Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2323
Tiên Dược Chi Cảnh sở hữu sáu khu vực, mỗi khu vực có sáu vườn thuốc, ba khu vực phía trước thuộc về cấp thấp, võ giả chỉ cần đạt tới Đế cấp cũng có thể yên ổn không lo tìm kiếm dược liệu mình cần ở bên trong.
Cao cấp dược tài chân chính thường thường sinh trưởng ở khu vực thứ tư trở lên, nhưng trong này có hung thú cổ lão cường hãn trấn thủ, không có phía trên Đế tu vi, đi vào chỉ chịu chết.
Nhưng.
Ngay hôm nay, khi hai tên người trẻ tuổi bay vào, võ giả bên ngoài chỉ thấy ánh sáng cùng loại với kiếm khí lóe lên, hung thú trấn thủ khu vực thứ tư liền hóa thành thi thể bay ra ngoài.
Máu tươi rơi xuống như mưa mang theo mùi hôi thối gay mũi, đầu lâu, tứ chi, thân thể bị chia cắt, hiện ra trong tầm mắt rất nhiều võ giả, để bọn hắn trợn mắt hốc mồm.
“Ừng ực.”
Mọi người cùng nhau nuốt một ngụm nước bọt.
Đây chính là Đại Hung thú tồn tại vĩnh cửu, có thể so với phía trên Đế!
Bây giờ dưới kiếm quang lấp lóe, bị tứ phân ngũ liệt, thực lực người xuất thủ mạnh đến bao nhiêu!
Ai làm?
Hai người trẻ tuổi kia sao?
Rất nhiều người đều đang nghĩ, nhưng càng nghĩ càng rung động.
Dù sao, nhìn tuổi bọn họ cũng không lớn, tu vi nhiều lắm là Đế cấp, có thể nào dễ dàng miểu sát một đầu hung thú phía trên Đế!
Rung động trong lòng mọi người khó có thể so sánh cùng Tôn Dược Tài, bởi vì hắn là người tự mình thấy, khi thấy Vân Phi Dương phiêu nhiên thu tay, hãi nhiên trong ánh mắt càng thêm mãnh liệt.
Thời gian trở về trước một chút.
Hai người mới vừa tiến vào khu vực thứ tư, một đầu hung thú như núi đã kéo lấy thân thể to lớn xuất hiện, phát ra tiếng rống giận đinh tai nhức óc.
Làm thủ hộ thú nơi đây, gặp rất nhiều nhiều võ giả, cũng ăn rất nhiều võ giả, dưới cái nhìn của nó, hai người trẻ tuổi trước mặt cũng sắp trở thành thực vật của chính mình.
Tôn Dược Tài đại biến, vô thức lui lại, trán và sau lưng chảy mồ hôi.
Hắn chỉ có tu vi Đế cấp, đối mặt phía trên Đế, khẳng định sợ hãi.
Nếu không có Chân Đức Suất trước mắt vừa rồi phát ra hơi thở trên Đế, khả năng đã sớm chạy, đã sớm trở về khu vực thứ ba.
– Ồn ào.
Ngay tại lúc Tôn Dược Tài lo lắng hãi hùng, Vân Phi Dương lạnh lùng phất tay, hình thành ánh sáng như kiếm khí.
Xuất thủ nhìn như rất tùy ý, lại ẩn chứa hỏa diễm cực mạnh, khí tức tê liệt trong nháy mắt đánh đầu hung thú to lớn kia tứ phân ngũ liệt!
Võ giả tại khu vực thứ ba tưởng rằng bị một kiếm miểu sát, trên thực tế là một chiêu miểu sát, về sau thì có một màn mảnh vỡ thân thể hung thú từ bên trong bay ra ngoài.
Tùy ý khoát tay, hình thành kiếm mang cường thế, miểu sát thủ hộ thú khu vực thứ tư, khó trách Tôn Dược Tài sẽ bị rung động!
Cao thủ.
Cao…cao thủ!
Này người tuyệt đối có thể so với cường giả cấp Trưởng Lão các tộc!
Cường giả cấp Trưởng lão?
Tôn Dược Tài nghĩ có chút thấp, bởi vì đổi lại bất kỳ một tên trưởng lão của tộc quần nào đó, muốn tay không tấc sắt một chiêu miểu sát thủ hộ thú bên trong Tiên Dược Chi Cảnh đều cực khó.
Vân Phi Dương nói.
– Chúng ta đi thôi.
Giết một đầu hung thú phía trên Đế với hắn mà nói không có độ khó, trọng yếu nhất là nhanh tìm kiếm dược tài.
“Ây…”
Tôn Dược Tài lấy lại tinh thần, theo hắn bay đến vườn thuốc bên cạnh.
Khoan hãy nói, trong vườn thuốc thứ nhất trong khu vực thứ tư, dược tài cao cấp hơn vườn thuốc phía trước rất nhiều.
Vân Phi Dương vừa mới rơi xuống, tiên niệm tràn ngập thì bắt được nhiều dược liệu cần thiết cho luyện chế Vạn Thánh Đế Đan.
– Đến Tiên Dược Chi Cảnh này rất đúng!
Hắn nhẹ nhàng phất tay, muốn hái dược tài đi, lại bị Tôn Dược Tài ngăn cản nói.
– Chân huynh, chậm đã!
– Có việc?
Tôn Dược Tài đi tới, nói:
– Thuộc tính dược tài được Tiên Dược Chi Cảnh uẩn dục cường hãn, hái xuống cũng phải cẩn thận, nếu không hiệu quả sẽ giảm bớt.
– Thật sao?
Vân Phi Dương ngạc nhiên.
Con hàng này hái qua rất nhiều dược tài, thường thường tiên niệm động thì ném vào tạo hóa giới chỉ.
Đối đãi phổ thông dược tài, có thể làm như thế, nhưng trong Tiên Dược chi cảnh thì vạn vạn không cho phép, một khi dược tài tách rời vườn thuốc, không có biện pháp bảo hộ tốt, dù quá trình trong chớp mắt cũng sẽ để hiệu quả trôi qua không ít.
Tôn Dược Tài chỉ một gốc dược thảo, nói.
– Chân huynh cần dược liệu này?
– Ừm.
Vân Phi Dương gật đầu.
Tôn Dược Tài bước qua dược tài hắn muốn, cẩn thận từng li từng tí đi tới, hai tay nâng lên, chợt phóng xuất ra khí tức đặc thù.
– Thổ Mộc thuộc tính?
Vân Phi Dương có chút kinh ngạc.
– Không nghĩ đến người này còn có hai loại thuộc tính.
Tôn Dược Tài vận dụng Thổ Mộc hai loại thuộc tính hình thành ánh sáng ôn hòa, bao phủ gốc dược tài kia, cũng áy náy nói.
– Mạo phạm.
“…”
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Hái một gốc thảo dược vẫn phải nói tiếng mạo phạm, thậy kỳ hoa.
“Hưu!”
Tâm niệm Tôn Dược Tài động, dược thảo theo đất bùn bay ra, rơi trong tay hắn, Thổ Mộc thuộc tính bốn phía thì quanh quẩn lấy.
– Thì ra là thế.
Vân Phi Dương hiểu rõ, muốn không cho dược thảo trôi qua hiệu quả thì phải dùng Thổ Mộc hai loại thuộc tính bao phủ.
– Chân huynh.
Tôn Dược Tài em đưa dược thảo qua, cười nói.
– Ta từ nhỏ đã ngưng tụ ra hai loại Thổ Mộc thuộc tính, chuyện thu thập dược thảo giao cho ta đi.
– Vẫn là ta tự mình làm đi.
Vân Phi Dương nói.
Tôn Dược Tài nói.
– Chân huynh, không có Thổ Mộc thuộc tính, cưỡng ép đào dược liệu sẽ chỉ làm hiệu quả trôi qua, vẫn để ta giúp ngươi đi.
Hắn rất cảm kích Vân Phi Dương mang mình tiến vào khu vực thứ tư, cam tâm tình nguyện làm lao động giúp đào lấy dược liệu.
Đương nhiên, một phương diện khác cũng là vì mình có Thổ Mộc thuộc tính, có thể không tổn hao gì đào lấy, đổi lại hắn sẽ chỉ uổng phí hết.
– Cũng tốt.
Vân Phi Dương nói.
– Ngươi tới đi, ta dò xét dò xét vườn thuốc nhìn xem có dược liệu ta cần hay không.
Khi nói chuyện, tiên niệm phóng thích trong nháy mắt bao phủ năm vườn thuốc khác trong khu vực thứ tư, tìm kiếm dược tài mình muốn.
Tôn Dược Tài lúc trước nhìn qua dược tài hắn cần, cho nên rất nhanh cũng cũng khóa chặt một gốc, bắt đầu cẩn thận từng li từng tí thu thập.
Khi Vân Phi Dương dò xét toàn bộ năm vườn thuốc khác, thấy hắn chậm rãi bao phủ dược thảo, nhất thời gấp gáp.
– Không được.
– Ngươi quá chậm.
Vân Phi Dương nói.
– Vẫn để ta tới đi.
Tôn Dược Tài nói.
– Chân huynh, thu thập dược tài là sự việc vô cùng Thần Thánh, tuyệt không thể quá vội vàng xao động, huống chi ngươi không có Thổ Mộc thuộc tính, cưỡng ép thu thập…
“Vù vù!”
Lời còn chưa nói hết, Vân Phi Dương bộc phát ra Thổ hệ, Mộc hệ hai loại pháp tắc, trong nháy mắt bao phủ dược tài mình cần, nghe hưu hưu hưu vài tiếng, toàn bộ được thu vào tạo hóa giới chỉ.
Cảm nhận được Thổ Mộc thuộc tính cường hãn hơn, càng thêm tinh thuần hơn mình, Tôn Dược Tài bảo trì bộ dáng nói chuyện, biểu hiện trên mặt trở nên đặc sắc.
Nguyên lai…
Tên này cũng có Thổ Mộc thuộc tính!
Vân Phi Dương không chỉ có, mà nhờ Tiên Thiên Ngũ Hành thể, lúc tu luyện tại Thái Vũ Vực sớm đã ngưng tụ ra ngũ hành pháp tắc.
Luận độ tinh khiết, luận cường độ.
Đừng nói miểu sát Tôn Dược Tài, coi như võ giả trên Đế lấy Ngũ Hành làm chủ trước mặt hắn cũng sẽ ảm đạm phai mờ.
– Dạng này thì bớt việc nhiều.
Vân Phi Dương thu thập hết dược thảo, phi thân lên, tiến về một vườn thuốc khác, thi triển Thổ Mộc hai loại thuộc tính, điên cuồng thu thập dược liệu mình cần.