Tôn Giả, Đạo Thân hóa thân Quan Sơn Bá tiếp tục ẩn núp.
Thực ra ngay từ đầu, Vân Phi Dương có cân nhắc, muốn gọi đạo thân đến bốn đánh một hay không, nhưng cuối cùng vẫn bỏ đi ý niệm này.
Dù sao cũng có thân phận nằm vùng, nếu như không có diệt trừ Đại Tôn Giả, ngược lại bại lộ hắn, được không bù mất.
Không có xuất chiến, cũng tiếp tục lựa chọn nằm vùng, quả thực sáng suốt.
Đại Tôn Giả tiếp nhận một phần tư kiếm khí oanh tạc, thân chịu trọng thương, đi tới đại lục hoang vu này bố trí huyết quang đại trận bắt đầu liệu thương.
Hắn phụng mệnh đến Hóa Tinh Vực, nhiệm vụ chân chính là mang Quan Sơn Bá đi tổng bộ, cho nên lấy bí pháp thông báo Huyết Thập Bát, dẫn người tới.
Vân Phi Dương vốn cho rằng đã bỏ lỡ cơ hội giết chết Đại Tôn Giả, chưa từng nghĩ Đạo Thân lại được đưa tới vị diện hắn dưỡng thương.
Rất tốt, rất tốt!
Lão tử hôm nay không làm thịt ngươi, thật xin lỗi với Trường Sinh Chung tiếp nhận oanh tạc, cùng Hóa Tinh Vực vẫn diệt với ngàn vạn sinh linh.
Kết quả là, hắn mượn cơ hội đi ra ngoài canh gác, lặng yên không một tiếng động trở về, cũng lấy cường đại linh hồn lực phá trận mà vào, đặt tay lên đầu Đại Tôn Giả, dùng linh hồn phong tỏa Thức Hải hắn.
Dưới tình huống bình thường, coi như bản tôn cùng Đạo Thân cộng lại, Vân Phi Dương cũng khó có thể khống chế Đại Tôn Giả, bây giờ có thể làm được, hoàn toàn vì đối phương đang bị trọng thương.
Thương tổn này, không chỉ có ngoại thương, còn có nội thương, trực tiếp để tu vi Đại Tôn Giả giảm lớn, cường độ linh hồn giảm mạnh.
Sau khi khống chế Đại Tôn Giả, Vân Phi Dương không có hạ sát thủ ngay, trước tiến hành thăm dò linh hồn một phen, kết quả không thu hoạch được gì, cũng chỉ đành hỏi hỏi tung tích tổng bộ.
Người vẫn muốn giết.
Cũng muốn biết vị trí Huyết Điện tổng bộ.
Đáng tiếc.
Đại Tôn Giả là cường giả bực nào.
Tuy thân chịu trọng thương, mặc hắn khi nhục, nhưng xương cốt cứng rắn, tuyệt không khuất phục.
– Tiểu… Tiểu tử…
Đại Tôn Giả thừa nhận thống khổ, yếu ớt nói.
– Cứ việc tra tấn bản tôn, bản tôn nếu cầu… Cầu xin tha thứ, thì không phải tộc nhân Luyện Huyết nhất tộc…
Vân Phi Dương.
– Ngươi như thế để cho ta cảm thấy thật khó khăn.
Đại Tôn Giả gian nan cười lạnh một tiếng, cỗ xương cốt này của hắn còn cứng rắn lắm.
– Tốt thôi.
Vân Phi Dương nhún nhún vai.
– Ngày hôm nay để ngươi kiến thức một chút, thủ đoạn lão tử tra tấn người.
Bàn về thực lực, hắn không bằng Đại Tôn Giả, nhưng bàn về thủ đoạn tra tấn người, tuyệt đối không thua bao nhiêu.
“Xoát!”
Vân Phi Dương phân hóa linh hồn lực ra từng sợi theo bốn phương tám hướng tràn vào thức hải Đại Tôn Giả, bao phủ toàn bộ linh hồn suy yếu của hắn, bắt đầu tra tấn giống như gà con mổ thóc.
Loại tra tấn này cũng không cường thế, đặc điểm ở chỗ ăn mòn từng chút, tra tấn từng chút khiến người ta muốn ngừng mà không được.
Đương nhiên.
Tra tấn trên linh hồn chỉ là một.
Vân Đại Tiện Thần lấy ra độc dược Lăng Sa La nghiên cứu chế tạo, rót hết vào người đối phương.
Đổi lại trước kia, Đại Tôn Giả hoàn toàn có thể bách độc bất xâm, nhưng thực lực bây giờ giảm lớn, linh hồn lại bị áp chế, chỉ có thể dùng thân thể tiếp nhận các loại độc dược.
Các loại độc dược loạn thất bát tao dung hợp lại cùng nhau sinh ra độc tố, sinh ra tra tấn, xâm nhập da thịt, xâm nhập sâu trong linh hồn.
Đại Tôn Giả thống khổ hét thảm.
Thanh âm kia nghe qua rất dọa người.
Thành viên Huyết Điện ở đau khổ bên ngoài chờ đợi nghe được tiếng kêu thảm đáng sợ đều âm thầm nghĩ, Đại Tôn Giả nhất định tiến hành phương pháp chữa thương cực kỳ khủng bố!
…
Ba ngày sau.
Toàn thân Đại Tôn Giả xanh một miếng, đỏ một khối ngã trên mặt đất.
Đây không phải bị đánh, là bị độc, mà trên mặt phủ đầy thuỷ đậu màu đỏ sậm.
Cường giả đã từng cực kỳ uy nghiêm bây giờ bị tra tấn vô cùng thê thảm, nếu để võ giả biết, khẳng định khó mà tin được.
– Thoải mái chưa?
Vân Phi Dương cười hỏi.
“…”
Đại Tôn Giả nửa chết nửa sống đã không có khí lực nói chuyện, nhưng ánh mắt vẫn bộc lộ ra tia sáng xương cốt cứng rắn.
– Là một hán tử.
Vân Phi Dương phất tay, lần nữa lấy ra độc dược, rót vào trong miệng hắn, nói.
– Đây là Thiên Nhật Thoải Mái Tán, chậm rãi thể nghiệm đi.
Cái gọi Thiên Nhật Thoải Mái Tán, đơn giản là tên hắn tùy tiện đặt, tác dụng cũng chỉ để thân thể người ta ngứa lên.
Độc dược phải dùng, linh hồn lực cũng phải tra tấn, Vân Đại Tiện Thần tiếp tục hai bút cùng vẽ.
Đổi lại thường nhân, đừng nói ngạnh kháng ba ngày, nửa canh giờ đã chịu thua, Đại Tôn Giả có kiên quyết kinh người, xương cốt lại cứng rắn, tự nhiên tiếp nhận.
Đương nhiên, nếu có lựa chọn, hắn không chút do dự chọn cái chết, mà không phải bị tra tấn đau đến không muốn sống.
Đáng tiếc, linh hồn bị khống chế, thân thể cực độ suy yếu, hiện tại Đại Tôn Giả sống không bằng chết, nếu còn không chết, chỉ có thể mặc cho Vân Phi Dương bài bố.
Một tháng sau.
Đường đường Huyết Điện cường giả bị tra tấn người không giống người, quỷ không giống quỷ.
– Thoải mái không?
Vân Phi Dương cười hỏi.
Khi nói chuyện lại lấy ra thêm mười mấy độc dược khác biệt.
Đại Tôn Giả bị tra tấn nằm rạp trên mặt đất, miệng phun ra không biết máu hay thứ đồ gì, nói chung chỉ có một chữ “thảm” để hình dung.
“Xoát!”
Vân Phi Dương nâng đầu hắn lên, rót độc dược vào, nhưng vào lúc này, đối phương gian nan mở miệng.
– Ta… Ta nói…
Đại Tôn Giả xương cốt cứng rắn bị tra tấn hơn một tháng cuối cùng khó chịu được, lựa chọn thỏa hiệp.