Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 2302
Lấy tính cách Vân Đại Tiện Thần, tiến vào Vũ Kỹ Các khắp nơi đều có vũ kỹ cao giai, khẳng định sẽ nghĩ biện pháp làm nhiều đi mấy quyển, coi như mình không tu luyện, cũng có thể cho bọn La Mục.
Đương nhiên.
Con hàng này không có trực tiếp lấy bí tịch.
Bởi vì sau khi tiến vào Vũ Kỹ Các thì cảm nhận được trận pháp tồn tại, nếu mình lấy thêm một bản, khẳng định sẽ bị phát hiện.
Làm sao bây giờ?
Đơn giản, phá vỡ trận pháp!
Vân Phi Dương giả bộ đang chọn bí tịch, linh hồn lặng yên tràn ngập ra, ý đồ câu thông cùng trận pháp, sau đó nắm giữ.
Đáng tiếc, hắn nghĩ đơn giản.
Trận pháp bên trong cao giai Vũ Kỹ Các cường độ rất lớn, linh hồn thăm dò một phen, căn bản không có cách nhìn ra.
“Ai.”
Vân Phi Dương ở vùng đất xa xôi lắc đầu, phóng thích linh hồn chính mình, dung hợp cùng đạo thân, bắt đầu thẩm thấu càng mạnh.
Có Đạo Thân, hắn không chỉ có chỗ tốt trong tu luyện, còn nắm giữ cường độ song trọng linh hồn.
Trận pháp bên trong Vũ Kỹ Các tuy có cấp bậc rất cao nhưng đối mặt linh hồn lực càng mạnh, chung quy không thể chống cự, bị lặng yên phá giải.
Vân Phi Dương không có cải biến công năng trận pháp, chỉ tạm thời để nó mất tác dụng, thừa dịp đó, thu chữ số lớn bí tịch vào tạo hóa giới chỉ.
Sau khi thu năm bản bí tịch, thu hồi linh hồn lực để trận pháp tiếp tục vận chuyển, mà hắn còn tiếp tục giả bộ người không việc gì, quan sát Vũ Kỹ Các.
“Ừm?”
Đột nhiên, Vân Phi Dương ngừng chân trước một giá đỡ, ánh mắt nhìn về một bản bí tịch.
Quyển sách kia rất cổ lão, chữ viết có chút mơ hồ, nhưng có thể phân biệt ra được, trên đó viết—— Đại Độn Tẩu Thuật tàn quyển.
– Như thế nào là tàn quyển?
Vân Phi Dương nghe Huyết Thập Bát nói, Đại Độn Tẩu Thuật là độc môn thần thông của Luyện Huyết tộc, chưa từng nghĩ bên trong phân đường chỉ có tàn quyển.
Đại Độn Tẩu Thuật hoàn chỉnh chỉ có ở tổng bộ, đường chủ thậm chí số ít đà chủ chỉ tu luyện tàn quyển.
– Có thể chạy thoát dưới đao của Thiên Nhược Kỳ, Đại Độn Tẩu Thuật này rất cường thế, cũng có thể thử tu luyện một chút.
Vân Phi Dương chọn thần thông dính đến huyết mạch Huyết Tộc này.
Sở dĩ lựa chọn cũng vì suy nghĩ, nếu như một ngày kia, thân phận bại lộ, có thể nhờ vào đó chuồn đi.
– Làm sao ngươi lại chọn Đại Độn Tẩu Thuật?
Khi Vân Phi Dương cầm bí tịch đi ra, ngũ chấp sự ngạc nhiên.
Hắn thấy, nắm giữ huyết mạch ưu tú như vậy, cần phải chọn vũ kỹ có tính công kích cực mạnh mà không phải thần thông đào mệnh.
Vân Phi Dương cười nói:
– Tại thời điểm nguy cơ, bỏ chạy vạn lý, ta cảm thấy nó rất có giá trị tu luyện so với bất kỳ vũ kỹ nào.
– Tốt thôi.
Người ta tự chọn, ngũ chấp sự cũng không phản đối, cho nên đóng vũ khí các lại nói:
– Nếu như tu luyện gặp được không hiểu chỗ, có thể đến hỏi ta.
“Ừm.”
Vân Phi Dương gật đầu, lên đường trở lại chỗ ở.
Khi Huyết Thập Bát biết được hắn chọn Đại Độn Tẩu Thuật, cũng khó có thể lý giải.
Vũ kỹ cao giai trong Huyết Điện phân đường nhiều không kể xiết, tên này hết lần này tới lần khác chọn thần thông dùng để chạy trốn, thật khiến người ta bất ngờ.
Tạo hóa giới chỉ.
Bọn người La Mục, Vân Lịch vì tranh đoạt năm bản bí tịch, đánh nhau thảm liệt, đánh đầu rơi máu chảy!
Không có cách nào.
Thần hồn giả quá nhiều, tu vi đều đạt đến năm sáu phẩm Đế cấp, ai không muốn tu luyện vũ kỹ tầng thứ càng cao.
“Ha ha ha!”
– Ta cướp được, ta cướp được
La Mục xông ra từ trong đám người, trong tay cầm một bí tịch gọi là Đại Tố Thân, trên khuôn mặt bầm dập xuất hiện vẻ mừng như điên.
– Đáng giận!
Vân Lịch không cướp được phẫn nộ phóng tới bọn người Mộ Dung Chiến, bắt đầu cướp đoạt một quyển bí tịch khác.
Năm bản bí tịch dẫn phát tất cả mọi người tranh đoạt, sau khi có chủ, tất cả đều bị thương.
Sau cùng, một bản bị Hiên Viên Vấn Thiên đạt được, một bản bị Vân Lịch cướp được, hai quyển còn lại phân biệt bị Mộ Dung Chiến cùng Trầm Thanh cướp được.
Trừ Hiên Viên Vấn Thiên, để lại bốn người, bị đánh mặt mũi bầm dập, nhưng có thể đạt được bí tịch, bọn họ vẫn cười rực rỡ.
Chỉ cần có vũ kỹ càng cường đại, bị đánh một trận cũng đáng!
Vân Phi Dương âm thầm lắc đầu, nghĩ thầm.
– Phải tìm càng nhiều vũ kỹ cung cấp bọn họ tu luyện.
Các huynh đệ trong tạo hóa giới chỉ, thực lực mạnh lên từng ngày, không có vũ kỹ bắt cặp, vẫn có chênh lệch thật lớn cùng cường giả ngoại giới.
Nói đến vũ kỹ thì không thể không nói vũ khí, dù sao, một tên võ giả cường hãn ắt không thể thiếu hai thứ này.
– Đúng rồi.
Vân Phi Dương nói:
– Không biết Âu Dương cô nương luyện chế Thiên Nhân Tinh Hồn Thạch có tiến triển gì hay không?
Bên trong đại mộ thu được những người gỗ khoáng thạch không thể phá vỡ kia, hắn ném hết cho Âu Dương Tuệ, hi vọng có thể luyện chế ra chiến giáp cùng vũ khí.
“Loảng xoảng bang!”
Vân Phi Dương đi vào một trạch viện trong Thiết Cốt Thành, chưa đi vào đã nghe bên trong truyền đến âm thanh rèn sắt.
Chỉ nhìn nội viện, Âu Dương Tuệ mặc áo mỏng, huy động tay ngọc, lần lượt đánh lên khối sắt đỏ bừng.
Việc nặng này vốn để nam nhân làm, bây giờ để một nữ nhân tới làm, thật rất không hài hòa.
Vân Phi Dương đứng bên ngoài yên tĩnh nhìn, hắn biết, Âu Dương Tuệ gần như si mê đối với chú tạo chi đạo, nếu như mình đi vào, rất có thể sẽ quấy rầy nàng.
“Loảng xoảng!”
Tiếng rèn sắt vang lên nhiều lần, ẩn chứa một loại quy luật nào đó.
Không biết qua bao lâu, Âu Dương Tuệ dừng lại, xóa đi mồ hôi trên trán, bỏ khối sắt thiên chuy bách luyện để vào trong nước băng lãnh, trong nháy mắt truyền đến thanh âm xì xì.
“Xoát!”
Lần nữa lấy ra, một đầu thương sáng như bạc hiện ra, được ánh mặt trời chiếu rọi, lấp lóe tia sáng chói mắt.
– Thành công!
Âu Dương Tuệ rực rỡ cười to.
Một khắc này, nàng tựa như hài tử vui vẻ.
“Ba ba ba.”
Vân Phi Dương từ bên ngoài đi tới, khen.
– Đầu thương này ẩn chứa một cỗ khí thế đáng sợ, xem ra nhất định không phải phàm vật!
Âu Dương Tuệ cười nói:
– Ngươi đến vừa vặn, ta vừa luyện chế Thiên Nhân Tinh Hồn Thạch thành binh khí.
Nói rồi, phất tay, đầu thương trong tay nhất thời hóa thành ám khí, đâm tới Vân Phi Dương.
Âu Dương Tuệ cũng không vận dụng tu vi, chỉ đơn thuần ném qua, nhưng đầu thương bay vụt đi lại tự động ngưng tụ ra lực xuyên thấu cực mạnh.
“Ba!”
Vân Phi Dương duỗi ra hai ngón tay nhẹ nhàng kẹp đầu thương, sợ hãi than.
– Không có thuộc tính rót vào đã ẩn chứa lực lượng mạnh như vậy, phẩm giai chắc không kém gì phía trên Đế!
Âu Dương Tuệ ngạo nghễ nói:
– Ta luyện chế chín trăm chín mươi chín năm mới thành công, nếu như không mạnh, chẳng phải lãng phí thời gian.
– Chín trăm chín mươi chín năm?
Vân Phi Dương trợn tròn.
Để hắn tu luyện mấy ngàn năm dễ như trở bàn tay, nhưng hao phí gần ngàn năm đi luyện chế vũ khí, có lẽ sẽ bị tươi sống chán chết.
Chú tạo khảo nghiệm kiên nhẫn, võ giả bình thường rất khó đi chịu đựng.
Âu Dương Tuệ lại nói:
– Luyện chế đầu thương dùng chín trăm chín mươi chín năm, dùng hỏa diễm dung luyện cũng hao phí chín trăm chín mươi chín năm.
– Không phải chứ!
Nhìn đầu thương trong tay, Vân Phi Dương sụp đổ nói:
– Luyện chế ra thứ này, cần gần hai ngàn năm?
Âu Dương Tuệ nói:
– Ngươi cho rằng thế nào?
Vân Phi Dương khổ sở nói:
– Ta nghĩ mấy năm liền có thể.
– Mấy năm?
Âu Dương Tuệ lườm hắn một cái.
– Ngươi coi luyện chế trang bị cho Giới cấp sao?