Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2357
Tiệc rượu này uống đến nửa đêm, cho đến khi ba người uống say mèm mới thôi.
Vân Phi Dương say khướt trở về chỗ ở Huyết Thập Bát an bài cho mình, bức rượu ra khỏi cơ thể, thầm nghĩ.
– Hiện tại chỉ cần chờ Huyết Điện tổng bộ phái người đến đón mình.
Phân đường Hóa Tinh Vực chung quy chỉ là điểm dừng chân tạm thời.
Mục đích chân chính của hắn là muốn lẫn vào tổng bộ, như thế mới có thể thu được càng nhiều tình báo, tiếp xúc nhiều bí mật hơn.
Hôm sau.
Vân Phi Dương sáng sớm rời giường, đơn giản rửa mặt, đi vào phòng khách chính cầu nguyện cùng thành viên phân đường.
– Hắn đến!
Thành viên đang thành kính cúng bái thạch tượng nhìn thấy Vân Phi Dương đi tới, ánh mắt nhất thời lấp lóe hâm mộ, sùng bái.
– Chư vị.
Vân Phi Dương đứng trước thạch tượng, thản nhiên nói.
– Thời điểm cầu khẩn phải chuyên tâm, nếu không chính là khinh nhờn chủ thượng.
Sắc mặt mọi người biến đổi, vội vàng thu hồi vẻ hâm mộ, thành kính hướng thạch tượng cầu nguyện.
– Thập Bát.
Huyết Thập Nhất đứng từ một nơi bí mật gần đó, nói.
– Quan lão đệ rất thành kính, khó trách sẽ có một phần mười huyết mạch.
Huyết Thập Bát cười nói.
– Đường chủ, vị huynh đệ kia của ta tuy ở Huyết Điện không lâu nhưng trung thành đối với Huyết Tổ, tuyệt đối không nghi ngờ.
Vân Phi Dương ở lại phân đường, yên tĩnh chờ đợi tổng bộ phái người tới.
Mấy ngày kế tiếp, trừ cầu nguyện, phần lớn thời gian đều ở trong phòng tu luyện, cho người ta cảm giác rất chăm chỉ.
Huyết Thập Nhất khen.
– Huyết mạch cao như vậy, lại nỗ lực như thế, huynh đệ ngươi tương lai tất thành đại khí!
– Cám ơn cát ngôn của đường chủ.
Huynh đệ được tán dương, Huyết Thập Bát làm đại ca, trên mặt cũng có ánh sáng.
Bất quá, nhưng cũng trong một ngày nào đó, tiến đến thăm hỏi.
– Huynh đệ, ngươi cả ngày tu luyện trong phòng, không cảm giác buồn bực đến hoảng sao?
– Tạm được.
Vân Phi Dương cười nói.
Huyết Thập Bát nói.
– Nửa tháng sau, nội thành sẽ tổ chức một trận đại hội luận võ, Huyết Điện chúng ta cũng có báo danh tham gia, ngươi có muốn đi xem náo nhiệt một chút hay không?
Phân đường ngoài sáng của Huyết Điện không phải tiệm đồ cổ, tiệm trang phục, mà chính là một tổ chức gọi Hưng Thịnh Môn, tuy không bằng một phái hai tộc tam tông bốn minh nhưng cũng là một thế lực không thể khinh thường.
– Luận võ đại hội?
Vân Phi Dương cười nói.
– Giống như rất thú vị.
Huyết Thập Bát nói.
– Huynh đệ, ngươi không biết, Hóa Tinh thành mỗi bốn năm đều sẽ làm một lần đại hội luận võ, đến lúc đó, các đại thế lực nội vực đều sẽ tham gia, người giành hạng một sẽ trở thành thủ lĩnh Thiên Tinh Vực.
– Thủ lĩnh?
Vân Phi Dương mờ mịt.
Huyết Thập Bát giải thích.
– Người trở thành thủ lĩnh, có thể hiệu lệnh quần hùng, nếu người nào không phục sẽ bị mọi người vây công.
Vân Phi Dương nói.
– Tổ chức chúng ta bên ngoài tham gia có phải muốn tranh giành đệ nhất hay không?
Huyết Thập Bát nói.
– Trước kia, loại luận võ đại hội này, tổ chức bên ngoài của chúng ta sẽ không tham gia.
Vân Phi Dương khó hiểu.
– Là sao?
Huyết Thập Bát nói.
– Tổng bộ có lệnh, trong Hóa Tinh Vực phải khiêm tốn, để tránh bị người phát hiện sơ hở bại lộ phân đường.
– Thì ra là thế.
Vân Phi Dương giả bộ tỉnh ngộ.
– Có điều.
Huyết Thập Bát cười nói.
– Năm nay khác biệt, tổng bộ đưa xuống mệnh lệnh, muốn chúng ta cần phải nắm lấy chặt cơ hội thu được chức thủ lĩnh.
Trước kia điệu thấp không tham gia, năm nay lại muốn đoạn quán quân, cái này khiến Vân Phi Dương không thể không suy đoán Huyết Điện đang muốn có động tác gì đó.
– Thập Bát ca.
Vân Phi Dương cười nói.
– Ta có thể tham gia không?
Huyết Thập Bát lắc đầu.
– Huynh đệ, tham gia luận võ đại hội, đều là phía trên Đế thành danh đã lâu, lấy thực lực ngươi bây giờ đi cũng không làm được gì.
Vân Phi Dương gãi gãi đầu nói.
– Như thế, ta chỉ có thể an tâm làm một người xem.
Huyết Thập Bát cười nói.
– Ta và chính đường chủ đều báo danh tham gia, đến lúc đó huynh đệ có thể thưởng thức những cuộc đối chiến của cường giả chân chính.
Vân Phi Dương nói.
– Huynh đệ ở chỗ này cầu chúc Thập Bát ca đánh đâu thắng đó trên đại hội luận võ!
– Ngươi muốn tham gia đại hội luận võ?
Trong khách sạn, Thiên Nhược Kỳ kinh ngạc hỏi.
“Ừm.”
Vân Phi Dương gật đầu.
Biết được đoạt được đệ nhất sẽ trở thành thủ lĩnh, nắm giữ tư cách hiệu lệnh quần hùng, hắn sinh ra hứng thú.
Huống chi, Huyết Điện từ không tham gia cũng tham gia, khẳng định có mục đích không thể cho ai biết, mình nhất định phải quấy rối, không thể để cho bọn họ vừa lòng đẹp ý.
Thiên Nhược Kỳ cau mày.
– Dùng thân phận Quan Sơn Bá?
– Không phải.
Vân Phi Dương lắc đầu.
– Ta cần đổi một thân phận tới tham gia.
Thân phận Quan Sơn Bá không thể nào xuất chiến, không nói trước có người Huyết Điện nhìn, vẻn vẹn thực lực cũng chỉ áp chế vừa bước vào phía trên Đế.
Thiên Nhược Kỳ nói.
– Thân phận gì?
Vân Phi Dương hơi chút cân nhắc, cười nói.
– Thân phận vốn có của ta.
Thiên Nhược Kỳ khẽ giật mình, tiếp theo nói.
– Ngươi có phải điên, lấy thân phận thật ra, Huyết Điện khẳng định sẽ tới giết ngươi!
Vân Phi Dương nhún nhún vai nói.
– Một phân đường Huyết Điện, có năng lực giết ta?
Thiên Nhược Kỳ trầm mặc.
Mình vận dụng Hỗn Nguyên Càn Khôn Đao nhờ hắn nhường mới miễn cưỡng thủ thắng, một phân đường Huyết Điện muốn giết hắn, khẳng định không có năng lực.
– Ngươi đã hóa thân Quan Sơn Bá, lại như thế nào lấy thân phận thật tham gia?
Thiên Nhược Kỳ hỏi.
– Ta tự có biện pháp.
Vân Phi Dương cười nói.
Trong lúc nói chuyện với Thiên Nhược Kỳ, bản tôn đã rời khỏi Vân Vực, lấy phi hành xa cực tốc chạy đến.
– Nửa tháng.
Vân Phi Dương nỉ non.
– Hẳn có thể tới kịp.
Hóa Tinh Vực mỗi bốn năm tổ chức luận võ đại hội một lần, có thể nói là thịnh hội.
Dù các cường giả cách rất xa cũng đến đây xem náo nhiệt, thậm chí có người báo danh tham gia.
– Lý lão.
Trong phòng chữ Thiên của một tửu lâu, một công tử ca thưởng thức mỹ tửu, nhìn người đến người đi ngoài cửa sổ, nói.
– Lần luận võ đại hội này, ngươi cho rằng phe thế lực nào sẽ đoạt giải nhất?
Đây là ai?
Đây là Chu Chân vì có nhiều tiền mà phiền não.
Hắn lúc trước vội vã đi đường chính vì đến đây thưởng thức luận võ đại hội Hóa Tinh Vực bốn năm một lần.
– Công tử.
Lý lão suy đoán.
– Lần trước Hóa Tinh phái đoạt giải nhất, lần này rất có thể sẽ là Kiều gia hoặc Duẫn gia.
Chu Chân nói.
– Hai tộc họ này chắc có quan hệ với Kiều tộc, Duẫn tộc?
Lý lão đáp.
– Hai cái đều là chi thứ của Kiều, Duẫn nhị tộc.
Chu Chân loay hoay chén rượu, cười nói.
– Bách tộc trong khoảng thời gian này bị Huyết Điện chỉnh mặt mày xám xịt, tộc nhân hệ thứ bọn họ còn có tâm tình tham gia đại hội luận võ.
“A?”
Đột nhiên, nụ cười hắn ngưng kết, ánh mắt nhìn về một võ giả mang mũ rộng vành trên đường phố ngoài cửa sổ, trên thân cõng huyết kiếm, có lẽ ăn mặc quá quái dị, rất dễ dàng trở thành tiêu điểm để chú ý.
Lý lão cũng phát hiện, khẽ nhíu mày nói.
– Công tử, quanh thân kẻ này phát ra khí tức quỷ dị, ta rất khó nhìn ra sâu cạn.
Chu Chân uống vào một chén rượu, nói.
– Có thể giấu diếm được Lý lão dò xét, người này không tầm thường.
Nam tử mang mũ rộng vành tiếp tục đi, cuối cùng đứng ở chỗ ghi danh đại hội luận võ, sau cùng báo danh hào, sau đó vội vàng rời đi.
Chu Chân thu hồi tiên niệm, nói.
– Lý lão, đại hội luận võ không lâu sau đó khẳng định rất thú vị.
– Đúng vậy.
Lý lão nhìn chung quanh một chút, nói.
– Đại hội luận võ lần này kinh động không ít ẩn thế cao nhân.