Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2372
Vân Phi Dương cùng Lão Tử Bất Bại ăn ý xuất thủ, vận dụng ta Nếu Thành Kiếm, Thiên Hạ Vô Kiếm, triệu hoán vô số thanh kiếm, cấp tốc dựa sát vào trước người hình thành cự kiếm chống trời.
– Ta thiên!
– Đây là kiếm chiêu gì!
Võ giả Hóa Tinh Vực thấy trong vũ trụ đột nhiên ngưng tụ ra một thanh cự kiếm như muốn xuyên qua hết thảy, ánh mắt lấp lóe tia kinh hãi.
Càng cảm nhận được kiếm ý chí cường chen chúc mà đến, rung động trong lòng càng thêm mãnh liệt.
Thần sắc Lý lão đột nhiên ngưng trọng.
Giờ phút này, hắn ý thức được uy lực một kiếm này Vân Phi Dương ngưng tụ phi thường cường đại, đổi lại mình đi chống lại, dù có thể phá giải, cũng phải bỏ ra đại giới không nhỏ.
– Cửu Thiên Kiếm chi cảnh!
Đột nhiên, bên trong hạo hãn vũ trụ truyền đến tiếng Lão Tử Bất Bại gầm thét.
Chỉ thấy chín ngàn kiếm ảnh trong nháy mắt hình thành bốn phía bộc lộ ra khí tức khát máu khiếp người!
Ngọa tào!
Tên này còn có chiêu này?
Vân Phi Dương cách tương đối gần nhìn thấy kiếm chiêu cao hơn Lục Thiên Kiếm chi cảnh ba ngàn, trên mặt hiện ra vẻ kinh ngạc.
Nói thật.
Nếu như lúc trước lúc giao thủ, Lão Tử Bất Bại lấy ra một chiêu này, hắn muốn chống lại, sợ rằng cũng sẽ bỏ ra nổ lực lớn nhất.
Lục Thiên Kiếm chi cảnh vốn là sát chiêu rất cường, bây giờ tăng lên tới Cửu Thiên Kiếm chi cảnh, uy lực càng khủng bố hơn!
…
Một người ngưng tụ cự kiếm chống trời, một tên triệu hoán chín ngàn kiếm ảnh hình thành kiếm ý càng cường thế, mà không gian vũ trụ thì càng khó có thể chịu đựng.
Làm sao bây giờ?
Không có thể làm sao, chỉ có thể vỡ vụn!
Tạch tạch tạch…
Bị kiếm ý cường thế lộng hành quấy rối, không gian bên trong phương viên mấy chục quang vỡ nát đại diện tích, hình thành từng đạo kiếm ngân sâu xa, cũng tiếp tục tràn ra ra bốn phía.
– Không tốt!
– Kiếm ý sắp đi qua!
Võ giả Hóa Tinh Vực nhất thời hoảng hốt.
Dù sao, nếu dư uy hai cỗ kiếm ý xông lại, mình có lẽ có thể chạy thoát, nhưng Hóa Tinh Vực khẳng định gặp nạn.
“Xoát!”
Chưởng môn Hóa Tinh phái bay ra ngoài, quát.
– Mọi người cùng nhau vận chuyển Đạo Giới, chống cự kiếm ý!
“Xoát! Xoát! Xoát!”
Cường giả nhị tộc, tam tông, tứ minh nhao nhao bay ra.
Mấy trăm phía trên Đế phân tán hình thành Đạo Giới trước người, làm tốt chuẩn bị chống lại kiếm ý đang vọt tới.
Lúc này không ai dám lui, bởi vì lui, gia viên sẽ gặp chuyện, nhẹ thì bị lộng hành quấy rối mình đầy thương tích, nặng thì có thể trực tiếp tứ phân ngũ liệt!
Hóa Tinh Vực không có quy tắc, võ giả giết hại lẫn nhau rất bình thường.
Nhưng vị diện này dù sao cũng là nhà mình dựa vào sinh tồn, há có thể để cho người khác tùy ý phá hư.
“Ông! Ông!”
Từng đạo kết giới ngưng tụ mà thành, tuy có chút nhỏ bé nếu so với kiếm ý đang cuốn tới nhưng lại bộc lộ ra khí tức khiến người ta kính sợ.
– Lý lão.
Chu Chân nói.
– Giúp bọn hắn một chút.
– Vâng, công tử.
Lý lão đứng trong sương phòng quán trà, quanh thân cấp tốc tràn ngập ra khí tức cuồn cuộn, cũng tràn vào vũ trụ hình thành phòng ngự kết giới hùng trước mặt rất nhiều Đạo Giới.
– Cái này. . .
Võ giả Hóa Tinh Vực mắt tròn.
Vân Phi Dương cùng Lão Tử Bất Bại cũng phát giác bên trong Hóa Tinh Vực có lấy khí tức hùng hậu nổi lên, nhưng cũng không có thời gian để ý tới, thao túng sát chiêu mỗi người ầm vang trảm đến mục tiêu.
– Đại Âm Dương Thuật!
Đại Tôn Giả lạnh lùng quát.
Hai loại khí tức đại biểu âm dương trong nháy mắt bạo phát nghênh đón cự kiếm cùng chín ngàn kiếm ảnh!
“Oanh! Oanh! Oanh!”
Tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc vang lên trong vũ trụ vô tận.
Nhưng đây cũng không phải do hai người Vân Phi Dương đối kháng cùng Đại Tôn Giả, mà chỉ là dư uy kiếm ý đang liệt đập vào phòng ngự kết giới Lý lão ngưng tụ.
Võ giả ở trong kết giới phòng ngự Hóa Tinh Vực, sắc mặt từng người hãi nhiên, cũng âm thầm may mắn, may mà có cao thủ tương trợ, nếu không, lấy Đạo Giới nhóm người mình hóa giải, kết quả tất không chết cũng bị thương.
Sau một phen cuồng oanh loạn tạc, dư uy dần dần nhược hóa, Lý lão đứng trong trà lâu sắc mặt nghiêm túc nói.
– Hai tiểu tử này hình thành kiếm ý quá mạnh.
“Ầm ầm!”
Đúng vào lúc này, trong vũ trụ sao trời truyền đến kinh khủng hơn nổ vang, Vân Phi Dương cự kiếm cùng Lão Tử Bất Bại chín ngàn kiếm ý hung hăng cùng Đại Tôn Giả ngưng tụ Âm Dương chi lực đụng vào nhau.
“Bành! Bành! Bành!”
Năng lượng ba động trong nháy mắt chấn vỡ không gian bên trong phương viên mấy ngàn quang vũ trụ, từ xa nhìn lại tựa như một cự đại hố sâu bị lõm.
Lý lão thủy chung duy trì lấy phòng ngự kết giới, sau khi tiếp nhận lực lượng càng thêm táo bạo lộng hành quấy rối, máu trong cơ thể đột nhiên sôi trào, sắc mặt càng khó nhìn.
…
Vân Phi Dương cùng Lão Tử Bất Bại mỗi người thi triển sát chiêu liều chính diện cùng Đại Tôn Giả, kết quả như thế nào?
Không tốt lắm.
Kiếm chiêu hai người bị phá, thân thể càng bạo bay về sau, cho đến khi bay vạn trượng mới hoàn toàn vững vàng.
“Phốc!”
Vân Phi Dương cùng Lão Tử Bất Bại thổ huyết, sắc mặt tái nhợt, trong ánh mắt lấp lóe chiến ý càng mãnh liệt.
Lại nhìn Đại Tôn Giả, tuy thành công hóa giải kiếm chiêu, nhưng mà lui nhanh về sau mấy trăm trượng, lạnh lẽo âm u nói.
– Có thể đánh lui bản tôn, hai người các ngươi cũng có chút năng lực.
“Xoát!”
“Xoát!”
Vân Phi Dương cùng Lão Tử Bất Bại càng đánh càng hăng, lần nữa cầm kiếm vọt tới, một người lần nữa ngưng tụ cự kiếm chống trời, một người huyễn hóa ra chín ngàn kiếm ảnh.
Đối phó cường giả như vậy, dựa vào kiếm chiêu miểu sát không thực tế, phải chậm rãi tiêu hao!
Đại Tôn Giả cũng tức giận, khóe miệng thu hồi vẻ khinh thường, ánh mắt thay đổi đến mức dị thường lạnh lẽo âm u.
– Chết đi!
Hắn giơ hai tay, âm dương khí tức lật trời bạo phát đi ra giống như già thiên tế nhật, mây đen cuồn cuộn.
Đúng lúc này, khí tức nóng rực cuồn cuộn cuốn tới, trong nháy mắt bao phủ một khu vực lớn.
– Phần Thiên Vực!
Vân Phi Dương quát lớn.
Khí tức nóng rực tràn ngập trong nháy mắt bốc cháy hình thành biển lửa vô tận!
Lý lão thấy thế, cả kinh.
– Đại Nhật Hồng Viêm Thuật của Hồng Đế lại để hắn lĩnh ngộ đến đệ tam trọng cảnh – Phần Thiên Vực!
– Đại Nhật Hồng Viêm Thuật?
Chu Chân.
– Lý lão, loại thần thông này hình như xếp hạng thấp hơn Đại Âm Dương Thuật trong ba ngàn đại thuật nghe?
– Không sai.
Lý lão.
– Xác thực yếu hơn Đại Âm Dương Thuật, nhưng nếu như có thể lĩnh ngộ ra Phần Thiên Vực, uy lực không kém thần thông mười vị trí đầu.
– Lợi hại như vậy?
Chu Chân kinh ngạc.
Lý lão.
– Kẻ này nắm giữ Tam Thiên Hỏa Viêm chi thể, lại thi triển ra Phần Thiên Vực, uy lực khẳng định càng thêm nổ tung!
Không sai.
Được Tam Thiên Hỏa Diễm gia trì, Vân Phi Dương thi triển ra Đại Nhật Hồng Viêm Thuật đệ tam trọng – Phần Thiên Vực, uy lực vô cùng kinh khủng.
“Vù vù!”
Chỉ nhìn hỏa diễm đang sôi trào kia cuốn tới dung luyện Âm Dương chi lực, cũng thủy chung hạn chế chúng khuếch tán phạm vi.
Đại Tôn Giả cau mày.
– Đệ tam trọng cảnh của Đại Nhật Hồng Viêm Thuật quả nhiên danh bất hư truyền!
“Vù vù!”
Đúng vào lúc này, cự kiếm chống trời Vân Phi Dương ngưng tụ ầm vang ngã xuống vô tận biển lửa, xuyên thấu qua mang theo hỏa diễm nóng rực!
Nhìn theo thị giác người quan chiến, chuôi cự kiếm chống trời này sau khi đi qua biển lửa về sau, nghiêm chỉnh hóa thành một thanh to lớn Hỏa Kiếm!
“Vù vù!”
Kiếm ý hỏa diễm bốc lên, uy lực phi phàm.
Nhưng.
Ngay tại lúc Đại Tôn Giả chuẩn bị nghênh đón, bên trong không gian vũ trụ vỡ nát đột nhiên hiện ra một đạo kiếm khí dài nhỏ sáng ngời!
Kiếm khí tựa như thái dương dâng lên trong bóng tối, bất kỳ người nào đều cảm nhận được.
– Đây là…
Chưởng môn Hóa Tinh phái nhìn thấy kiếm khí kia, hai tay run rẩy kịch liệt, nói.
– Lúc chém giết Thiên Đạo vực ta, cường giả kia lưu lại kiếm khí trong hư không cấp độ sâu!
Lý lão cũng đại biến, cả kinh hô.
– Nghe đồn năm đó có Đại Đạo Huyền tiên đi qua Hóa Tinh Vực, một kiếm chém giết Thiên Đạo, cũng lưu lại kiếm khí, không nghĩ tới lại có thật!
– Phiền phức!
Sắc mặt Đại Tôn Giả khó nhìn.
Kiếm khí xuất hiện từ trong hư không cấp độ sâu để hắn kinh hồn bạt vía.
Vân Phi Dương, Lão Tử Bất Bại cùng Thiên Nhược Kỳ cũng cảm nhận được một cỗ cảm giác áp bách trước đó chưa từng có tản mát ra từ kiếm khí kia!