Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2346
Vạn Thánh Đế Đan tuy có thể cho võ giả thuận lợi đột phá đến trên Đế, nhưng điều kiện tiên quyết là nhất định phải đạt tới đỉnh phong Đế cấp, nếu không, phục dụng cũng không hiệu quả.
Vân Phi Dương cũng biết rõ điểm ấy cho nên phái bọn người La Mục tìm kiếm dược tài, hắn cũng bắt đầu tự hỏi, như thế nào mới có thể để bọn hắn nhanh chóng đột phá Đế cấp.
Phục dụng máu có thể nhanh chóng đột phá, nhưng muốn thu hoạch thứ đó nhất định phải cướp từ cường giả cấp đường chủ của Huyết Điện.
Huống hồ…
Một hai giọt, thậm chí mấy chục giọt cũng không đủ để nhiều võ giả đề thăng.
Vân Phi Dương sẽ không cho rằng mình có vận khí nghịch thiên, bay trong vũ trụ liền có thể tùy tiện gặp được cấp đường chủ, sau đó thu hoạch được mấy giọt máu từ trong tay người ta.
-Hiện tại…
Liễu Nhu đi tới, chân thành nói.
-Có hai bước.
-Hai bước gì?
Vân Phi Dương hỏi.
Liễu Nhu nói.
-Bước đầu tiên, tạo ra chỗ tu luyện mạnh hơn trong tạo hóa giới chỉ, trợ giúp bọn họ nhanh chóng trưởng thành.
Vân Phi Dương gật đầu tán đồng.
Tuy máu có thể giúp nhanh chóng đề bạt, nhưng chung quy chỉ là ngoại lực, muốn phát triển ổn định lâu dài phải nắm giữ hoàn cảnh tu luyện tốt hơn.
Liễu Nhu tiếp tục nói.
-Bước thứ hai là nhanh chóng lẫn vào nội bộ Huyết Điện, thu hoạch máu có thể tăng cao tu vi.
-Không sai.
Vân Phi Dương đồng ý.
Bước đầu tiên là kế hoạch lâu dài, có lợi cho võ giả trưởng thành.
Còn về bước thứ hai là cách ngắn ngủi tạo ra đội ngũ trên Đế cường hãn hơn.
-Nhu nhi.
Vân Phi Dương nói.
-Hai bước này phải nắm thật chắc, mạnh mẽ thực hiện.
Liễu Nhu nhìn lấy hắn, cười nói.
-Bước đầu tiên ta có thể giúp một tay, bước thứ hai chỉ có thể dựa vào chính chàng.
Tạo ra hoàn cảnh tu luyện mạnh hơn đơn giản cũng là tác động lên trận pháp, nàng tinh thông trận đạo, chỉ cần nghiên cứu cẩn thận, vẫn có hi vọng.
Còn về bước thứ hai, phải dựa vào Vân Phi Dương.
-Bước thứ hai giao cho ta.
Vân Phi Dương nói.
Đang lúc nói chuyện, hắn tiên niệm câu thông Đạo Thân xa xôi, phát hiện tên này vẫn bị vây trong hư không, không tìm được lối ra.
Tìm lối ra là không thể, đời này đều khó có khả năng tìm thấy, dù sao muốn vào được đây cũng không dễ, muốn đi ra ngoài lại khó như lên trời.
-Không thể để cho hắn tản bộ như thế.
Vân Phi Dương còn trông cậy Đạo Thân đến Huyết Điện nằm vùng, cho nên tâm niệm khẽ động, gọi Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm bay tới.
Hưu!
Trong không gian cấp độ sâu, Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm hóa thành lưu quang, trong nháy mắt bay về hư không vô tận.
Đạo Thân của Vân Phi Dương thấy thế, vội vàng đi theo quỹ đạo của thanh kiếm, cũng nói.
-Chỉ cần đi theo Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, nhất định có thể tìm lối ra.
Phương pháp này Vân Phi Dương sớm đã nghĩ đến, nhưng bởi vì quá nhiều việc nên không thực hiện, đến ngày hôm nay mới vận dụng.
…
Hưu!
Sau nửa canh giờ, bên trong không gian vũ trụ đột nhiên vỡ ra, một thanh kiếm bay ra.
Đạo Thân của Vân Phi Dương theo sát phía sau, bay ra khỏi không gian Hắc Ám, nhếch miệng cười nói.
-Rốt cục cũng thoát ra được.
Nếu như không có Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, muốn đi ra là chuyện không có khả năng.
Xoát!
Đạo Thân của Vân Phi Dương ngăn cản thanh kiếm bay tiếp, thu nó vào tạo hóa giới chỉ, tiến về Thiên Dực Vực tổ địa tụ hợp cùng Thiên Nhược Kỳ.
Hai người vẫn hợp tác phi thường ăn ý, bọn họ còn muốn nhằm vào Huyết Điện.
Bản tôn Vân Phi Dương còn tiếp tục lưu lại tạo hóa giới chỉ, cùng Liễu Nhu nghiên cứu phương pháp chế tạo để giúp võ giả tu luyện nhanh chóng đề bạt.
…
Trong chủ điện Thiên Dực Vực.
Thiên Nhược Kỳ sầu mi khổ kiểm ngồi ở vị trí đầu, lắc đầu thở dài.
-Không nên nói cho tên kia vị trí của Viễn Cổ Bất Diệt Hỏa.
Vân Phi Dương đến nay vẫn chưa về để cho nàng suy đoán, rất có thể hắn đã mất phương hướng trong hư không.
-Không có hắn, ta làm sao có thể đọ sức với người của Huyết Điện?
Thiên Nhược Kỳ càng nghĩ càng phiền.
Trong tâm lý của vị mỹ nữ kia, Vân Đại Tiện Thần đã có phần quan trọng, đáng tiếc cũng không phải cảm tình, mà chính là mưu lược.
-Không được.
Sau khi cân nhắc, Thiên Nhược Kỳ đứng dậy, nói.
-Phải đi tìm hắn.
-Tìm ai?
Đột nhiên, phía dưới truyền đến tiếng cười.
Thiên Nhược Kỳ khẽ giật mình ngẩng đầu nhìn lại, thì thấy Vân Phi Dương nghênh ngang từ ngoài cửa điện đi vào, không khách khí ngồi xuống.
Thấy đồ vô sỉ kia trở về, Thiên Nhược Kỳ buông lỏng một hơi, nhưng cảm thụ khí tức quanh thân đối phương nóng rực, âm thầm kinh ngạc nói.
-Trên người hắn vì sao lại có khí tức Hỏa hệ nồng đậm như thế?
-Thiên tộc trưởng.
Vân Phi Dương chắp tay cười nói.
-Đa tạ cung cấp vị trí để Vân mỗ có thể tìm được Viễn Cổ Bất Diệt Hỏa luyện hóa Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm.
-Ngươi đã tìm được?
Mặt mũi Thiên Nhược Kỳ đầy kinh ngạc.
Sau khi thông báo vị trí cụ thể, nàng không cho rằng hắn có thể tìm tới Viễn Cổ Bất Diệt Hỏa trong hư không cấp độ sâu.
Xoát!
Ngón tay Vân Phi Dương nhẹ nhàng túm lại, ngọn lửa màu sắc rực rỡ phơi bày ra, nói.
-Không chỉ tìm được, ta còn vô cùng may mắn ngưng luyện ra hỏa diễm chi thể.
Cảm thụ nhiệt độ bốn phía tăng cao, cùng vô số Hỏa chủng ẩn chứa trong ngọn lửa, Thiên Nhược Kỳ biến sắc, cả kinh hô.
-Ba ngàn Hỏa Viêm chi thể!
Thấy được biểu lộ của nàng, Vân Phi Dương rất muốn phạm tiện nói —— ngoài ý muốn, kinh hỉ hay không?
Nhưng vẫn ngăn chặn xúc động vì không muốn bị đao kẹp cổ, nghiêm túc nói.
-Vân mỗ có lần cơ duyên này cũng ít nhiều nhờ Thiên tộc trưởng, về sau quý tộc nếu như có chuyện, ta tất xông pha khói lửa, sẽ không tiếc!
Câu này là thật lòng.
Bởi vì nếu như không có Thiên Nhược Kỳ cho vị trí cụ thể, hắn sẽ không tìm được Viễn Cổ Bất Diệt Hỏa, nếu như nàng không cho Đại Luyện Khí Thuật, hắn cũng sẽ không luyện hóa được Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm!
Làm người phải biết trả ân.
Nếu như nữ nhân này nguyện ý, Vân Đại Tiện Thần thậm chí có thể lấy thân để báo đáp.
…
Vân Phi Dương bình an trở về, lại ngưng tụ ba ngàn Hỏa Viêm chi thể, quả thực để Thiên Nhược Kỳ sợ hãi.
Sau khi nàng bình tĩnh lại, mở miệng nói.
-Nếu đã trở về thì mau lên kế hoạch làm sao đi đối phó Huyết Điện.
-Rất đơn giản.
Vân Phi Dương nói.
-Tiếp tục nằm vùng.
Thiên Nhược Kỳ im lặng.
Tên này có phải nằm vùng đến nghiện?
Đổi lại trước kia, có thể nàng sẽ ngăn cản, lo lắng Vân Phi Dương trà trộn vào sẽ gặp nguy hiểm, bây giờ lại không mở miệng ngăn cản, bởi vì trực giác nói với mình, lần này nam nhân này trở về, thực lực đã tăng mạnh!
Vì biết rõ điểm ấy, nàng hỏi.
-Ngươi bây giờ mạnh bao nhiêu?
-Cái này…
Vân Phi Dương hơi chút do dự, nhìn về phía nữ nhân đẹp đến mức tận cùng trước mắt, rất hàm súc nói ra.
-Mạnh hơn cô một chút xíu.
-Thật sao?
Thiên Nhược Kỳ nhíu mi.
Một tên gà mờ thường xuyên bị mình kề đao vào cổ, trong khoảng thời gian ngắn có thể mạnh hơn mình một xíu, đây là điều tuyệt đối không thể tiếp nhận.
Mạnh một chút xíu.
Chỉ là lời nói lịch sự!
-Đến đây!
Chiến ý trong Thiên Nhược Kỳ dâng lên, nói.
-Chúng ta đi ngoài điện đánh một trận.
-Không tốt?
Vân Phi Dương ngoài miệng thì nói vậy nhưng lại nhanh chóng đứng lên, hiển nhiên dùng hành động đáp ứng ước đấu.