Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2313
Đột nhiên, mép không gian xuất hiện hỏa diễm như có thể thiêu cháy tất cả, trong nháy mắt phá mất phong ấn chi lực, chỉ thấy một đạo ánh hồng vọt tới, quát.
-Đừng tổn thương đồ đệ ta!
Vù vù!
Khi đang nói chuyện, một đạo hỏa trụ nối liền trời đất vọt thẳng tới Huyết Ngũ, nhiệt độ xung quanh trong nháy mắt đạt đến cực hạn!
Biến cố này rất đột nhiên khiến Huyết Ngũ bất ngờ, trong lúc vội vã hắn ngưng tụ pháp tắc chi lực nghênh đón, một tiếng thật lớn vang lên, toàn bộ vũ trụ như nổ tung!
Xoát!
Huyết Ngũ bay ra trong biển lửa, đình trệ giữa không trung, ánh mắt dần dần lãnh lệ.
Vù vù!
Ngay phía trước hắn, Hồng Lão Quái ngạo nghễ đứng trong biển lửa, quanh thân lóe ra lực lượng cuồn cuộn, cho người ta một loại cảm giác quân lâm thiên hạ!
-Tiền bối!
Vân Phi Dương mừng lớn.
-Đồ nhi.
Hồng Lão Quái phất một tay lên, hỏa diễm hóa thành thác nước ngưng tụ trong tinh không, nói.
-Có vi sư ở đây, người nào cũng không thể khi dễ ngươi!
Vân Phi Dương rất cảm động.
Mình cũng không có bái hắn làm thầy, lại ngay thời điểm nguy cấp đến đây tương trợ, thật khiến người ta cảm động.
Hừ.
Huyết Ngũ lạnh lùng nói.
-Hồng Đế, tán tu một giới như ngươi muốn làm địch với Huyết Điện ta?
Hồng Lão Quái lạnh lùng nói.
-Các ngươi giết ai lão phu sẽ không quản, duy chỉ không thể khi dễ đồ nhi ta, nếu không, coi như liều mạng già này ta cũng phải cùng Huyết Điện ngươi đấu một trận!
Ha ha ha!
Đằng sau Hồng Lão Quái có tiếng cười vang lên liền thấy Hắc Đế bay đến, nói.
-Lão gia hỏa, Bản Đế lần đầu tiên nhìn thấy ngươi có huyết tính như thế!
-Ngươi làm sao tới đây?
Hồng Lão Quái cau mày nói.
Hắc Đế thản nhiên nói.
-Đồ nhi gặp nạn, sư tôn như ta làm sao có thể ngồi yên không quan tâm đến.
Khặc khặc kiệt.
Huyết Ngũ cười quái dị.
-Hai vị phải suy nghĩ cho kỹ, vì một tên đồ nhi mà liên lụy tính mạng mình, không đáng.
Hắc Đế lạnh nhạt nói.
-Đồ nhi gặp nguy hiểm, sư tôn như ta nếu như ngồi yên không quan tâm, làm sao làm gương cho người khác!
-Nói hay lắm!
Hồng Lão Quái nói.
-Hắc lão quái, hai người chúng ta đã đấu vài vạn năm, hôm nay phải liên thủ, cùng võ giả Huyết Điện thần bí khó lường này đánh một trận thật tốt!
Hắc Đế sảng khoái nói.
-Được!
Vù vù!
Hai tay Hồng Lão Quái hiện lên hình thác thiên, trong nháy mắt hỏa diễm nóng rực bao phủ một một khu vực lớn, hình thành Viêm Thiên Vực cực mạnh!
Một tay Hắc Đế đánh ra kết ấn, thi triển ra Đại Hắc Thiên Thôn Phệ Thuật, ngưng tụ vòng xoáy khổng lồ trên không.
Hai người đềy lấy át chủ bài ra.
Một bên che chở Vân Phi Dương, một bên chấn nhiếp Huyết Điện cường giả.
Hừ.
Huyết Ngũ cười lạnh nói.
-Đã muốn xen vào việc của người khác thì cùng theo đồ nhi xuống địa ngục đi.
Xoát!
Hắn hóa thành lưu quang xông vào biển lửa.
Ánh mắt Huyết Tứ giương lên khóa chặt Hắc Đế, đột nhiên oanh ra một quyền, hình thành quyền ấn cường thế công tới.
Bốn cường giả trên Đế trong nháy mắt mở ra kịch chiến bên trong vũ trụ vô tận, năng lượng cường thế nhiều lần xuất hiện, nhìn từ xa như pháo hoa nở rộ.
Vân Phi Dương núp ở phía xa quan sát hết thảy, nhưng cũng dần dần nhíu mày, bởi vì Hồng Đế và Hắc Đế tuy xuất thần thông nhưng vẫn vào thế hạ phong!
Mới đầu không rõ ràng.
Càng đánh càng nhìn ra!
Huyết Ngũ và Huyết Tứ là cường giả cấp đường chủ của Huyết Điện, thực lực bọn hắn có thể phân cao thấp cùng tộc trưởng các tộc, Hồng Đế và Hắc Đế ỷ vào thần thông mạnh hơn trưởng lão nhưng làm sao có thể đấu qua được.
Oanh!
Một tiếng bạo hưởng truyền đến.
Dưới trọng quyền của Huyết Ngũ, tinh không biển lửa bị đuổi tản ra dần dần phai mờ vào hư vô.
Phốc!
Hồng Lão Quái phun ra một ngụm máu, ánh mắt kinh ngạc.
Không nghĩ tới võ giả Huyết Điện có thể tuỳ tiện phá mất Viêm Thiên Vực của mình!
Ầm ầm!
Nơi xa Hắc Đế cũng bị Huyết Tứ oanh một quyền, vòng xoáy ngưng tụ vỡ nát, cả người bay mạnh ra ngoài, sắc mặt dị thường khó coi.
Khặc khặc kiệt.
Huyết Ngũ cười quái dị.
-Thần thông hai vị trước mặt hai người bọn ta hoàn toàn không đáng chú ý, vẫn mau mau xéo đi, không nên ở chỗ này vướng tay vướng chân.
…
Hồng Đế cùng Hắc Đế nhìn nhau, khóe miệng hiện ra mỉm cười, lần nữa thi triển ra thần thông của mình, cùng kêu to.
-Đồ nhi, đi mau!
-Ta không thể đi.
Vân Phi Dương chân thành nói.
Hai vị tiền bối liều mình đến bảo vệ, cứ như vậy rời đi, hắn làm không được!
-Chết đi!
Huyết Ngũ cùng Huyết Tứ lần nữa giết tới.
Pháp tắc chi lực khủng bố bao phủ mảng lớn vũ trụ, đồng thời bộc lộ ra khí tức âm tà khiến người ta rùng mình.
Oanh!
Oanh!
Viêm Thiên Vực cùng vòng xoáy thôn phệ vừa mới hình thành lần nữa bị phá mất, Hồng Đế cùng Hắc Đế nhao nhao thổ huyết, kinh mạch trong thân thể bị hao tổn không ít.
Thực lực hai người không bằng Huyết Ngũ, Huyết Tứ, căn bản không thể nào đánh lại.
Không thể đánh cũng phải đánh.
Bởi vì nếu mình ngã xuống, đồ nhi sẽ gặp nguy hiểm!
Một khắc này, hai người không quan tâm bản thân mình mà quan tâm đến Vân Phi Dương.
Chỉ có người này sống sót, Đại Nhật Hồng Viêm Thuật cùng Đại Hắc Thiên thôn phệ thuật mới có thể truyền thừa tiếp, mới có thể có hào quang chói mắt nhất!
Aaa..!
Hồng Đế cùng Hắc Đế rống giận, lần nữa thi triển thần thông.
-Giãy dụa vô ích.
Huyết Ngũ cùng Huyết Tứ cười lạnh, tiếp theo ngưng tụ lực lượng cuồn cuộn oanh tới, không chỉ phá mất thần thông bọn họ mà còn oanh vào thân thể bọn họ.
Xoát! Xoát!
Hồng Đế cùng Hắc Đế thụ trọng thương, thần thông tán loạn, thân thể cũng như lá rách bay ra ngoài.
-Tiểu tử.
Huyết Ngũ đưa mắt nhìn sang Vân Phi Dương, lạnh lùng nói.
-Hiện tại không ai có thể cứu ngươi!
Xoát!
Đại thủ lật trời ngưng tụ ầm vang đè xuống.
Ầm ầm!
Tiếng vang truyền ra đinh tai nhức óc.
Nhưng Vân Phi Dương một chút việc gì cũng đều không có, bởi vì, đại thủ lật trời trực tiếp đánh người Hồng Lão Quái đang cản trước hắn.
-Oa!
Hồng Đế phun ra một ngụm máu, sắc mặt suy yếu đến cực hạn, nói.
-Đồ nhi… Nhanh… Đi mau…
Phốc!
Nói còn chưa dứt lời, đại thủ xuyên ngực bóp trên trái tim nóng rực của hắn.
Huyết Ngũ lạnh lẽo nói.
-Tên gia hỏa vướng bận.
Bành!
Bàn tay chập lại, trái tim vỡ nát.
Thân thể Hồng Đế nhẹ nhàng run lên, tròng mắt co vào, tư duy dần dần phai mờ.
-Hồng Lão Quáiiiiii!
Hắc Đế muốn rách cả mí mắt, phát cuồng tiến lên.
Nhưng mà chưa tiếp cận thì Huyết Tứ xuất hiện đằng sau hắn, ngưng tụ quyền đầu cường thế trực tiếp xuyên thủng ngực hắn.
Đáp, đáp.
Máu tươi thuận vết thương rơi vẩy vào trong vũ trụ.
Vân Phi Dương có thể cảm giác được máu, bởi vì, huyết dịch Hồng Đế cùng Hắc Đế bay tới ngay trên mặt mình.
Một khắc này, hắn mộng, ngây ngốc ra.
Khặc khặc kiệt.
Huyết Ngũ rút tay về, hất thi thể Hồng Đế ra, từng bước một đi tới nói.
-Tiểu tử, tận mắt thấy sư tôn chết thảm, tư vị không dễ chịu a?
“Xoát!
Vân Phi Dương đột nhiên ngẩng đầu, hai con ngươi lấp lóe sát cơ ngập trời.
Khặc khặc kiệt.
Huyết Ngũ cười quái dị nói.
-Khí thế rất đáng sợ…
Nụ cười hắn im bặt, bởi vì sau lưng Vân Phi Dương dần dần ngưng tụ vòng xoáy, một thanh kiếm bị xiềng xích trói buộc hiện ra, khi nó triệt để xuất hiện, vỏ kiếm trong nháy mắt phun ra hỏa diễm nóng rực.
Loảng xoảng, loảng xoảng.
Xiềng xích run rẩy kịch liệt, thoát khỏi vỏ kiếm, hỏa diễm thiêu đốt càng thêm mãnh liệt như một Thượng Cổ Hung Thú bị giam giữ mấy trăm ngàn năm, hôm nay rốt cục cũng được giải thoát!